Trùng Nhiên

Chương 776: Thời thế thay đổi.

Trình Nhiên vừa mới tới nơi một cái là đã có rất nhiều người nhận ra, Trương Bình là tên to mồm nhất, kích động hét lên đầy khoa trương: Trạng nguyên tới rồi, trạng nguyên của chúng ta tới rồi.”

“ Trình Nhiên. “ Một cô gái nhuộm tóc màu hung chạy ra khỏi cửa, ôm lấy Trình Nhiên một cách thân tình:

“ Vân Địch, bạn xinh đẹp hơn nhiều đấy. “ Trình Nhiên suýt nữa không nhận ra cô bạn ngồi bàn trên mình suốt ba năm nữa rồi, so với thời cao trung thì rõ ràng hoạt bát hơn hẳn:

Tiếp đó là Mã Khả, Hách Dịch vẫy tay gọi Trình Nhiên, đám bạn học ít nhiều đều thay đổi, song vẫn nhiệt tình như xưa.

Trình Nhiên vừa được Vân Địch, Mã Khả khoác tay hai bên đưa vào trong đại sảnh, tức thì nơi này trở nên xôn xao, mọi người nối nhau hỏi han.

“ Trình Nhiên, nghe nói cậu tổ chức cả hiệp hội rồi à?”

“ Thấy bảo vì hoạt động thương nghiệp mà cậu đắc tội với hiệu trưởng, suýt nữa bị đuổi học phải không?”

“ Cậu đúng là đi tới đâu gây ồn ào tới đó.”

Có một số lời là thật, một số là tin đồn thổi phồng lên, mỗi người hỏi một câu, Trình Nhiên tiếp không kịp, lúc đầu còn trả lời, sau dứt khoát chỉ gật đầu cười ừ ừ.

Bên trong đón chào Trình Nhiên còn chưa hết sôi nổi, ở ngoài cửa lại có người hô lên.

“ Tần Thiên tới rồi!”

“ Dương Hạ tới rồi!”

Tiếng hô đau tai gấp bội so với lúc Trình Nhiên tới, rõ ràng Trình Nhiên dù có hot tới mấy cũng không so được với mỹ nữ, huống hồ là hai người, tiếng đẩy ghế liên tiếp vang lên.

“ Họ tới cùng nhau à?”

“ Bọn họ cùng học Thanh Hoa mà, có lẽ là quan hệ không tệ, tới cùng nhau có gì lạ đâu.”

Trong những tiếng ồn ào đó, Tần Thiên và Dương Hạ cùng nhau đi vào.

Hai cô đúng là hẹn nhau cùng tới, Tần Thiên về Thành Đô tối hôm kia, Dương Hạ thì sáng hôm qua, lịch tụ họp thì đã lên trước rồi, hai cô gái vừa về liên lạc với nhau. Tần Thiên dáng người cao ráo như siêu mẫu, đeo chiếc túi da họa tiết caro ngang người, cổ quấn chiếc khăn quàng màu trắng, áo khoác hai màu đen nâu đan xen, bắt mắt nhất tất nhiên là cặp chăn dài miên man bọc trong đôi tất màu xám, cô gái có phần dè dặt chừng mực ở Thập Trung giờ không ngại phô bày nét đẹp trên thân thể nữa, hai chữ "gợi cảm" bật ra trong đầu không ít người.

Còn Dương Hạ đơn giản hơn một chút, áo khoác nỉ dài màu đen, áo len cao cổ ngà và quần jean trẻ trung, trông có da có thịt hơn trước một chút, thanh xuân năng động, nhưng vẫn còn đó vẻ thanh cao lành lạnh cực kỳ đặc biệt chỉ mình cô mới có.

Đây là đại sảnh mở, phía Thập Trung bọn họ chiếm phần lớn bàn ghế, nhưng nơi khác có không ít người trưởng thành, hai cô đi vào, bọn họ cũng bị thu hút, hai cô gái này có thể nói đều là cực phẩm.

Khỏi nói cũng có thể đoán ra cảnh bạn học kéo tới chào đón nhiệt tình thế nào, đám nam sinh tranh thủ cơ hội bị đá hết ra ngoài, đám con gái tụ tập quanh hai cô oanh oanh yến yến làm không gian như có mây hồng lơ lửng trong không khí.

Trong đám đông, hai ánh mắt gần như cùng một lúc nhìn về phía nam sinh đang cầm chén trà nâng lên uống.

Trình Nhiên như cảm ứng được, ánh mắt tiếp xúc với các cô.

Đó là một ngày mùa xuân đẹp trời ở Thành Đô, một buổi chiều yên bình.

Phía bên kia đại sảnh, đối diện với nhóm học sinh Thập Trung ồn ào, vài nam tử trung niên mặc vest hoặc là trang phục thoải mái, đều toát lên vẻ người có sự nghiệp, ngồi quanh cái bàn tròn trò chuyện, tiếng ồn ào quá mức của đám học sinh Thập Trung thu hút họ.

Vì đây là lần đầu tiên gặp lại nhau sau khi lên đại học, các cô gái đều chăm chút trang điểm một phen, thực ra riêng tuổi trẻ đã là lớp trang điểm tốt nhất rồi, mấy nam tử kia không tránh khỏi thi thoảng liếc mắt nhìn sang, lướt trên thân thể tràn ngập thanh xuân đó, không quá trắng trợn, song cũng không cần che đậy gì.

Hai hai cô gái kia cùng đi vào, ngay cả người trước đó dựa vào lưng ghế thong thả hút thuốc tỏ vẻ không để ý cũng phải ngồi thẳng lên nhìn vài lượt.

Người ngồi mé trái chừng ba mươi, là phó tổng giám đốc công ty đa truyền thông internet Công Chúng, tên là Vương Gia Lâm tặc lưỡi: “ Nữ sinh đại học bây giờ chịu chơi lắm, nói ra tôi hâm mộ giám đốc Triệu, các em gái học viện nghệ thuật cứ thay hết người này tới người khác, lần này tới ai rồi? Sao không kim ốc tàng kiều, biết đâu sau này người ta thành tiểu minh tinh?”

Cả nhóm cười rộ lên.

Phó tổng giám đốc Triệu Duẫn cùng công ty châm điệu thuốc, kẹp hờ giữa hai ngón tay rất điệu nghệ: “ Nếu là tiểu minh tinh thì sao chứ, tôi lại chịu treo cổ trên một cái cây à? Mấy em gái đó mà, bồi dưỡng để sau này dùng mà thôi, có thể giúp tôi bắc cầu đưa lối, cho nên vẫn phải tán, phải nuôi. Thời buổi này quan trọng nhất là quan hệ, chỉ cần ngày nào đó thông qua các em gái móc nối với mối làm ăn nào đó, tỉ lệ báo đáp cao hơn nhiều.”

Có người phụ họa: “ Giám đốc Triệu đúng là tính toán sâu xa thật, vừa được hưởng thụ, lại có báo đáp. Ôi chúng tôi vất vả kiếm tiền có khi không bằng lợi ích tiểu tình nhân của giám đốc Triệu mang lại.”

“ Các anh đầu tư bên ngoài, thua thì mất tiền thôi, chứ tôi không chỉ mất tiền, còn hại người. Một giọt tinh là mười giọt máu, mới ba mươi mấy đã phải chú ý bồi bổ rồi. À, lần trước thuốc Hồi Tạng anh cho không tệ ...”

Mấy nam tử rõ ràng thân phận không nhỏ đều cười lớn, căn bản không kỵ húy người khác nghe thấy, muốn nói gì là nói. Phía bên Thập Trung cũng nghe thấy vài bình luận thô bỉ, nhưng chỉ nhìn xem ai nói thôi, chẳng làm gì được người ta.

Trung tâm của nhóm người này là Chu Đông, chủ tịch của Công ty đa truyền thông Công Chúng, chẳng trách mấy quản lý cấp cao của mình tán gẫu đề tài sắc dục, ánh mắt của hắn vẫn thi thoảng lại nhìn vào hai nữ sinh tới cùng nhau kia, đặc biệt cô gái cao hơn. Với thân phận của hắn bên cạnh sao thiếu nữ nhân cho được, nhưng nữ sinh đại học vừa bắt đầu có nét quyến rũ của nữ nhân và vương lại chút thanh thuần thiếu nữ, luôn có sức hút chí mạng, có điều nhanh chóng tập trung tinh thần vào việc chính: “ Được rồi mọi người, có thời gian nói chuyện này không bằng xem lại bản kế hoạch đi, lát nữa người tới, phải đàm phán cho bằng được. Tôi nói cho mọi người biết, bên trên ra chỉ tiêu đấy, không hoàn thành, năm nay chúng ta đừng ai mong sống dễ dàng.”

Vương Gia Lâm gật đầu: “ Chủ tịch Chu yên tâm, mấy người chúng tôi đám bảo hạ gục hắn, tửu lượng hắn bao nhiêu cũng không thẳng nổi chúng ta. Đừng nói tôi, ngay cửa giám đốc Triệu cũng không qua được.”

Nhớ lại chỉ mới hơn một năm trước thôi trên liên hoan mười xí nghiệp internet hàng đầu trong tỉnh, chủ tịch Chu của bọn họ còn lớn tiếng tuyên bố sẽ chỉnh hợp toàn bộ mấy cái nền tảng game lặt vặt vào làm một, lợi dụng ưu thế diễn đàn tạo ra hệ thống thông tin diễn đàn, thay thế mấy phần mềm nhắn tin. Vậy mà sau đó liên tục bị Liên Chúng, rồi bị CQ vả mặt bôm bốp.

Các trang web mà nhiều phương diện kỳ vọng không đạt được hiệu quả như họ mong muốn, dù vẫn phát triển, chẳng thể so với xu thế ngồi tên lửa của CQ.

Quảng cáo sống bằng lưu lượng, lưu lượng đi theo người dùng, đó là định luật không đổi trên mạng.

Thế nên bây giờ bọn họ không thể không dựa vào quan hệ đồng hương để kết giao tình với CQ, hi vọng có thể hợp tác để thêm Công Chúng vào danh sách tài khoản có thể dùng đăng nhập CQ, nâng cao lưu lượng của trang web, từ đó tiếp tục thu hút quảng cáo, nếu không thể này, thu nhập từ quảng cáo không theo kịp tốc độ phát triển, bọn họ chỉ còn con đường chết.

Thế nhưng phía CQ đã tuyên bố không hợp tác với trang web địa phương, đặc biệt là Chu Đông trước đó còn cuồng ngôn muốn thay thế CQ. Mà bọn họ không thể nào dùng quan hệ bên trên gây sức ép với CQ, tuy nói họ có bối cảnh chính phủ và Điện Tín, nhưng mà Thành Đô cũng coi CQ là xí nghiệp trọng điểm toàn lực hỗ trợ. Chuyện thủ đoạn chính trí làm không nổi, đành phải dựa vào quan hệ, đây là cái xã hội quan hệ mà, bọn họ thông qua nhiều phương diện móc nối, mới có cơ hội tiếp cận cao tầng CQ.

Chỉ cần người CQ chịu tới đây gặp mặt tức là giải quyết được nửa vấn đề rồi, chuyện còn lại là phân phối bao nhiêu trên bàn tiệc. Tất cả những thứ đó đều có thể đàm phán, cùng lắm thì Chu Đông xin lỗi vì trước đó cuồng ngôn, khi đối diện với nguy cơ, thể diện chả đáng vài đồng.

Chỉ cần qua được rồi, kiếm tiền đầy túi, lúc đó thể diện cũng kiếm được về thôi, hoặc là từ chỗ khác, ví dụ như mấy nữ sinh tươi non mơn mởn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận