Trùng Nhiên

Chương 759: Căng thẳng leo thang!

Đối diện với thái độ cứng rắn của phó hiệu trưởng Hoàng Bồi, viện trưởng khoa vi tính La Tín cân nhắc mới nói: “ Tôi thì đang nghĩ, công ty ủy thác cho phòng công tác Hội Thiên Hành vì sao không thể sang tay bán phần mềm cho La Chương? Nếu là như thế chuyện giống với phần mềm của La Chương là hợp lý. Cho dù phòng công tác có một khoản thu nhập lớn, nhưng gửi tới là một công ty khác không liên quan, nếu Trình Nhiên không muốn nói ra, cũng không phải là làm sai chuyện gì, lại không phải là cơ quan luật pháp điều tra, yêu cầu phải có thái độ hợp tác, nên anh nói bọn chung chống đối là không đúng rồi.”

Ông ta tất nhiên là muốn lên tiếng bảo vệ học sinh trong khoa, nhưng cũng không muốn đối đầu với Hoàng Bối, thái độ cứng rắn vừa phải.

Hoàng Bồi lần này thấy mình gần chân tướng lắm rồi, ông ta không cẩn thận như mấy lần trước nữa, mất kiên nhẫn vung tay: “ Viện trưởng La, tôi nói thế tức là tương đương với nhận định rồi, anh chớ gỡ tội cho chúng nữa.”

La Tin cau mày, Lão Hoàng này hung hăng quá rồi.

Lúc này trong phòng còn có Lạc Ngạn Binh của ban quản lý, đại biểu ban giáo vụ, tài vụ, nhìn thấy phó hiệu trưởng ra uy với viện trưởng đều giật mình.

Kế toàn Ngô Đan thấy cơ hội biểu hiện trước lãnh đạo đã tới, dũng cảm bước lên: “ Viện trưởng La, tôi lên internet tìm kiếm thông tin liên quan tới công ty đầu tư Thanh Sơn, phát hiện ra một bài báo ở nửa đầu năm, nội dung không nhiều, tới từ báo thanh niên, chỉ hơn 100 chữ thôi, tôi có in ra, anh xem đi.”

Nói rồi mở cặp tài liêu lấy ra đưa cho La Tín, La Tin không xem, không phải chó mèo gì cũng có thể lên mặt trước ông ta.

“ Theo bài báo này cho thấy, đầu tư Thanh Sơn vào nửa đầu năm đã đầu tư vào phần mềm Hoa Chương, là cổ đông của Hoa Chương. Một công ty có liên quan tới Hoa Chương vì sao trả phí dịch vụ cho Hội Thiên Hành nhiều như thế? Bọn họ làm gì nhận phí dịch vụ lớn cỡ vậy? “ Ngô Đan dám đảo bảo biểu hiện của mình thời gian qua thế nào cũng lọt vào mắt xanh của của phó hiệu trưởng Hoàng, cô đợi bao nhiêu lâu mới có cơ hội, cô làm kế toán thường quá lâu rồi, khao khát muốn giành được một vị trí tốt hơn:

Mặc dù đắc tội với La Tín, nhưng quyền lực của La Tín chủ yếu trong khoa, dựa vào một phó hiệu trưởng thực quyền sẽ vững hơn.

La Tín không đi tranh luận với một kế toán viên bình thường, hạ thấp tư cách của mình làm gì.

Nói ra thì Hoàng Bồi xưa nay đã không thích khoa vi tính, bọn họ là một khoa lớn trong trường, có cả hệ thống riêng, có viện nghiên cứu, chiếm phần kinh phí lớn trong trường.

Kinh phí của trường chia ra làm loại có thể phân phối và không thể phân phối, loại không thể phân phối chủ yếu là hạng mục quốc gia cấp, chuyển khoản chuyên dụng. Mặc dù sau khi cấp xuống rồi thì trường học không thể phân phối, nhưng trường học có thể gửi báo cáo đánh giá lên, nên hạng mục nào được xin kinh phí do trường thương lượng quyết định, nên gián tiếp chi phối được bộ phận tiền này.

Trước giờ khoa vi tính lấy đi lượng kinh phí khá lớn, chính vì điều này khiến khoa bọn họ lớn mạnh, quyền lực viện trưởng cao, hơn nữa nhiều tiền gây ra bong bóng học thuật hủ bại và lãng phí, nên Hoàng Bồi luôn đấu tranh với khoa vi tính.

Mà đem so với tổng thể Đại học Trung Nam khá bảo thủ, thì sinh viên khoa vi tính là dị loại, sinh viên theo đuổi môn học này tính cách hoạt bát sôi động, nắm giữ tri thức mới mẻ, thường xuyên làm ra việc khiến cả trường giật mình. Ví dụ như hack máy tính của ban quản lý trường, trước đó phá giải thẻ điện thoại 201 nạp tiền vô tận, cung cấp bản phần mềm bẻ khóa bị người ta tìm tới trường ... Có thể nói đám sinh viên này chính là đống rắc rối trời sinh, cơn đau đầu thường trực của La Tín.

Nhưng cũng từ đống phiền toái đó mới sinh ra thiên tài, La Tín hiểu điều ấy.

Hoàng Bồi tư duy cứng nhắc thủ cựu, ông ta không hiểu tính chất của đám sinh viên này, cho rằng khoa vi tính dung túng buông lỏng quản lý.

Bây giờ có thể bắt được Trình Nhiên gây khó dễ, ông ta không bỏ qua.

Người ta càng hung hăng, La Tín thấy mình càng phải bình tĩnh, ông ta không phải là người thích đấu đá, nếu có thể gỡ bỏ khác biệt tìm tiếng nói chúng là tốt nhất: “ Trình Nhiên làm sao lại chọn Đại học Trung Nam chứ không phải Thanh Hoa Bắc Đại, tôi tin hiệu phó Hoàng biết chứ. Cậu ta là một sinh viên đặc thù, có lẽ chính cậu ta không biết bản thân làm sai, chỉ vì quá nhiệt tình thiếu kinh nghiệm dẫn tới có sai sót, hơn nữa là lần đầu, phải chăng nên lấy dẫn dắt là chính, trừng phạt là phụ?”

Hoàng Bồi sao không biết, tuy ông ta rất muốn đuổi học Trình Nhiên, nhưng hậu quả thì thực sự quá lớn, hơn nữa đẩy ông ta vào vị trí đối đầu với Lý Thái Hành, vị viện sĩ đó ít ở trường, nhưng ảnh hưởng vẫn rất lớn, ông ta rất e ngại. Mà La Tín nói thế tức là thỏa hiệp rồi, tương đương phải nhường ra lợi ích ở phương diện khác.

Cân nhắc thiệt hơn ông ta nói: “ Quan trọng là ở đương sự, nếu Trình Nhiên khai báo rõ ràng vấn đề, thừa nhận sai lầm, trường học sẽ xem xét giảm nhẹ, nếu không phạt nặng.”

Quay sang trút giận lên Thạch Gia Huân: “ Cậu là chỉ đạo viên hiệp hội đó, không kịp thời phát hiện ngăn chặn, trừ hết khoản thưởng và trợ cấp năm nay.”

Mặc dù trong phòng khi đó chỉ có vài người thôi, Hoàng Bồi cấm tiết lộ ra ngoài, nhưng không ăn thua, chẳng mấy chốc tin mà tin đồn bùng lên khắp trường.

"Phó hiệu trưởng Hoàng mặt đen xỉ chỉ thẳng viện trưởng La yêu cầu xử lý nghiêm túc", tin này truyền đi làm mọi người tặc lưỡi không thôi.

Nhưng chuyện đó chỉ có thị trường với giáo viên công chức trường, với sinh viên họ có mối quan tâm khác.

“ Hội Thiên Hành xảy ra chuyện thực sự rồi, nghe nói là kinh doanh phạm pháp chứ không phải là vi phạm nội quy trường nữa đâu, lớn chuyện rồi.”

“ Lần trước bọn họ tổ chức thi thiết kế vi mạch cực lớn, mấy trăm người tham gia, tiền ở đâu ra mà làm cái đó chứ? Lại vừa thành lập chưa lâu nữa, nếu nói không có mánh khóe gì ở trong đó, ai mà tin được.”

“ Thối lắm, tôi là thành viên Hội Thiên Hành, có biết Nhiếp Xuyên, Trịnh Hưng là ai không? Bọn họ được gọi là thiên tài đấy, chưa ra trường mà đã có khối công ty bên ngoài nhắm trước rồi, nếu qua họ liên hệ tìm tài trợ khó gì? Ai dám nói họ phạm pháp? Người ta tương lai rộng mở, thèm vào lợi ích nhỏ xíu thế à? Trình Nhiên là ai biết không, các người mà tới nghe cậu ấy nói chuyện một lần thôi, sẽ biết cậu ta không bao giờ làm chuyện vớ vẩn này, chúng tôi có lý tưởng lớn, biết không hả?”

Lập tức có người trào phúng: “ Nói hay thì nói hay, chắc gì làm được như thế, thiếu gì người lúc nói thì hay ho làm thì méo mó.”

“ Này nhé đừng suy bụng ta ra bụng người, không phải ai cũng tư duy hạn hẹp như cậu.”

Loại tranh cãi đó xảy ra khắp nơi, thành viên Hội Thiên Hành nín nhịn đủ rồi, bọn họ trải qua một phen sàng lọc tự nhiên, những người còn ở lại đều là thành phần trưng kiên đã tiếp xúc với Trình Nhiên, bọn họ phản ứng lại khá dữ dội.

Công tác kiểm tra của trường bắt đầu gặp khó, Hội Thiên Hành tỏ thái độ bất hợp tác ra mặt. Nếu thời gian trước bọn họ cho rằng mình không làm gì sai, không có gì phải ngại, nhà trường thích tra thì cứ tra, giờ đây thì khác rồi, thái độ của bọn họ là, chúng tôi không làm gì sai, các người bằng vào cái gì mà tra? Muốn tra à, mang giấy của tòa ra đây.

Thế là quan hệ hai bên căng như dây đàn, Hoàng Bồi tức giận sai bảo an tới cưỡng chế, đám sinh viên tụ tập lại kháng cự, may trong khoa biết chuyện giải tán hai bên.

Tuy thế trước dư luận lớn, vẫn bị áp đảo.

Trong tình thế căng thẳng đó, Trình Nhiên lại mất tích, chẳng ai biết y đang làm cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận