Trùng Nhiên

Chương 761: Cậu ấy đây rồi!

Đem so với việc trước kia lãnh đạo bên trên xuống thị sát chả ma nào thèm quan tâm, lần này không ít người đứng bên đường nhìn, còn chỉ trò bàn tán rất sôi nổi.

Lãnh đạo trường hiểu, đám sinh viên này chủ yếu muốn tới nhìn Lý Minh Thạch.

Lúc này số người dùng CQ đã lên tới 5000 vạn, phải biết rằng vào năm 2000, số máy tính kết nối internet ở Trung Quốc chỉ có 700 vạn. Con số này có nghĩa là gần như mỗi mánh tính kết nối mạng ở Trung Quốc đều có cài CQ.

Nếu nói tới sức ảnh hưởng của CQ bây giờ tới giới trẻ thì khó nói hết, không phải ai cũng có di động hay máy nhắn tin, nhưng gần như ai cũng có một số CQ, vì cùng với việc quán net mọc lên như nấm khắp nơi, có số CQ để nhắn tin liên lạc trở nên thiết yếu và tiện dụng. Hơn nữa không ít nam nữ thông qua phần mềm này phát triển câu chuyện từ trên mạng ra ngoài đời, không khác gì tiểu thuyết.

Mỗi khi CQ có vấn đề gì, ví như đứt kết nối bất ngờ, chẳng may nhấn phải quảng cáo, hay lời thổ lộ với nữ sinh gửi đi không nhận được, mọi người đều ân cần hỏi thăm Lý Minh Thạch.

Thế nên ai cũng muốn nhìn mặt ngang mũi dọc hắn là bình thường.

Chuyện này trong mắt lãnh đạo trường và chính phủ thì khác hẳn, thấy nở mày nở mặt lắm, trước kia đi khảo sát chỉ là quy trình lấy lệ, cùng lắm tổ chức phát biểu hội trường thì huy động được sinh viên tới nghe, nếu không chẳng ai quan tâm. Giờ được chú ý thế này, ít nhất làm cuộc khảo sát sinh động hơn, bầu không khí khác hẳn.

Lý Tĩnh Bình tới Nam Châu nhậm chức chưa lâu, việc đầu tiên là trên hội nghị công tác chính phủ, tuyên bố phương châm muốn toàn lực thúc đẩy công tác kiến thiết hệ thống sáng nghiệp, mà Đại học Trung Nam là nơi có lực lượng nghiên cứu khoa học hàng đầu trong nước, là hạch tâm trong đó.

Để tận dụng sức mạnh của Đại học Trung Nam, Lý Tĩnh Bình đề xuất phương án "chính phủ và nhà trường cùng doanh nghiệp" tạo ra phòng thí nghiệm liên hợp, thúc đẩy hợp thể học tập nghiên cứu và thực nghiệm, lấy bồi dưỡng nhân tài làm mục tiêu.

Hôm nay Lý Tĩnh Bình muốn khảo sát rất nhiều nơi, trung tâm nghiên cứu khoa học, trung tâm sáng nghiệp, cho Đại học Trung Nam lời khẳng định cao độ.

Sau khi tới thăm các đơn vị nghiên cứu tương quan xong, lãnh đạo thành phố liền tới hội trường, có đạt được ý hướng hợp tác hay không chính là lúc này, theo phản hồi những người đứng xem thì ai nấy rất vui vẻ, chuyến khảo sát diễn ra rất tốt. Nhân viên nội bộ thì thêm vài phần kỳ vọng, với một số hạng mục không dính líu gì tới công nghệ không hi vọng CQ tìm mình hợp tác rồi, nhưng phó thị trưởng hứa sẽ có trợ giúp tài chính cũng như giải quyết một số vướng mắc chính sách.

Tuy thế CQ muốn cùng đoàn đội nào hợp tác, chuẩn bị hợp tác nghiên cứu hạng mục gì là tiểu điểm bàn tán.

Mọi người đều đang hóng tin.

Hoàng Bối là người nhiệt tình tác thành sự hợp tác này nhất, ý nghĩa của việc đưa tài chính ngoài trường vào có lợi ích ra sao không cần nói, quan trọng hơn nữa đây không phải những khoản hỗ trợ muối bỏ biển của chính phủ, chia đều ra chả được vài đồng. Vì phía CQ tiết lộ, bọn họ muốn đầu tư 3000 tới 5000 vạn vào chuyện hợp tác với Đại học Trung Nam.

Cụ thể lấy được bao nhiêu thì phải xem năng lực của bọn họ.

Kinh phí nghiên cứu hàng năm của Đại học Trung Nam là 500 triệu, ở trong nước thế đã là cực nhiều, nhưng cũng phải nhìn thấy, năm nay trường có 1500 hạng mục, tính ra bình quân mỗi hạng mục được chưa tới 34 vạn.

Nếu có thể lấy được 3000 đến 5000 vạn của CQ, sẽ vô cùng khả quan. Đấy là chưa nói tới mô hình này thành công sẽ thu hút thêm nhiều xí nghiệp. Sẽ là bước ngoặt để đưa Đại học Trung Nam lên tầng cấp mới, lúc đó ngoài Thanh Hoa Bắc Đại, người ta sẽ phải nói tới Trung Nam.

Vì thế chuyện hợp tác với CQ thành công hay không vô cùng trọng yếu.

Sau Lý Tĩnh Bình phát biểu, tới lượt Lý Minh Thành ở hội trường phát biểu tán dương tinh thần văn hóa nề nếp của Đại học Trung Nam, trực tiếp tuyên bố CQ có ý hướng đầu tư đợt đầu 8000 vạn, cùng Đại học Trung Nam xây dựng phòng thí nghiệm nhiều tầng, cao tầng trường học nghe mà nín thở.

8000 vạn.

Đây là khái niệm gì cơ chứ, tim Hoàng Bồi đập kịch liệt một hồi, ngay cả hiệu trưởng Chu Hoa Thanh ở bên cạnh phải động lòng tới run cả tay.

Những người tham gia hội nghị choáng váng, té ra xí nghiệp internet giàu cỡ đó cơ à?

Có điều Hoàng Bồi và Chu Hoa nhanh chóng bình tĩnh lại, phàm chuyện gì cũng có một chữ "nhưng", vì trường học dù có cung cấp nhiều hạng mục nghiên cứu cùng bản quyền phát minh, chắc gì thỏa mãn được nhu cầu của xí nghiệp. Ở phương diện này họ là bên A.

Cho dù ký hợp đồng rồi, đến khi thực thi, số tiền thực sự cầm vào trong tay chưa chắc gì, nghe thì hấp dẫn lắm, nhưng bọn họ đợi chữ "nhưng".

Quả nhiên là có một chữ nhưng.

Ngay sau đó Lý Minh Thạch nói: “ Đối với việc đầu tư và phân chia tài chính cho Đại học Trung Nam, chúng tôi đã có nghiên cứu và thảo luật trong nội bộ rồi, hơn nữa trước đó thông qua loạt kiếm tra đánh giá, đồng thời hợp tác tương quan, chúng tôi rất hài lòng.”

“ Cho nên các anh thực ra có mục tiêu cụ thế? “ Chu Hoa Thanh phấn chấn: “ Tổng giám đốc Lý nhìn trúng đội ngũ nào?”

“ Nói thật là số tiền vừa rồi cũng là hôm nay tới Đại học Trung Nam trải qua nghiên cứu tôi mới lâm thời tăng thêm, về phần người chịu trách nhiệm đội ngũ thì tôi đã thông báo, giờ hằn là đang trên đường tới đây.”

Bên Đại học Trung Nam yên tâm hẳn, nếu xí nghiệp đã có mục tiêu xác định, vậy chuyện này càng chắc chắn hơn, vì tránh được nhiều chuyện có xát tìm hiểu, có thể đi thẳng vào giai đoạn hợp tác.

Hoàng Bồi cười ha hả: “ Tổng giám đốc Lý đừng làm người ta hộp hộp thế, có phải là đội ngũ của giáo sư Trần Dược? Không sao, vậy giáo sư Trương Thần Thanh, nếu là ông ta, tôi thế nào cũng phải mắng một trận, chuyện tốt như thế lại giấu tôi ...”

“ Ha ha ha, hiệu trưởng Hoàng, đã đợi tới lúc này thì đợi thêm chút nữa đi, tôi tin cậu ấy sẽ tới ngay thôi mà ...”

Ai thì cũng là người Đại học Trung Nam thôi, mọi người đều thoải mái vui vẻ chờ đợi, chuyện này coi như chắc bảy tám phần rồi, thì ra người ta có khảo sát trước mới đầu tư.

Không lâu sau có tiếng gõ cửa, hiệu trưởng Chu Hoa Thanh ra hiệu cho thư ký ra mở, ánh mắt mọi người di chuyển về phía đó.

Rồi một thanh nhiên trẻ ăn mặc thoải mái, dáng vẻ có chút lười nhác đi vào.

Trong phòng hội nghị tức thì ngạc nhiên, người không biết thì nghĩ là sinh viên nào đó tới truyền tin chẳng hạn, sau đó chuyển sang náo động vì Lý Minh Thạch cười ha hả đi về phía cậu ta, chẳng lẽ nào là người hắn vừa nói? Không phải quá trẻ à?

Trương Tùng Niên trước đó và Lý Minh Thạch tiếp xúc đã biết Trình Nhiên và Lý Minh Thạch quan hệ không tầm thường.

Ở phía bên kia Lý Tĩnh Bình thần sắc bình thường, tựa hồ sớm dự đoán được.

Chấn động nhất là cao tầng Đại học Trung Nam, Hoàng Bồi cầm cốc trà lên uống hết luôn, hai mắt lồi ra như mắt trâu, nhìn một cảnh không hề khoa học này.

Lý Minh Thạch rời chỗ đi ra, nhiệt thành vỗ vai Trình Nhiên, giọng hồ hởi:” Cậu ấy đây rồi, nói thật, khi gặp người sáng lập phòng công tác, là chàng trai trẻ như thế, tôi cũng có tâm tình giống các vị vậy, còn nghĩ chắc là cậu ta mặt non có khi hai lăm hai sáu, hoặc là đại diện cho vị giáo sư nào đó không tiện gặp mặt ...”

Trình Nhiên hơi trừng mắt, ý nói anh diễn chơi quá rồi đấy.

Lý Minh Thạch mặc kệ mặt mũi Trình Nhiên khó coi, dạt dào nhiệt tình thể hiện tài năng viết thư tình một thời của hắn: “ Sở dĩ vừa rồi không nói ra, chính là để mọi người hiểu được tâm tình của tôi khi đó.”

“ Đây là niềm vui bất ngờ mà trường quý vị giành cho tôi, mạng internet là sản nghiệp mới, là thứ mới, tương lai của nó là vô hạn. Trên lịch sử phát triển ngành công nghệ thông tin đã xuất hiện rất nhiều thiên tài, bọn họ còn trẻ đã làm ra những thành tựu chói sáng, song đều ở nước ngoài .... Đôi khi tôi nghĩ, vì sao nước ta không có? Đương nhiên tôi không nói nhân tài ở học thuật, phương diện này trường quý vị có rất nhiều. Tôi nói tới người có thiên phú tổ chức, quyết sách nhạy bén với ngành nghiệp.”

“ May mắn thay tôi đã tìm được người như thế ở Đại học Trung Nam.”

“Chính là cậu ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận