Trùng Nhiên

Chương 451: Thật tốt. (2)

Tên này giọng oang oang có chút thô lỗ, Tần Thiên làm sao quên được tên Viên Phi này, hắn chính là kẻ một quãng thời gian khiến cô không dám bước chân ra khỏi trường, cứ vài ngày lại đứng ngoài cổng Thập Trung chặn đường cô. Còn dẫn theo đám bạn, tuy không phải thứ lưu manh xã hội, nhưng cũng không giống học sinh tử tế, cô đi đâu, hắn theo đó, mày dày mày dạn đòi cô làm bạn gái.

Về sau thậm chí Viên Phi còn nghe ngóng được nhà cô ở đâu, sau đó lảng vảng ở cổng khu tập thể, hắn cũng chẳng làm gì, một mực đi theo cô, làm Tần Thiên không chịu nổi phiền nhiễu, mới chọn Quách Dật làm bạn trai.

Quách Dật đông bạn bè, mỗi lần cô đi học về ân cần đưa đón, thế nên Viên Phi đành biến mất.

Ai mà ngờ hôm nay lại gặp hắn ở đây.

Một số người xung quanh cũng khó chịu với giọng điệu lưu manh của Viên Phi. Chỉ là bọn họ tới đây chơi thôi, với lại hắn đi cùng mấy tên cao lớn mặc đồ da đen, không ai muốn chuốc lấy phiền phức.

Viên Phi lâu ngày không gặp Tần Thiên, không ngờ cô càng xinh đẹp khí chất hơn xưa, làm người ta ngứa ngáy hơn, cũng chẳng thèm quan tâm chuyện khác nữa, dựa vào quầy nhìn cô tắc lưỡi: “ Sao em lại tới đây làm công thế, nơi này do bạn anh mở đấy, nghe thấy tên Tạ Phi Bạch không, chính là ông chủ của bọn em. Họ trả em bao nhiêu tiền, hay là anh trả em gấp đôi, chỉ cần hôm nay em chơi game cùng anh, phục vụ anh thôi .”

Hắn không biết Tần Thiên chia tay bạn trai rồi, đơn thuần là khó chịu vì bị cô từ chối, cho nên mới dùng miệng lưỡi chớt nhả.

Tần Thiên lòng hơi trầm xuống, cô làm việc ở đây, tiếp xúc với nhiều người, không phải ai cũng lịch sự cả, dần dà học cách ứng phó, nếu không cũng điều chỉnh tâm lý thích ứng. Bình thường cô vờ như không nghe thấy, mỉm cười cho qua là được. Nếu gặp phải khách quá đà, cô nghiêm khắc cảnh cáo, Tương Chu cho phép điều ấy, nhưng vấn đề là, Viên Phi là bạn của Tạ Phi Bạch.

Trong tích tắc cô cân nhắc thiệt hơn, Tạ Phi Bạch vừa là bạn vừa là người hợp tác với Trình Nhiên, nếu cô không nể mặt Viên Phi, khiến hai bên xảy ra chuyện không vui, vậy thì có ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tạ Phi Bạch và Trình Nhiên không? Dù không biết thân phận cụ thể của Tạ Phi Bạch, nhưng là nhân vật trung tâm ở trường quý tộc như quốc tế Gia Hàng làm sao tầm thường được.

Tần Thiên phát hiện Trình Nhiên cũng đã nhìn về phía này rồi, nhanh chóng ra quyết định, quyết định nhẫn nhịn cho qua, dù gì hôm nay là ngày khai trương, nhỏ nhẹ nói: “ Anh đừng làm thế được không, tôi đang làm việc, nếu các anh cần dùng máy, tôi sẽ mở cho, hôm nay tôi mời khách.”

Viên Phi đại khái lần đầu tiên được Tần Thiên đối xử "ôn nhu" như thế, lòng tựa có mèo cào, nhất thời bật cười: “ Ui ui, anh không nghe nhầm đấy chứ, trước kia anh tới tìm em, muốn mời em ăn một cái kem thôi mà còn chẳng được, hôm nay em lại mời anh cơ à, có phải là hối hận rồi không? Không sao, anh cho em cơ hội, hôm nay em mời anh, mai anh mời em, đây cũng là chỗ anh Tạ mở, anh sẽ thường xuyên tới thăm em.”

Tần Thiên suýt sụp đổ, nghe giọng điệu đối phương hơi chút lôi "anh Tạ" ra, hiển nhiên đã tinh ý tóm được điểm yếu của cô.

Tạ Phi Bạch nãy giờ chạy đi chạy lại đón tiếp bạn bè đông đảo của hắn, giờ quay lại mới thấy tình hình ở quầy phục vụ, Tần Thiên sắc mặt không tốt, mà khách hàng thì rõ ràng vốn tập trung đông đúc ở đó cũng bớt nhiều, chỉ có Viên Phi dựa vào quầy ba hoa không ngớt, liền hỏi một người quen ở gần: “ Chuyện gì thế?”

Người kia bật cười: “ Nghe nói trước kia Viên Phi theo đuổi một em gái ở Thập Trung, học vũ đạo, nhưng tốn bao công sức không thành công ... Không ngờ em gái lại làm thêm ở Thiên hành đạo quán, thằng này dẫm phải cứt chó rồi.”

Chuyện nam nữ thì Tạ Phi Bạch từ thời sơ trung đã hiểu rồi, càng hiểu tâm tư đám con nhà giàu ở chuyện này, chuyện này không nói năng nhẹ nhàng mà giải quyết được. Hắn gạt đám đông đi thẳng tới trước mặt Viên Phi: “ Xin lỗi, cậu tên là gì thế nhỉ, vừa nãy có người giới thiệu mà tôi không nghe rõ.”

Viên Phi mặt biến sắc, vừa rồi hắn còn luôn mồm ba hoa rằng nơi này do bạn mình mở, hơi chút là lấy anh Tạ ra nói, kết quả Tạ Phi Bạch nói một câu như thế, bẽ mặt vô cùng: “ Tôi là Viên Phi, anh Tạ, chúng ta thường gặp nhau mà, lần trước tôi mời anh hút thuốc, nói chuyện giải bóng rổ NBA .”

Tạ Phi Bạch "à" một tiếng: “ Viên Phi à, tên cũng có một chữ Phi giống tôi .”

Viên Phi cười nịnh: “ Vâng, đúng là chữ Phi đó.”

“ Phì! “ Thình lình Tạ Phi Bạch trở mặt: “ Con mẹ nó chứ, mày xéo cho tao, sau này biết điều đừng lảng vảng ở đây, nếu không cẩn thận cái chân chó của mày đấy.”

Tiếng quát này của Tạ Phi Bạch khiến nụ cười của Viên Phi như bị dán thạch cao, nhanh chóng kéo xuống, ngây như gà gỗ, mặt lúc xanh lúc trắng.

Không khí đang náo nhiệt liền lắng xuống ít, song chỉ tích tắc ngắn thôi, huyên náo như cũ.

“ Anh, anh Tạ ... Không, chuyện này ... “ Viên Phi không hiểu vì sao thành ra thế này, ánh mắt nhìn qua Tần Thiên đứng đó, như chợt hiểu ra cái gì, chỉ muốn tát mình. Tần Thiên xinh đẹp như vậy, lại làm việc ở đây, có ông chủ nào chịu bỏ qua. Môi hắn mấp ma mấp máy, nói năng lẫn lộn:

Tạ Phi Bạch hạ thấp giọng xuống: “ Hôm nay tao khai trương cho nên không muốn quá khó coi, tự xéo đi.”

Viên Phi và mấy tên bạn cúi đầu chuồn đi, không dám nói thừa một câu.

Tạ Phi Bạch tới quầy nói với Tần Thiên: “ Tôi chẳng thân thiết gì với thằng đấy đâu, sau này không cần nể mặt, cần chửi cứ chửi.”

“ Hơi quá rồi, người ta là khách mà. “ Tần Thiên liếc mắt nhìn về phía Trình Nhiên từ đầu tới cuối đứng xa xa, nhanh chóng lấy lại nụ cười cong vút như trăng non, giọng vừa ngọt vừa êm: “ Không nghĩ anh Tạ có một mặt ngầu như như vậy, dù sao cũng cám ơn anh.”

Tạ Phi Bạch không khỏi phiêu phiêu, vuốt lại cổ áo tiếp tục đi chào hỏi khách, qua chỗ Trình Nhiên bỏ lại một câu: “ Mày nợ tao đấy nhé.”

Trình Nhiên lờ hắn đi, nhờ có chút việc thôi mà hắn cũng tính rồi.

Chuyện qua cũng nhanh, người biết không nhiều, phía trước mặt Tần Thiên lại mau chóng tấp nập như cũ.

Một lát sau Tần Thiên vào trong kho tạm nghì, Lô Toa cũng vừa đi vào, rót một cốc nước nói: “ Đừng để ý, loại nam nhân như thế không đáng cho chúng ta hỏng tâm trạng đâu.”

“ Ừ, tôi biết. “ Tần Thiên ngồi xuống ghế, vừa xong bận bịu, cô cũng quên rồi:

Vì đây là nhà kho nên chỉ đặt vài cái ghế gấp đẻ nhân viên vào tạm nghỉ, Lô Toa nãy giờ đứng một chỗ quan sát chỉ dẫn khách tìm chỗ cũng phát mệt: “ Tôi phục cô thật đấy, có thể đứng làm việc lâu như thế, đúng là học khiêu vũ có khác, lại còn có tế bào nghệ thuật nữa.”

Tần Thiên cũng lấy một cốc nước, nhìn ra ngoài, nhớ lúc mọi người cùng nhau ngồi ở cái nhà kho bừa bộn này trưng cầu ý kiến của cô, cô rất nhiệt tình, chỗ nào đặt quầy, khu vực phân chia ra sao để nhân viên dễ dàng nhìn một cái thấy toàn cảnh ... Mới đầu cô chỉ nói với góc độ phục vụ viên đưa ý kiến, về sau đám Tạ Phi Bạch thấy ý kiến cô rất hữu ích, chủ động mời cô tham gia.

Cô dựa theo tưởng tượng của mình miêu tả ra không gian khoa học viễn tưởng, không ngờ được mọi người nhiệt tình hưởng ứng, trong lúc thực hiện không theo đuổi giảm chi phí, chỉ cần nghĩ tới, dù là ý tưởng táo bạo nhất cũng có thể thực hiện ở giới hạ nhất định.

Khi đó Tạ Phi Bạch muốn lấy bầu không khí u ám có chút "máu lửa" làm chủ. Cô đề xuất đi theo hướng sáng sủa vui tươi, chủ thể toàn bộ tạo thành hình mặt cong, cảm giác như ở trong cái nấm lớn, ở cửa sẽ là đôi ủng khổng lồ, do cô chuyên môn tới tìm học tỷ ở học viện mỹ thuật mang tới, khiến mọi người đi qua cảm tưởng mình là người tí hon bước vào thế giới khổng lồ.

Nhất thiết hiện giờ khiến cô thỏa mãn.

Thế nên so với đó, chuyện Viên Phi chưa đủ ảnh hưởng tới tâm tình của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận