Trùng Nhiên

Chương 379: Vợ chồng người ta.

Thiên hành đạo quán khai trương thuận lợi nhưng đồng thời cũng bị người ta nhòm ngó, đó là chuyện bình thường, Trình Nhiên không bận tâm lắm. Đám người hôm nọ tới gặp Tương Chu nói ra chỉ là ông chủ nhỏ thôi, cơ bản không tạo ra được nguy cơ gì lớn, còn công ty lớn thực sự chưa tới mức để ý tới quán board game nho nhỏ của y.

Coi như để Tương Chu rèn luyện.

Trình Nhiên đem tâm trí đặt vào Nhất Trung nhiều hơn chút, thời gian qua y thực sự có chút lơ là mặt này rồi. Cứ dồn tập trung vào một việc là quên mất các mặt khác, đó cũng có thể coi là điểm không hay của Trình Nhiên, y thấy nên điều tiết tốt hơn, nếu không sau này sản nghiệp nhiều hơn sẽ thành vấn đề lớn.

Các cô gái nổi bật ở Thập Trung rất nhiều, mỗi cô gái đều có đặc sắc riêng của mình, Khương Hồng Thược, Tần Thiên, Giang Vận Hàm, Lý Linh Nhi, người nổi tiếng nhờ xinh đẹp, nhờ học giỏi, hoặc gia thế hay hoạt động nghệ thuật. Nhưng nếu nói cô gái có tiếng nói nhất trường thì chắc chắn là Lý Vận Hàn.

Gần như lần nào Trình Nhiên ở trường học gặp mỹ nữ mang dòng máu Tân Cương, cô gái này thuộc loại queen bee, lúc nào bên cạnh cũng có đám nữ sinh vây quanh.

Nhưng lần này ở ngã rẽ vườn hoa trước nhà ăn, Trình Nhiên đang đợi Trương Bình vào mua đồ, Lý Vận Hàn lại một mình đi ra, nhìn thấy Trình Nhiên liền mở cái túi lớn, lấy ra gói M&M, đổ hai viên chocolate xanh đỏ đưa Trình Nhiên, hết sức thoải mái: “ Này.”

Trình Nhiên nhận lấy, Lý Vận Hàn cho viên còn lại vào miệng.

“ Này học sinh chuyển trường, hình như cậu gây chú ý quá đấy, một số người không hài lòng đâu, nhất là cậu thân thiết với Khương Hồng Thược như thế, cậu mới tới có lẽ chưa hiểu hết độ yêu thích của cô ấy đâu nhỉ ... Để tôi nói cho mà biết, năm ngoái xảy ra sự kiện, có người ngày ngày cầm máy ảnh đi quanh trường, kết quả phát hiện ra là đi chụp trộm Khương Hồng Thược, về sau phát hiện nhiều ảnh khá nhạy cảm, may là cô bạn cậu không thích mặc váy đấy ... hắn còn thô bỉ đem bán 10 đồng một tấm, nên mới bị lộ. Sau đó lặng lẽ chuyển trường rồi .” Lý Vận Hàn đặt mu bàn tay lên miệng, tới gần một chút nói:

Trình Nhiên không nghĩ rằng chuyện tưởng chừng chỉ có trong mấy manga không lành mạnh lại xuất hiện ở thực rồi.

Lý Vận Hàn thở dài: “ Xinh đẹp, học đã giỏi như vậy rồi rồi, đại hội thể thao lại còn đạt huy chương vàng nữa, bảo những cô gái bình thường chúng tôi sống sao đây?”

Ánh mắt Trình Nhiên không kìm được liếc một cái, thời tiết đang độ thất thường, cô gái này vẫn trung thành với chiếc váy ngắn của mình, còn đang đi học mà có vóc dáng thế này, lại chịu khó khoe ra như thế, đây mới gọi là không cho con người ta sống.

Lý Vận Hàn lại đổ một viên M&M nữa cho Trình Nhiên, sau đó vẫy vẫy tay: “ Sắp thi rồi, rốt cuộc cậu mạnh cỡ nào, tôi rất trông đợi đấy.”

Rốt cuộc cô gái này định nói gì với mình thế, Trình Nhiên còn chưa nắm được mấu chốt ở đây.

Kỳ thực không có gì, đó là cách Lý Vận Hàn tạo sức ảnh hưởng của mình, bất kỳ học sinh nào có tiếng tăm trong trường, cô đều tiếp cận, không cần quá nhiều, đôi khi chỉ là tình cờ gặp, nói vài câu như vậy để gây dựng quan hệ thôi.

Không chừng lúc nào đó sẽ dùng tới.

Điều này tương đương với việc, trong mắt Lý Vận Hàn, Trình Nhiên là chàng trai đáng để mắt rồi.

Đến khi Lý Vận Hàn khuất bóng rồi Trình Nhiên mới thu hồi ánh mắt khỏi chân dài trắng nõn của cô, đồng thời cũng sực tỉnh, lại sắp thi rồi, bất tri bất giác, thời gian trôi đi thật nhanh

Board game đang thời kỳ mở rộng mạnh mẽ, Thiên hành đạo quán mới mở đầu cần chú ý, cùng Lý Minh Thạch phát triển CQ đang dang dở, còn Liên Chúng của Trình Tề nữa, những thứ trong tay Trình Nhiên cũng bất tri bất giác nhiều lên rồi. Tất cả vẫn là thăm dò và thử nghiệm của y, cuối cùng liên kết sản nghiệp này ra sao, liệu có thành được người khổng lồ không, nếu lựa chọn đi con đường này, sẽ có rất nhiều chuyện không còn do mình hoàn toàn khống chế nữa.

Dù thế nào khi cũng đã lấy chìa khóa mở ra cánh cửa đó rồi, chìa khóa cũng đã tra vào ổ, những bánh răng đang xoay tròn kêu răng rắc.

Thế nhưng thế giới này vẫn chưa biết có một người mang tâm thái trở thành người khổng lồ tham gia cuộc chơi lớn.

Buổi sáng, Trình Nhiên hít thấy mùi thơm mà tỉnh lại.

Nhanh như cắt bật mình một phát xuống giường, rời phòng, trong bếp có tiếng dụng cụ nấu ăn va chạm vào nồi sắt, có tiếng xèo xèo của mỡ, có mùi của trứng. Quả nhiên nhìn vào một cái, thấy mẹ đang rắc ít đường lên món trứng ốp lên, từng hạt đường trắng long lanh rơi xuống quả trứng, hòa vào mỡ, càng dậy mùi, chưa ăn đã thấy hương vị đầy khoang miệng.

“ Đánh răng đi. “ Từ Lan không quay đầu lại cũng biết chó con nhà mình dậy rồi, bật cười nói:

Trình Nhiên rất nhanh đánh răng rửa mặt ngồi vào bàn, ăn trứng ốp, bánh bao và sữa bò được đun nóng, nghe mẹ kể chuyện nhà cửa ...

“ Cha con mua lại Hoa Thông, kỳ thực thiết bị máy móc chỉ là thứ yếu thôi, chủ yếu là đất cũng được nhượng qua, bây giờ vấn đề là dùng đất để xây nhà phúc lợi. Ý cha con là nhất tiễn song điêu, đất có thể dùng là 45 mẫu, dùng 15 mẫu xây nhà cho công nhân viên, 30 mẫu còn lại, năm nay quốc vụ viện chẳng phải cải cách chế độ nhà ở sao, rất nhiều xí nghiệp nhảy vào, mua đất xây nhà, Phục Long cũng phát triển nghiệp vụ phụ, thành lập công ty địa ốc, xây cả nhà phúc lợi và thương phẩm. Cha con muốn mẹ lo liệu việc này, nhân viên tương quan có thể tuyển, vừa vặn mẹ không có gì làm, sống tới già học tới già mà .”

Trình Nhiên rơi luôn miếng trứng khỏi miệng.

Thật đúng là ...

Y cứ tưởng là mẹ lấy tiền lương của cha đi mua nhà thôi, không ngờ sức tưởng tượng của mình hạn chế quá, trước kia đoán cha bận rộn thế chẳng để ý được chuyện khác, nói với mẹ chuyện kinh doanh địa ốc, nghĩ mẹ sẽ mua vài căn nhà, cho thuê hoặc kinh doanh. Rốt cuộc "người ta" là vợ chồng, mình là "người ngoài", cha trực tiếp ủng hộ mẹ mở công ty địa ốc rồi, khởi đầu còn có luôn mấy hạng mục lớn như thế.

Đột nhiên y nhận thức được, quan hệ vợ chồng hình như là gắn kết sâu sắc hơn y nghĩ.

Nhưng cũng phải thông cảm với anh chàng đầu ba mấy sắp bốn mươi mà vẫn là "cẩu độc thân".

“ Việc tương quan là do Lão Tạ với cha con đề xuất, phía bên Lão Tạ có nhiều mối, tin tức linh thông, biết đây lại đại thế, bảo cha con làm, coi như là lợi dụng hợp lý đất đai, đi theo chính sách, phối hợp với nhà nước cải cách chế độ nhà ở.”

Trình Nhiên gật đầu lia lịa.

Thế thì không có gì lạ nữa rồi, té ra là Tạ Hậu Minh trao đổi với cha, ông ta có nhiều mối quan hệ ở thượng tầng, con người cũng tinh minh, nhìn rõ cách cục lớn của Thành Đô, đây chính là năm đầu của thị trường nhà đất.

Tiếng pháo lệnh vừa nổ một cái, Vạn Khoa, Trung Hải, Hoa Nhuận, Trường Thành ... Những công ty địa ốc trứ danh toàn quốc bao vây thị trường nhà đất Thành Đô, giơ giao dĩa lên, đánh chén miếng bánh ngon lành này.

Tạ Hậu Minh chắc chắn là sẽ có hành động, có lẽ là định nhân thời cơ này, quy tụ vài công ty địa ốc đương địa phá vây, bồi dưỡng lực lượng bản địa trong cuộc chiến đất đai khốc liệt.

Ông ta tiết lộ cho cha mình, hẳn là có nguyên nhân phương diện này.

Tóm lại không cần biết nguyên nhân, cơ hội này không nên bỏ lỡ, thực lực của cha mẹ cũng là sức mạnh của y mà, thế nên quan trọng là làm sao giúp mẹ nhanh chóng trụ vững đồng thời phát triển ở giai đoạn biến cách nhanh chóng này, thu được lợi ích thực sự.

Nhất định phải làm ra gì đó.

Trình Nhiên tích cực hỏi: “ Mẹ, tài chính khởi động thì sao ạ, chẳng lẽ cha hỗ trợ?”

Từ Lan phấn chấn nói: “ Chỉ cần phía cha con xác định hạng mục, mảnh đất đó đem cầm cố ngân hàng có thể vay một khoản, sau đó tìm công ty nhận thầu xây dựng, ở mảng nhà phúc lợi sẽ nhận đặt cọc nội bộ, hoàn thiện tới mức độ nhất định, nhà thương phẩm có thể bán trước ... Lão Tạ nói, sẽ có đội ngũ chuyên nghiệp tới giúp, ở phương diện tài chính sẽ không chiếm dụng của cha con đồng nào. Hơn nữa tiền vay được từ đất đai và tiền đặt cọc mua nhà còn có thể dùng làm tài chính phát triển cho Phục Long, hoặc tiếp tục mua đất, lập hạng mục mới.”

“ Hôm qua mẹ thương lượng với cha con, công ty địa ốc do Phục Long tách ra này đặt tên là Địa ốc Hải Lan, con thấy sao? Hải là thành phố Sơn Hải của chúng ta, Lan là tên mẹ.”

Trình Nhiên vỗ tay hưởng ứng: “ Tên vậy là quá ổn rồi mẹ.”

Từ Lan thì bóp vai con trai :” Mẹ sẽ không để con phải thua kém người ta.”

Lại lần nữa Trình Nhiên không hiểu ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận