Trùng Nhiên

Chương 816: Rắc rối lớn.

Sao dầy như biển, hồ phẳng tựa gương.

Sóng điện tử kết nối hai người cách không gian xa xôi, giọng cô gái truyền tới: “ Nói ra xem, em có tin không?”

“ Đứng cho vững nhé, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đấy ... “ Trình Nhiên tự hào kể vừa rồi bọn họ cũng trò chuyện ăn khoai tây chiên:

Khương Hồng Thược kích động vô cùng, rối rít cắt lời Trình Nhiên đang khoe khoang: “ Này, này, anh có hỏi ông ấy xem khu 51 có người hành tinh không hay không chưa?”

Trình Nhiên toét miệng cười vui vẻ, hai người đúng là tâm linh tương thông: “ Hỏi rồi, em đoán ông ấy nói thế nào? Ông ấy chỉ lên trời nói chúng ta không phải sinh vật trí tuệ cao duy nhất. Dù sao thì vẫn là tài liệu bảo mật mà, không thể nói quá thẳng.”

Bên kia gần như nín thở một lúc: “ ... Vậy là thật à?”

“ Anh đang ở núi Nga Mi, nhà khách quốc gia ấy, anh còn đi lại con đường nhỏ mà chúng ta từng đi qua, hôm nay bị phong tỏa rồi, không xe nào lên đường nữa, lúc này trước mắt anh là cái hồ nước, bên kia là hội trường diễn ra đại hội Thục Sơn luận kiếm, chỉ còn đợi tới ngày mai nữa thôi.” Trình Nhiên mắt nhìn ra dào dạt xúc động miêu tả:

“ Trình Nhiên!”

“ Ừ?”

“ Anh thật giỏi.”

Giống như năm xưa sau tường rào cách ly, Trình Nhiên vẽ ra quỹ đạo của sao chổi Hale-Bopp, cô cũng từng nói một câu như vậy.

Chỉ là lần này khác hẳn, hình như càng khiến người ta kinh người hơn.

“ Em có thể làm gì giúp cậu nữa không? “ Sự kiện Quốc Tâm bùng phát, đối diện với lời nghi ngờ chất vấn Trình Nhiên, Khương Hồng Thược trực tiếp bay sang Mỹ, cùng cô mình tìm ra một loạt tài liệu nghi vấn liên quan tới Trần Dược, tưởng chừng như thế có thể lật ngược thế cờ, nhưng diễn biến sau đó cho thấy sự việc từ tầm cỡ tới mức độ nghiêm trọng vượt xa cả suy nghĩ của cô:

“ Em và cô út đã giúp anh rất nhiều, nếu không phải chúng phong sát, chừng đó đủ xé toạc mặt nạ của hắn. “ Trình Nhiên nói thêm: “ Về chuyện Tần Tây Trăn ...”

“ Em biết ... Du Hiểu có kể chuyện trước kia khi cô ấy dạy ở Nhất Trung, cô nấy là nữ nhân đáng nể, em khâm phục cô ấy.”

“ Có rất nhiều điều anh còn chưa kể với em, nhưng nhất thời không thể nói hết.”

Bên kia im lặng một lúc, Khương Hồng Thược khẽ khàng nói: “ Không sao, từ từ rồi kể, chúng ta còn có thời gian rất dài mà.”

Trình Nhiên gật đầu: “ Đúng thế, rất dài, rất dài, chúng ta toàn bộ phần đời còn lại mà.”

Trời sao rực rỡ, tuy không nhìn thấy người, nhưng hẳn cũng rực rỡ như thế.

Nhưng giọng cô gái vẫn tiếp tục từ trong điện thoại truyền ra: “ Vẫn có rất nhiều chuyện chẳng thể dự liệu, cũng có lẽ ngày nào đó em già rồi, anh không muốn thấy em nữa, cũng có lẽ ngày nào đó chúng ta không muốn ở bên nhau, đường ai nấy đi. Nên đừng dễ dàng dự định tương lai, coi đó như điều hiển nhiên.”

“ Trình Nhiên, dù sau này giữa chúng ta thế nào ... Năm đó ở Sơn Hải gặp được anh, em chưa bao giờ hối hận.”

Quán bar ngoài lầu hành chính, Chương Ngư cũng có mặt ở đó, được nghe rất nhiều sự kiện và con người, thậm chí cả bí mật trong nghề do "rượu" vô tình nói ra.

Hôm đó Chương Ngư phải dùng cả ngày hôm đó mới khôi phục được tinh thần, sau đó nghĩ lại toàn bộ quá trình, không thể không tiếp nhận sự thực. Chuyện này là Chương Ngư tức giận, nhưng không cách nào sinh ác cảm với Trình Nhiên.

Dù sao sự thực là thế, nếu như khi đó biết Trình Nhiên là người đầu tư cho mình, với tính cách của hắn, sẽ từ chối dứt khoát ngay. Vì chắn sẽ chỉ coi hành vi đó là sự ban ơn, mà vì chuyện Lý Vận, nên hắn không bao giờ thỏa hiệp với chuyện hạ thấp bản thân.

Nhưng sự thực là tiêu chuẩn kiểm nghiệm tất cả, bản kế hoạch của hắn bị Trình Nhiên trả lại vô số lần, hắn cắn răng chửi vô số lần. Rồi Trình Nhiên dùng danh tính giả quyên tiền cho trường tiểu học kia, giúp hắn tụ tập một nhóm cấp dưới, cuộc đời hắn tìm được phương hướng mới, cho nên hắn vô cùng cảm kích Trần Lôi.

Trải nghiệm, tâm tính thay đổi, khiến cảm ngộ của hắn nâng lên một bậc, chuyện trước kia không nghĩ tới, nghĩ không thông, giờ được cởi bỏ.

Hẳn là Trình Nhiên coi trọng tài năng của hắn, nhưng biết quan hệ hai bên quá cương mới dùng biện pháp đó, cùng hẳn lập nên sự nghiệp.

Nghĩ thông điểm này liền hiểu khổ tâm của Trình Nhiên. Đương nhiên, vì là trưởng bối, còn từng là giáo viên, Chương Ngư thấy phải kiếm lại thể diện, nếu không hắn chịu được. Cho nên thời gian này hắn luôn nghĩ cách phải đối diện với Trình Nhiên thế nào.

Giờ hai bên là quan hệ đối tác, Chương Ngư thấy gánh nặng của Trình Nhiên, mình nên gánh lấy một phần, chỉ là nghĩ tới tin đồn giữa y và tiểu thiên hậu Tần Tây Trăn là hắn đau đầu.

Hôm nay ngồi trong quán bar, Chương Ngư nghe người ta bàn luận đủ thứ, trừ đại hội Thục Sơn Luận Kiếm sắp diễn ra, cũng nhắc tới cả sự kiện Quốc Tâm, đa phần ở đây là người có trí thức, nên dư luận ở chuyện này khá cân bằng. Có người tin Trần Dược, cũng có người cho rằng hắn ăn cắp, dù sao Trình Nhiên chỉ là một sinh viên, hai bên địa vị quyền lực quá chênh lệch, nói Trần Dược lợi dụng quyền thế cướp đoạt thành quả người khác đáng tin hơn Trình Nhiên đi làm chuyện châu chấu đá xe.

Thế nhưng mặt khác, dư luận với Trình Nhiên khiến người ta tuyệt vọng.

Vì "thất phu vô tội, hoài ngọc kỳ tội", khiến Tần Tây Trăn cực kỳ ít scandal kéo vào vũng bùn, nơi này đa phần là nam đồng bào, tất nhiên chung lòng thù địch, thậm chí còn bị so với loại như Doãn Chí Bình làm vấy bẩn Tiểu Long Nữ.

Một nam tử trung niên mặt mày bặm trợn uống rượu tới mặt đỏ gay, làm người ta rất hoài nghi nghề nghiệp của hắn, hình như tới từ Sơn Tây, vỗ gàn gằn giọng: “ Thằng đó mà ở chỗ tôi, sớm bị người ta mua một cái chân rồi.”

Thế nên Chương Ngư im miệng, không dám nói đỡ cho Trình Nhiên nữa, đứng dậy bỏ đi, đỡ phải nghe cho chướng tai.

Trình Nhiên từ trong khu khách vip đi ra, lúc này cũng đã muộn, Bill Clinton cả ngày di chuyển vất vả phải nghỉ ngơi rồi, ông chủ Mã thì là nhà tổ chức cần phải lo lắng nhiều vấn đề chi tiết cũng đã rời đi. Trình Tề hưng phấn nhắn tin, hắn đang ở phòng Kim đại hiệp, bảo Trình Nhiên tới gặp mặt, Trình Nhiên vừa từ hành lang đi ra thì gặp đúng Chương Ngư.

Chương Ngư vừa chào tạm biệt người quen, kéo ghế đi ra, thấy Trình Nhiên gọi lại: “ Sao em lại tới đây? ... À, Trình Tề, anh trai em gọi tới à?”

Thì đúng là vậy, Trình Nhiên gật đầu: “ Vâng.”

Chương Ngư cuống lên, kéo Trình Nhiên sang bên, sợ ai đó trông thấy, lúc nào rồi cơ chứ: “ Sự kiện Quốc Tâm còn chưa lắng xuống, em tới đây làm gì? Nơi này có vô số phóng viên, sợ chưa đủ rắc rối à, em tới nạp mạng à? Em ở đâu? Ở với anh trai sao?”

“ Em có phòng riêng.”

“ Giờ muốn về phòng?”

“ Em tới phòng Tra tiên sinh, ông ấy được mời làm người chủ trì đại hội mà, dù sao em đọc sách ông ấy lớn lên. “ Trình Nhiên giải thích:

“ Anh trai em gọi tới sao? “ Chương Ngư chặn lại: “ Anh em cũng thật là, còn gây thêm chuyện, phòng của Tra tiên sinh là tiêu điểm đấy, hiện không biết bao người ở đó, em tới bị nhận ra là phiền rồi. Vừa nãy ở trong quán bar còn có người nói muốn chặt chân em! Đừng có đi, nếu không ở cùng phòng với tôi, đừng có ra ngoài, tình huống bây giờ thế nào chứ, không biết nhìn xem.”

Đối diện với sự cương quyết của Chương Ngư , Trình Nhiên đành đồng ý.

“ Vừa xong em chạy lung tung đi đâu thế?”

“ Dạ ... Đi vệ sinh.”

“ Tôi thấy em ở trong phòng buồn chán đi linh tinh thì có, đi về đi về mau.”

“ Vẫn còn sớm mà thầy.”

Chương Ngư vừa lo lắng nhìn quanh như trộm vừa bực mình nói:” Ngủ sớm cũng tốt, bây giờ em phải chú ý an toàn, không được đi đâu một mình, nếu không chẳng biết chuyện gì xảy ra đâu ... Mà em nói xem, chuyện giữa em và Tần Tây Trăn là sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận