Trùng Nhiên

Chương 804: Vợ ơi.

Tới tận 5 ngày sau Trần Dược vẫn không có bất kỳ phát ngôn chính thức nào, chỉ tiếp nhận phỏng vấn của một tạp chí có bối cảnh xí nghiệp quốc gia.

Bài báo này nhanh chóng đưa lên mạng.

Phóng viên :" Gần đây trên mạng có một bài viết đưa ra công kích nhắm vào anh, khiến gây lên nhiều bàn tán, anh có biết không?"

Trần Dược trả lời :" Tôi không rõ người công bố bài viết đó có ý đồ gì, thế lực nào đứng sau chuyện này, có phải muốn đả kích sản nghiệp non trẻ của chúng tôi không ... Con người tôi vốn bị người ta ghét, ở Mỹ du học làm việc là một lòng muốn quay về giúp đỡ tổ quốc, chuyện này đụng chạm tới lợi ích một số kẻ, nên khi tôi công bố Quốc Tâm số 1, những thế lực nước ngoài kia không tin. Sao có thể tin được người Trung Quốc chỉ trong một hai năm làm ra chip có khả năng cạnh tranh quốc tế, bọn họ không muốn nhìn thấy."

" Tung tin đồn tôi ăn trộm thiết kế, tôi nghĩ đại khái được, trước đó tôi có một nghiên cứu viên đã rời đi, tới phòng thí nghiệm kia, sau đó không biết sao bọn họ tuyên bố có chip cùng công năng. Đương nhiên, vì trước kia theo nguyên tặc tự nguyện tự do, tôi không hỏi hướng đi của nghiên cứu viên kia. Ai ngờ sau đó xảy ra chuyện như thế ... Hơn nữa đối phương còn nhanh tay đăng ký một số bản quyền kỹ thuật trước chúng tôi, tất nhiên kỹ thuật của chúng tôi hoàn thiện hơn."

"Nhưng nói thế nào, tôi cũng rất đau lòng."

Câu trả lời của hắn rất đơn giản, nhưng trọng điểm rõ ràng, dẫn dắt người ta vào một câu chuyện kẻ phản bội đáng phỉ nhổ.

Vì thế trên các diễn đàn lớn như Thủy Mộc, Thiên Nhai lại xuất hiện những cuộc va chạm nảy lửa, mới đầu còn nói năng khách khí phân tích đúng sai, sau thành chửi bới thuần túy.

Ngô Hoa cực kỳ cay cú lần trước bị Tần Thiên đuổi khỏi Hội Thiên Hành một cách hết sức bẽ mặt, tạm thời không làm gì được cô, cho nên hắn từ đó chuyển thù hận sang Trình Nhiên, đọc được bài hỏng vấn này trên diễn đàn trường lại chẳng mừng rơn, phát huy sở trường hùng biện, múa phím rào rào.

"Còn cần phải nói nữa là, viện trưởng Trần phả chống lại áp lực, mạo hiểm về nước, sáng lập sự nghiệm chip điện tử. Kết quả trong nội bộ có kẻ vì lợi mờ mắt, lấy tài liệu mang ra ngoài. Vì sao kẻ đó tung ra ở lúc này, đều do lợi ích cả. Bây giờ phải tra cái phòng thí nghiệm của thằng Trình Nhiên kia, xem có cấu kết với nước ngoài, đả kích chip trong nước không?"

Mở đầu một cái Ngô Hoa chụp cho Trình Nhiên cái tội cực lớn, bài viết này được một số tán đồng, gần như coi Trình Nhiên là kẻ phản quốc rồi.

Cũng có người đứng ra bênh vực: "Thằng lầu trên phát biểu không nghĩ à, kỹ thuật Trần Dược đang theo đuổi được cấp phép của ngước ngoài đấy, người ta muốn đả kích thì ngay từ đầu cấp phép làm cái mẹ gì hả? Đừng ngây thơ tin vào sự đạo mạo của Trần Dược, ông ta nghiên cứu ra cái gì hay ho một cái là đăng ký hết bản quyền trong ngoài nước rồi, làm gì có chuyện để người khác thừa cơ. Rõ ràng đang đóng vai người bị hại, nghe đã thấy khả nghi."

Ngô Hoa cười rùng rợn, chỉ cần có người phản hồi hắn, tạo ra đề tài tranh luận, sẽ thêm người chú ý, trong đó thế nào chẳng có người cùng quan điểm với hắn :" Lại hỏi phía trên, viện trưởng Trần có nói là không đăng ký à? Chẳng qua là bị người ta giành trước. Ai cũng biết đăng ký bản quyền ở nước ngoài khó khăn tốn thời gian. Vậy hỏi mày nhé, thằng Trình Nhiên kìa là sinh viên lấy đâu ra đường tắt để được đăng ký nhanh thế? Không đáng đào sâu thêm à? Thế nào chẳng có thế lực nước ngoài giở trò. Nghe nói phòng thí nghiệm kia có phần của CQ, vậy phải hỏi, sau lưng CQ có nhà đầu tư nước ngoài muốn phá nước ta không?"

Người kia nóng máu: "Mày phun rắm à? Bây giờ đến CQ cũng nói của nước ngoài, hay chuẩn bị nói Đại học Trung Nam câu kết với CQ cũng là người nước ngoài nốt?"

Ngô Hoa cùng ung dung gõ phím trả lời :"Câu hỏi: Một sinh viên năm hai, hơn nữa còn là con rối cho xí nghiệp đằng sau, sao có thể giỏi hơn cả chuyên gia du học ở đất nước đứng đầu về công nghệ, từng làm trong lĩnh vực tương quan? Anh có là trạng nguyên quốc gia chăng nữa, luận tới nghiên cứu khoa học là thứ cần tích lũy, xách dép cho người ta cũng không xứng."

Người ủng hộ Ngô Hoa thực sự không ít, hơn nữa thuyết âm mưu thế lực nước ngoài phá hoại trong nước thực sự khiến nhiều thanh niên máu nóng sục sôi.

"Chắc chắn có âm mưu, không muốn nước ta quật khởi. Còn thằng Trình Nhiên kia, bị lợi dụng, đồng thời cũng thấy cơ hội nên muốn nổi tiếng, chẳng qua là đứa tự đại thôi. Trạng nguyên tỉnh thì làm gì? Đạo đức cơ bản cũng không có."

Luận điệu nhắm thẳng vào Trình Nhiên ngày một nhiều.

Người chẻ củi núi xanh Triệu Trần cùng với chiến hữu trên mạng ngày ngày theo dõi sát sao tiến triển sự việc.

Từ khi sự việc xảy ra, phóng viên truyền thông tới hỏi Trần Dược, Trần Dược phủ nhận, nhưng không nói rõ ràng, dùng đủ mọi lý do từ chối phỏng vấn. Chuyện này vô lý, theo lối tư duy bình thường nếu bị oan thì phải tích cực liên lạc với truyền thông làm rõ chứ?

Khả năng cao là chột dạ rồi, muốn đợi xem đối phương có chứng cứ nào tung ra hay không, nếu không nói sớm dễ bị há miệng mắc quai.

Đến ngày thứ năm Trần Dược mới tìm một tời báo không phải có lượng tiêu thụ lớn nhất mà là "có bối cảnh có lai lịch" để đưa ra công bố. Vậy báo khác chỉ có hai lựa chọn, đăng lại bài viết này, hoặc không, vì họ đâu có cơ hội phỏng vấn đưa ra câu hỏi ở góc độ khác.

Nhóm Trần Thần thấy phản ứng của Trần Dược quá khả nghi.

Dù thế nào bằng bài báo này, dư luận ngả về phía ông ta không ít, Trình Nhiên bị nghi ngờ nhân phẩm, thậm chí thành tay sai cho thế lực nước ngoài.

Diễn biến tiếp theo sẽ thế nào đây?

Trong lúc tranh luận đang ngày một gay gắt, Trình Nhiên bắt đầu cảm thụ thêm nhiều ánh mắt bất thiện khi ở trong trường thì nhận được cuộc điện thoại, số hải ngoại rất lạ, nhưng người nói chuyện lại khiến y ngẩn ra.

“ Trình Nhiên, mình đang ở Mỹ. “ Khương Hồng Thược thông báo:

“ Mới hôm trước còn đang ở trường mà, sao lại đi Mỹ rồi? “ Trình Nhiên lo lắng: “ Xảy ra chuyện gì?”

“ Mình xem tình huống trên các diễn đàn, mình không ngồi yên được, mình vừa hạ cánh xuống sân bay Los Angeles ... “ Khương Hồng Thược che điện thoại giảm bớt tiếng ồn: “ Trần Dược nói hắn có công ty phụ trách nghiên cứu ngoại vi là ESOC Mỹ, mình vào Yellow Page để tra điện thoại công ty đó, theo phản hồi thì đó là khu dân cư, khó có công ty tồn tại. Mình định liên hệ người đương địa cơ, nhưng nghĩ tới có chuyện khác cần chứng thực”

Rồi sợ Trình Nhiên lo, nói với giọng nghịch ngợm: “ Nên mình đi một chuyến xem sao.”

“ Ngoài ra Trần Dược kể hắn du học liên quan tới thiết kế chip, theo như sơ yếu lý lịch Đại học Trung Nam công bố, Trần Dược tốt nghiệp đại học Austin Mỹ. Mình tin chuyện này không phải giả, nên mình sẽ tới Texas một chuyến, trước đó mình gửi email cho giáo sư Ed McCluskey và giáo sư Jacob Abraham của khoa vi tính Đại học Austin, nhờ họ tra luận văn tương quan do Trần Dược viết. Sau đó mình muốn gặp giáo viên chỉ đạo và bạn học của hắn, so sánh công tác hắn làm và lời hắn kể, xem có sai lệch gì không? Làm xong mình sẽ tới Công ty Motorola mà hắn nói từng làm kỹ sư quản lý ở đó, xem hắn có năng lực tương ứng không? Một kẻ gian dối, chắc chắn không chỉ gian dối một lần, hắn sẽ có sơ hở ở chỗ nào đó ...”

“ À phải, đừng lo nhé, mình có cô út đi cùng.”

Trình Nhiên suốt từ nãy tới giờ cảm động không nói lên lời nữa rồi, rất lâu sau mới ôn nhu nói: “ Vợ ơi, đừng để bị mệt nhé.”

Ở sân bay Los Angeles, có cô gái đỏ mặt, đôi mắt ánh lên nhu tình vô hạn: “ Em không mệt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận