Trùng Nhiên

Chương 550: Như nụ cười cô ấy.

Trước khi ký hợp đồng, ông chủ Mã còn gọi điện cho phía Thành Đô nói thế này: “ Vài ngày nữa có khách hàng tới, ngày ký hợp đồng của chúng ta lùi tới chừng 14 được không?”

“Hay là anh tới trước đi, hoặc là trước 14, không thì phải sau 17 mới được.“ Triệu Thanh trả lời: “Giám đốc Trình phải thi cuối kỳ.”

Ông chủ Mã ngớ ra, giờ mới nhớ người đầu tư 3000 vạn cho hắn là học sinh cao trung, thực sự khiến người ta có cảm giác không chân thực, cười méo xẹo: “ Tôi thiếu chút nữa là quên rồi.”

Nhưng giọng Triệu Thanh truyền tới rất chân thật:” Hay là tôi gửi hợp đồng qua cho anh, sau đó anh kỳ rồi gửi lại.”

“ Nên có cảm giác nghi thức thì hơn, hơn nữa đạt được hợp đồng trước mặt có thể bớt được không ít các bước. Vậy để tôi chuẩn bị, tôi sẽ tới vào mùng 10, 12 quay về xử lý công việc, 14 hẹn gặp khách hàng ... “ Ông chủ Mã hơi dừng lại một chút, ngại ngùng nói: “ Vậy sau khi ký hợp đồng, khoản tiền đầu tiên sẽ chuyển khoản ngay chứ? Thực sự không giấu anh, giờ hơi chúng tôi hơi kẹt tiền một chút ...”

Nào chỉ có một chút thôi đâu, tháng trước còn không trả được tiền lương, ông chủ Mã nói với nhân viên "Không phát tiền lương nữa, coi như tiền đầu tư tính vào cổ phần", nhưng mà cách đó không duy trì được lâu.

“ Không thành vấn đề, ngay ngày hôm đó có thể tới ngân hàng chuyển khoản.”

Đàm thoại xong Triệu Thanh liền hiểu ông chủ Mã nhất định thiếu tiền tới mức độ nào đó rồi, nên mới ngay cả tiếp đãi khách hàng cũng đặt ra sau, tranh thủ lấy được khoản tiền này trước khi Trình Nhiên thi giữa kỳ. Qua thời gian này tiếp xúc đàm phán, hắn thừa nhận, ông chủ Mã tuy xấu xí, nhưng là người giàu ý tưởng, nhưng vẻn vẹn là thế, chưa đủ để hắn đầu tư nhiều tiền như vậy.

Ở mức độ nào đó mà nói, Trình Nhiên là quý nhân của ông chủ Mã.

Lần thứ hai ông chủ Mã tới Thành Đô, ký hợp đồng đầu tư, lấy được 500 vạn đầu tư đợt đầu, số tiền còn lại sẽ gửi dần trong vòng một tháng. Hai bên đạt được hợp đồng đầu tư không pha loãng cổ phiếu.

Cái gọi là không pha loãng cổ phiếu chính là hợp đồng chống giàn mỏng cổ phần, Trình Nhiên rút kinh nghiệm kiếp trước, muốn có thêm điều khoản để đảm bảo giá trị cổ phần nắm giữ của mình.

Không phải là đề phòng ông chủ Mã, mà là tăng cường đảm bảo, sau này cổ phần Thiên Hành đều tiến hành đầu tư với cách bảo đảm này.

Một số công ty sáng nghiệp, người sáng nghiệp và hợp tác ở thời điểm đầu lập ra hợp đồng khá qua loa, lỗi rất nhiều, lúc đó hợp đồng lập ra bằng nhiệt tình, không có chế độ hoàn thiện, sau đó sinh ra vô khối vấn đề.

Giống như một trong những người sáng lập Facebook, khi công ti tăng thêm cổ phiếu phát hành, tỉ lệ cổ phần giảm xuống không giữ được tiếng nói, bị đá ra ngoài.

Trình Nhiên cho thêm điều khoản không pha loãng cổ phần, dù ông chủ Mã cần tăng thêm đầu tư, có cổ đông mới gia nhập, đảm bảo cổ phần của Thiên Hành không bị suy giảm.

Ngày ký hợp đồng, Trình Tề và ông chủ Mã tổ chức một nghi lễ ký kết, thuê một phòng hội nghị ở khách sạn, tiến hành một cách chính quy, dưới đất trải thảm đỏ, xung quanh đặt lẵng hoa, biểu ngữ hình ảnh tuyên truyền rất ra dáng. Trình Tề mời phóng viên đương địa, phía mạng Thông Lãng cũng phái phóng viên đại biểu tới, thế trận tuy không lớn, nhưng được chau chuốt, hiệu quả rất tốt.

Lấy danh nghĩa Liên Chúng đầu tư cho ông chủ Mã, hai nhà đều có lợi, tiến vào tầm mắt giới tài chính.

Bất kể Liên Chúng, hay trang thương mại điện tử của ông chủ Mã, cùng với số tiền đầu tư 3000 vạn, đều là mồi nhử mà người thợ săn cầm sẵn súng tung ra.

Sau hiệu ứng truyền thông bộc lộ, còn đợi thêm nhiều nhà đầu tư, mang thêm nhiều tiền nhảy vào.

Trình Nhiên nắm trong tay một phiếu phủ quyết có thể tìm con mồi béo bở nhất để bóp cò.

Chưa nói phản ứng bên ngoài, Trình Nhiên thực sự lấy ra được 3000 vạn đầu tư đã chấn động nội bộ Liên Chúng và CQ, Trình Tề cũng chẳng hiểu vì sao trước đó bọn họ đang phiền lòng vì mấy trăm vạn tiền thế chấp cổ phần, chớp mắt một cái đã đầu tư 3000 vạn.

Càng không hiểu vì sao Trình Nhiên có 3000 vạn không dùng để phát triển Liên Chúng và CQ, ngược lại đầu tư cho người ngoài.

Đến khi hắn cùng ông chủ Mã thực hiện nghi thức ký kết cho có tiếp đến hiệu ứng dần dần xuất hiện, hắn mới hiểu ý đồ của Trình Nhiên.

Mà ngày ngày ký hợp đồng, Lý Minh Thạch, Lâm Hiểu Tùng ở dưới ngồi xem, được nghe phóng viên sôi nổi thảo luận càng cảm khái.

“ Tôi cũng chẳng nói được khoản đầu tư này là tốt hay xấu nữa. “ Lâm Hiểu Tùng tặc lưỡi: “ Mặc dù tôi rất tán đồng tư tưởng của ông chủ Mã, Hong Kong là một bàn đạp, có thể làm cửa xuất nhập khẩu cho xí nghiệp vừa vào nhỏ trong nước, nhưng 3000 vạn thì quá nhiều, nếu là tôi thì chỉ đầu tư 500 vạn.”

Lý Minh Thạch nói đơn giản: “ Thế nên người ta mới làm ông chủ, anh đi làm công.”

Đúng là giết trong tích tắc, Lâm Hiểu Tùng há miệng mấy lần không cách nào cãi được, thực tế là vậy mà.

Ngày 14 tháng 6.

Đó là thứ hai.

Một ngày bình thường tới không thể bình thường hơn, trên đường xe cộ vẫn đi lại, mặt trời vẫn mọc lên như bình thường, chỉ là đối với học sinh năm hai mà nói, năm học đã sắp kết thúc rồi hưng phấn nhưng đồng thời cũng đầy lo lắng về kỳ thi cuối kỳ.

Còn về phần cao khảo thì chưa phải lo tới, hàng năm vẫn thấy muôn vàn cảm xúc, nhưng họ chưa có khái niệm rõ ràng. Biết là năm sau phải đối diện với nó đấy, nhưng mà năm sau cơ, cứ qua hết năm nay lấy tiền mừng tuổi đã rồi thời gian mới từ từ trở nên khó sống cũng được.

Thi cuối kỳ ở Thập Trung bắt đầu vào thứ hai đó.

Trước khi thi Trình Nhiên thi nhận được tin nhắn qua CQ của Tần Tây Trăn, nói là đợi y thi xong sẽ tới Thành Đô gặp mặt, coi như cám ơn trước mặt. Trình Nhiên nhớ tới sự bình tĩnh của Tần Tây Trăn khi đó, chắc là sướng tới lặng người đi rồi, không phản ứng gì được, nên muốn lựa chọn một phương thức trịnh trọng để cám ơn. Nhưng mà Trình Nhiên thích bộ dạng la hét của cô khi kiếm được tiền cơ, chứ thục nữ thế này không quen.

Mùa hè này sẽ náo nhiệt lắm đây, vì năm học sau đám bạn thủa nhỏ sẽ lần lượt tới Thành Đô, rồi một năm nữa mỗi người một nơi.

Nhiều năm sau gặp lại, vui mừng phấn chấn hay bạn già như chó già, nhìn đã ghét còn chưa rõ.

Cuộc sống vội vàng, chẳng bao giờ dừng lại.

Buổi sáng thi ngữ văn, buổi chiều thi số học.

Ngữ văn chẳng làm khó được Trình Nhiên, y thích đọc sách, tri thức ngữ văn tích lũy rất nhiều rồi, phân chia thứ hạng chính là ở bài làm văn. Thập Trung không thiếu học sinh văn tài xuất sắc, từ tiểu học tới sơ trung, cao trung đều thành tích ưu tú, vận dụng vân chương điển cố thuần thục, nhưng mà giáo viên chấm bái đều là người trưởng thành, ở góc độ người trưởng thành đọc bài văn của học sinh, dù ngôn từ có hoa mỹ đến mấy vẫn hiện rõ sự non nớt.

Còn Trình Nhiên thì khác, dù là tầm mắt của giáo viên thì tầm mắt cũng không như y, thứ y viết ra tuy không kinh điển, nhưng đủ sâu sắc tạo đồng cảm, tin rằng ở góc độ người trưởng thành chấm bài của y, bất kỳ giáo viên nào cũng không thể đọc lướt qua như bài thi bình thường, mà là say sưa đọc từng chữ.

Số học thì không phải lo nhất rồi, công cụ giải trí của Trình Nhiên mà.

Ngày 15, buổi sáng thi tiếng Anh, buổi chiều thi Vật Lý. Tiếng Anh với Trình Nhiên mà nói chẳng có khó khăn gì, vật lý cũng là điểm yếu của Trình Nhiên, thế nhưng quá nhiên giống như dự đoán của Khương Hồng Thược, đề vật lý ra ít nhất tám phần theo nội dung và cách ra đề bọn họ đã chuẩn bị từ trước.

Rời phòng thi, học sinh tụ tập đối chiếu đáp án.

Hai người thi không cùng phòng, thi xong môn vật lý, ra ngoài hành lang, cả hai đều đeo cặp nhìn nhau cười hiểu ngầm, rồi xuống lầu.

Tà dương rất đẹp.

Đẹp như nụ cười của cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận