Trùng Nhiên

Chương 437: Cậu cứ giả vờ đi.

Năm 1999 cứ tới một cách lặng lẽ như thế.

Đương nhiên trong năm này không có chuyện vệ tinh Europa bị một phát pháo phá hủy, mặt trăng bị chiến hạm người ngoài hành tinh bắn thủng một hố, 80% nhân loại bị chiến tử.

Nhưng cuộc sống là chiến dịch còn kéo dài hơn cả sử thi.

Cách cục thế giới nhìn chung vẫn ổn định, chiến tranh cục bộ vẫn không ngừng bộc phát, về quân sự vẫn là cách cục "một siêu cường và nhiều cường quốc" do Mỹ đứng đầu, đồng thời tiếp tục ảnh hưởng tới đời sau. Đồng Euro chính thức khởi động vào tháng một, đánh dấu việc nhất thể hóa Châu Âu tiến một bước quan trọng, không ai biết tiến trình này cuối cùng lên xuống gập ghềnh, thậm chí tương lai còn xảy ra chuyện trong tiểu thuyết còn chẳng dám viết là nước Anh rời khỏi liên minh Châu Âu. Đủ các loại phong trào bùng nổ ở thời đại này, tuy không thể sờ không thể thấy, nhưng ảnh hưởng tới đủ mọi phương diện cuộc sống.

Đương nhiên người bình thường thì quan tâm ngày tận thế có tới như trong tiên đoán hay không?

Cùng với việc Lôi Vĩ và Vương Lập Cương bị bắt, sự ồn ào ngoài kia vừa mới bắt đầu thôi.

“ Tôi biết rồi, tạm thời điểu chỉnh nghiệp vụ bên đó, không cần nhiều người người nữa, một nửa ở lại, một nửa về tổng bộ … giám sát mật thiết động tĩnh của Phục Long cho tôi, còn nữa, tìm hiểu tư liệu cho tôi về cái nhà đó, kể cả họ hàng cũng làm cho rõ.”

Đó là biệt thự có hồ bơi ở phương nam quanh năm nắng ấm, trong hồ có một mỹ nhân ngư mặc bikini hai mảnh hết sức nóng bỏng đang bơi lội, nhưng tâm tình người vừa nghe điện thoại chẳng chút tươi sáng.

Liễu Cao, em họ của Khương Vi Cầm, cậu của Khương Hồng Thược, hắn sở hữu nhiều công ty, chủ yếu làm hai mảng, xuất nhập khẩu nước ngoài và đầu tư.

Vì quy định tương quan của quốc gia, tránh để công ty nước ngoài thao túng lũng đoạn thị trường, công ty như Bối Thác không thể nhập trực tiếp liên kiện sản xuất mà phải thông qua các công ty giấy phép đặc biệt. Mà Liễu Cao dựa vào quan hệ của Khương gia mà có giấy phép này, cho nên thành bên trung gian nhập linh kiện cho Bối Thác, cũng như rất nhiều công ty viễn thông khác.

Lần này Bối Thác thua trận, Ngô Chi Sơn thu hẹp nghiệp vụ để chỉnh đốn, trong khi Phục Long thừa thắng xông lên chiếm lĩnh 85% thị phần tỉnh Tứ Xuyên, điều này hiển nhiên khiến Liễu Cao cũng mất đi đơn đặt hàng lớn. Bởi vì chủ trương của Phục Long là tự nghiên cứu sản xuất, đương nhiên không cần nhập linh kiện nước ngoài.

Vốn Liễu Cao chưa bao giờ coi Trình Nhiên là sự uy hiếp gì tới bố cục hai nhà. Ngay cả bây giờ Phục Long cũng chưa là gì trong mắt Liễu Cao, chút tổn thất đó còn quá nhỏ so với tập đoàn to lớn của hắn.

Nhưng khi hai cái tên đó gắn với nhau, Liễu Cao thấy rất khó chịu, hắn không quên thái độ “láo xược” của thằng nhóc đó với mình khi ở núi Nga Mi.

Thứ ruồi muỗi vo ve đó phải cho một cái tát rồi.

…………. ……….. ………

……….. ………….. ………

Kệ ngoài kia xôn xao thế nào, tâm tình của Trình Nhiên đã quay lại bình tĩnh, tin rằng nếu lúc này mà thi lần nữa, thế nào vị trì cũng sẽ cao hơn một chút. Ở Thập Trung cạnh tranh thứ hạng hết sức kịch liệt.

Chẳng thể trách được, năm ngoái ở Thập Trung có 16 học sinh được vào thẳng Thanh Hoa Bắc Đại, 70 học sinh vào thẳng các đại học trọng điểm trong nước, 109 vào thẳng các trường đại học hàng đầu tại quốc gia phát triển như Anh Mỹ. Mà năm 1998, tổng nhân số học sinh được Thanh Hoa Bắc Đại tuyển thẳng là 60, trong khi nhiều nơi có một học sinh vào được Thanh Hoa Bắc Đại đã tuyên truyền khắp nơi, Thập Trung thực sự có vốn liếng ngạo thị toàn quốc.

Khác với sơ trung đều học kiến thức cơ sở, tới cao trung các môn tự nhiên thực sự khảo nghiệm ngộ tính ở phương diện khoa học và thiên phú học tập. Nếu tư chất không đủ, trừ khi bỏ công sức cực lớn học tới hộc máu mất nửa cái mạng thì mới vươn lên được, nếu không chẳng thiếu học sinh tham gia đủ các lớp ôn luyện, vào được trường đại học top 100 toàn quốc là mừng rồi.

Trên học sinh là cấp học bá, ở cấp độ này các môn học cũng thuộc loại "dễ học khó tinh", mà dù là học thần trên cả học bá, có lấy được điểm trọn vẹn thì cũng là vận may chiếm đa số. Muốn đạt được tới đi đầu ở tất cả các môn học, đó không còn là lĩnh ngộ và tích trữ tri thức, còn liên quan tới tinh khí thần vào ngày thi, thuộc phạm trù huyền học.

Cho nên Trình Nhiên dù có gạt bỏ mọi chuyện, dốc lòng học tập chăng nữa muốn bỏ rơi những học bá hàng đầu ở Thập Trung cũng là chuyện không thể nào.

Trước Tết Dương Lịch có một kỳ thi trắc nghiệm, sau Tết Dương Lịch liền công bố kết quả. Lần này Khương Hồng Thược đánh mất vị trí số 1, thay cô là nam sinh tên Chu Húc trước giờ luôn cùng cạnh tranh quyết liệt. Đứng vị trí thứ hai là một nữ sinh tên Niên Văn Lệ, Trình Nhiên từng gặp rồi, đó là cô gái hơi béo, bình thường rất hiền lành, hay cầm cái cốc Hello Kitty, trông có chút buồn cười, nhưng khi có người vây quanh hỏi bài tập thì bá khí ngùn ngụt.

Còn bức ảnh rất xinh đẹp của Khương Hồng Thược xếp ở vị trí thứ ba, trừ top 10 được dán ảnh trên bảng thì những người khác chen chúc nhau trên tờ giấy A4, Trình Nhiên cũng trong số muôn vàn chúng sinh đó.

Thế nhưng khi xem kết quả Trương Bình chấn kinh tới líu cả lưỡi, nói năng lẫn lộn: “ Cậu, cậu, cậu! Làm sao mà sậu ... Mẹ nó! Trước kia cậu còn đứng thứ 108 cơ mà.”

Trình Nhiên lần trước thi đứng ở vị trí số 108, số rất đẹp này làm nhiều người vẫn nhớ như in.

Dù là ở trường học rất cổ vũ học sinh phát triển năng khiếu, khả năng riêng như Thập Trung thì với thể chế giáo dục hiện nay, học sinh vẫn cứ coi thành tích họp tập là hàng đầu.

Trình Nhiên mới đầu được người ta nhắc tới là vì một trong ba học sinh chuyển trường vượt qua được kỳ thi biến thái để vào Thập Trung, thứ hai là vì quen biết với Khương Hồng Thược, bị rất nhiều "tình địch" chú ý.

Lúc đó Trình Nhiên thi được vị trí 108, đó không phải thành tích khiến người ta khinh bỉ, ngược lại còn rất nhiều học sinh ao ước.

Chỉ là khi thành tích đi ra, nhiều người không còn để ý tới y nữa, chỉ đến thế mà thôi, đó là suy nghĩ của nhiều người.

Vị trí 108 hết sức bình thường, điểm số sàn sàn nhau, không nổi bật, nếu đem so cả với loại yêu nghiệt học lệch quá đáng làm tụt thành tích chung như Tô Dương, Lý Hựu Đình thì thua kém đâu chỉ là 108 người.

Thế nên vẫn thuộc phạm trù người thường.

Nhưng lần này Trình Nhiên đứng thứ 38.

Vượt qua tròn 70 người, lại là con số chẵn chục dễ nhớ, Trình Nhiên lần nữa lại ném một cục đá xuống ao nước, cả giáo viên chủ nhiệm Tôn Huy còn gọi lên văn phòng khích lệ một phen.

Ngày công bố thành tích, Trình Nhiên sống trong ánh mắt kinh ngạc của bạn cùng lớp.

Đến tối Trình Nhiên lấy di động gửi tin nhắn cho Khương Hồng Thược "Ngủ chưa?"

Nghiệp vụ nhắn tin di động khai thông trong nước vào năm 1998, sau đó cùng với số lượng di động tăng lên, nó nhanh chóng thành phương thức thông tin được người dân hoan nghênh nhất. Còn ở phía bờ kia đại dương, tại nước Mỹ nơi thị trường điện tín phát triển nhất thì ngược lại, tin nhắn không phát triển được, người dân Mỹ càng thích gọi điện hơn là nhắn tin. Ở Trung Quốc, chỉ cần không phải chuyện gấp, nhắn tin càng phù hợp với văn hóa hàm súc ôm tỳ bà che nửa mặt.

Sau đỉnh cao huy hoàng của tin nhắn điện thoại, vì mạng internet vọt lên mà duy tàn.

"Vừa mới tắm xong" Khương Hồng Thược.

Nhìn ký tự hiện lên trên màn hình tinh thể màu lam, tâm tình rất đặc biệt, cả Trình Nhiên đọc tin cũng hưng phấn ... E hèm, hoàn toàn không phải do nội dung gì đó trong tin nhắn đầu.

Hết thảy sự vật mới sinh ra đều có ma lực thay đổi thế giới.

Trình Nhiên cầm di động, nghĩ một lúc bấm một chuối ký tự:" Kỳ thi lần này có phải vì chuyện kia mà bị ảnh hưởng không?"

Không lâu sau tin nhắn trở về "Cậu chẳng phải cũng thế à?"

Kỳ thi diễn ra đúng vào khoảng thời gian Trình Bân có hành động với tập đoàn Hâm Long, trong thời gian đó, kỳ thực cả y và Khương Hồng Thược đều mất tập trung, cho nên cả hai đều không đạt trạng thái tốt nhất.

Chỉ là loại chuyện này chẳng cách nào nói với người ta, anh bảo anh thi không tốt nên leo từ vị trí 108 lên 38, e rằng dưới ánh trăng Thành Đô, không ít nhà mài dao.

" Mình gọi điện cho bạn nhé?" Nhắn tin không đủ thỏa mãn, Trình Nhiên rất muốn nghe giọng Khương Hồng Thược.

"Mẹ mình ở đây." Khương Hồng Thược gửi tin rất nhanh.

Trình Nhiên bật cười, tưởng tượng ra cảnh lúc này Khương Hồng Thược đang gửi tin nhắn như ăn trộm, nhất định rất thú vị. Đương nhiên không nhất định như y tưởng tượng, nhưng chút quẫn bách của cô thì y vẫn cảm nhận được.

"Mẹ bạn vẫn giận à?”

"Giận dữ vô cùng."

Trình Nhiên chép miệng, tiền đồ ngày một mù mịt.

"Có muốn mình bồi thường không?"

"Không muốn."

Đúng là dứt khoát gọn gàng như dao chặt, vì thế càng kích thích Trình Nhiên dây dưa :" Sợ mình sẽ nói ra thứ hoang đường gì đó à?"

Rất lâu sau mới có một ký tự gửi lại "ừ".

Kiểm điểm lại thì gần đây đúng là mình hơi đòi hỏi thật, bảo sao con gái nhà người ta cẩn thận "Làm gì khoa trương như thế, mời ăn cơm thôi mà, đừng chim sợ cành cong."

Không lâu sau tin nhắn của Khương Hồng Thược tới :" Bạn Trình Nhiên, bồi thường không nhất thiết là phải mời cơm, chỉ cần có tâm ý là đủ rồi. Bạn sở dĩ nói bồi thường là vì mình không nhận điện thoại nên vòng vèo tới ăn cơm, vì khi đó bạn sẽ ... Thực sự nói những chuyện hoang đường. Cho nên đây không phải là chim sợ cành cong, mà là chặn từ ngoài cửa."

Trình Nhiên trả lời bằng "..."

"Chột dạ rồi chứ gì, bị nói trúng tim đen phải không? Thương quá, lại ôm cái nào."

Nha đầu chết nhát, chỉ giỏi mạnh miệng, Trình Nhiên nghiến răng "Rõ ràng không ôm được."

Lời an ủi làm người ta ngứa răng của Khương Hồng Thược truyền tới "Hi hi, ý mình không phải như thế, chỉ ở mặt tâm linh thôi mà."

Trình Nhiên cảm giác mắt mình lúc này nó cũng xanh lét như cái màn hình vậy :" Có thể chuyển từ trên mạng sang đời thực không?"

"Trình Nhiên, sao cậu có thể nghĩ ra loại chuyện ấy, mình coi cậu chỉ nói linh tinh thôi, mình ngủ đây."

Gì thế? Trình Nhiên nhắn thật nhanh "Rõ ràng là bạn khơi ra trước, kết quả chớp mắt một cái lại vờ vịt rồi."

"Cậu tiếp tục giả bộ đi."

"Này!"

"Này!"

Trình Nhiên ngước mắt lên 11 giờ rồi, nha đầu đó sinh hoạt rất có quy luật, tuyệt đối không thức sau 11 giờ, y đành phải đặt di động xuống, đêm đã khuya, có thể tượng tượng cô gái ở đầu bên kia nhất định chui vào chăn cười đắc ý lắm đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận