Trùng Nhiên

Chương 582: Cho nên …

Bất kể là bản quyền âm nhạc số mà Tần Tây Trăn đang thu mua hay nghiệp vụ nhắn tin của CQ đều có tương lai lớn.

Lý Minh Thạch và Lâm Hiểu Tùng đã đóng cửa nghiên cứu phương hướng nghiệp vụ mới, thẩm hạch cuối cùng đặt ở chỗ Trình Nhiên.

Hội nghị cao tầng CQ sẽ tiến hành cuối tuần, về sau thành thông lệ của CQ, được bên ngoài gọi là hội nghị thượng đỉnh.

Nhiều năm sau mọi người suy đoán nguồn cơn của thông lệ này, có người nói là để tiện tổng kết phát triển một tuần, có tác dụng thống lĩnh, đề ra kế hoạch công tác tuần tới, hình thức lập kế hoạch và phát triển theo tuần này chính nguyên nhân CQ luôn bắt kịp thời đại.

Còn lý do thực sự chỉ có những nguyên lão đầu tiên biết, thuần túy là vì ông chủ bọn họ còn đang cắp sách tới trường, nên chỉ cuối tuần mới có thời gian.

Ở hội nghị cuối tuần, Trình Nhiên nghe rất nhiều kế hoạch phát triển, cuối cùng chọn hai phương hướng, một là tiền ảo CQ, đưa ra phương án này là một kỹ thuật viên tên Từ Dã, tư tưởng là dùng tiền ảo mua sắm dịch vụ đi kèm, một cái nữa là kế hoạch "cộng đồng ảo" của Lý Minh Thạch.

Trình Nhiên khoanh tròn ở kế hoạch cuối cùng này, biểu thị cộng đồng ảo có thể kết nối với nền tảng Liên Chúng, có thể lên mạng chơi game, đồng thời dùng tiền ảo CQ mua bán trao đổi, nhưng chỉ trao đổi một chiều, hơn nữa mỗi tháng khống chế số lượng tiền, tránh nguy cơ kinh tế.

Mọi người thống nhất gọi đây là kế hoạch Avartar, đây là từ tiếng Anh, nhưng bắt nguồn sớm nhất là từ tiếng Phạn, ý nghĩa thông tục nhất là chuyển thế, hóa thân, hay thiên thần hạ phàm, thần giáng nhân gian.

Trình Nhiên hết sức hào hứng với ý tưởng này, trình bày tầm nhìn của mình: “ Kế hoạch Avartar của CQ là khiến mỗi người có một thân phận ở trên mạng, mỗi người có thể thiết lập hình tượng cá nhân riêng mình, chúng ta sẽ thành lập cửa hàng ảo, người dùng tới đó trang trí cho nhân vật, thú cưng, dùng tiền CQ để mua sắm trang phục, trang sức. Hiện giờ từ công nghệ tới khả năng truyền dữ liệu chưa thể video chat, nhưng có thể dùng hình tượng ảo để chào hỏi người bên kia.”

“ Điều này thậm chí còn tốt hơn nữa, vì mỗi người trên mạng chưa chắc đã muốn xuất hiện với khuôn mặt thật, Avartar sẽ là lựa chọn tốt nhất.”

Sự hưởng ứng nhiệt liệt cũng như viễn cảnh Trình Nhiên vẽ ra làm mọi người sục sôi, mỗi người đều tích cực đóng góp ý kiến của mình, mô hình này nghe thôi đã thấy kích thích rồi.

Hứa Lương của bộ phận sản phẩm nói: “ Vậy nhân vật phải làm đẹp một chút, phụ hợp với khao khát của đám trạch nam chúng tôi.”

Có người chưa gì đã cho trí tưởng tượng bay xa: “ Không chỉ giới hạn ở trang phục, chúng ta có thể dùng một số vật phẩm thể hiện đẳng cấp người dùng, ví như xe hơi, biệt thự chẳng hạn.”

Lâm Hiểu Tùng vỗ tay đánh đét: “ Tôi ủng hộ kế hoạch này, ví như chỉ cần bỏ ra 998 tệ sẽ có ngay một chiếc xe hơi sang trọng, thậm chí xe phân chia thành nhiều cấp bậc, xe gia dụng, xe trung cấp, xe đua, xe cao cấp với giá cả khác nhau, thỏa mãn nhu cầu khoe khoang của con người.”

Cả đám nhìn chằm chằm hắn theo kiểu "người này là ma quỷ", chưa gì đã nghĩ cách móc túi người ta, có điều không phản bác, kế hoạch lớn cũng cần rất nhiều tiền.

Lý Đông của bộ phận thị trường cũng nói: “ Đúng là ý tưởng không tệ, nhưng chúng ta phải làm khéo léo một chút, một khi liên quan tới hệ thống đẳng cấp, liệu có chuyện ai đó mua xong sản phẩm đẳng cấp cao nhất sẽ mất đi hứng thú không?”

Trình Nhiên mỉm cười: “ Vấn đề này dễ giải quyết, cửa hàng ảo sẽ không ngừng mở rộng, tăng thêm lựa chọn cho mọi người. Hoặc có cách giải quyết khác, mỗi sản phẩm ảo đều có thời hạn sử dụng, tối đa là 6 tháng, hết thời gian sẽ thu hồi, đưa ra sản phẩm mới hơn, hot hơn.”

Lần này tới lượt y bị nhìn chằm chằm.

Đây cũng là ma quỷ a.

Cuối tuần tất bật lên kế hoạch trận đánh lớn, đầu tuần lại quay về làm học sinh ngoan.

Dương Hạ tới Thập Trung tức thì gây ra một phen bàn tán không nhỏ, vì cô là học sinh chuyển trường, là người duy nhất lên năm thứ ba vượt qua kỳ thi biến thái, lại còn xinh đẹp như vậy. Đương nhiên cũng là do hôm báo danh cô và Chu Húc sóng vai bên nhau nói cười đi tham quan quanh trường, tức thì khiến cô gái vốn rất xuất sắc này lọt vào tầm mắt mọi người.

Về sau biết cô là học sinh chuyển trường, trước kia là bạn học của Trình Nhiên và Khương Hồng Thược, khiến không ít người phải thốt lên rốt cuộc Sơn Hải là nơi thế nào, liên tục ba người, mỗi năm một người, ai ai cũng nổi bật.

Ở giai đoạn đầu năm học này, Dương Hạ thành cái tên được nhắc tới nhiều nhất.

Khương Hồng Thược vẫn là cô gái nổi bật nhất trường, nhưng mà mọi người đã bàn tán hai năm rồi, đề tài đã cạn, hơn nữa theo một số tin đồn còn là danh hoa có chủ, vì thế mọi sự chú ý đổ dồn về Dương Hạ.

Chẳng bao lâu Dương Hạ liên tiếp từ chối sự theo đuổi của hai nam sinh rất có tiếng ở lớp số 3 và lớp số 8, khiến cô lập tức đẩy tới đầu sóng ngọn gió.

Quan trọng là không thể bới móc được ở cô, thành tích thì bỏ đi, người vượt qua kỳ thi biến thái đó lại chuyển trường vào thời điểm nhạy cảm này, cho thấy sức học của cô vượt trội hơn phần đông học sinh Thập Trung. Mấy giáo viên bộ môn cùng cô trò chuyện riêng, ngay từ khi tới trường hưởng thụ ưu đãi của tuyển thủ hạt giống, đây là điều chưa từng có.

Ít nhất khi Trình Nhiên mới chuyển tới gần như là người vô hình.

Ngoài ra quan hệ với bạn học rất tốt, nhìn bề ngoài có phần lãnh đạm nhưng kỳ thực rất thân thiện với bạn bè, thậm chí có người đã đặt biệt danh cho cô là "tảng băng ấm áp".

Nói tóm lại Dương Hạ đã hoàn toàn chinh phục được Thập Trung rồi.

Hôm đó học thể dục, Chu Húc mua nước ngồi ở bên này, từ xa nhìn Dương Hạ ngồi dưới bóng cây. Đúng vậy, Dương Hạ và hắn cùng lớp, khi biết chuyện này, lòng hắn rung động, có thứ kỳ diệu gọi là duyên phận sinh ra trong lòng.

Nhưng mà gần đây tâm trạng của hắn cứ lên xuống suốt.

Vốn hôm báo danh nhìn thấy thái độ của Dương Hạ với Trình Nhiên, lòng hắn như tro tàn, nhưng sau đó hắn phát hiện, Dương Hạ không phải chỉ đối diện với Trình Nhiên mới bỏ đi dáng vẻ lạnh lùng của mình, ở trên lớp cô tiếp xúc với người khác, đặc biệt là nữ sinh cũng hết sức tự nhiên.

Chu Húc đưa ra kết luận, vẻ lạnh lùng đó chỉ là một tầng bảo hộ của cô khi tới môi trường xa lạ thôi, còn Trình Nhiên là bạn cũ ở Sơn Hải, tất nhiên không cần loại bảo hộ này.

Cô gái như Dương Hạ, một khi thực sự đi vào nội tâm, sẽ phát hiện một phong cảnh hoàn toàn khác.

Nên khi Dương Hạ chạy xong nghỉ ngơi, Chu Húc xưa nay có bệnh sạch sẽ cũng bất chấp làm bẩn quẩn ngồi xuống bên cạnh cô, hắn không quan tâm động tác này làm bao nhiêu người bàn tán, làm bao nhiêu người ở thao trường phải che miệng.

Dương Hạ vừa mới mở chai nước khoáng, uống ngụm nhỏ xong quay sang mỉm cười với hắn.

Hai người tùy ý tán gẫu, chủ đề là cảm thụ với Thập Trung khi mới tới, Dương Hạ nói rất thích, còn hơn cả trong tưởng tượng của cô, cám ơn Chu Húc ngày hôm đó dẫn cô đi tham quan trường.

“ Chuyện nên làm thôi mà. “ Chu Húc thoải mái nói, sau đó dẫn dắt chủ đề tới đề tài mà hắn còn chút lấn cấn: “ Thấy bảo bạn và Trình Nhiên là bạn học cũ, nghe ngữ khí của bạn hôm đó thì Trình Nhiên đáng ghét lắm hả?”

Dương Hạ không hiểu: “ Hả?”

“ Thì bạn nói cậu ấy là đồ đáng ghét mà, lúc đó mình nhìn bạn có vẻ tức giận lắm.”

“ Không phải thế đâu, mình không tức giận, thói quen ấy mà.”

Chu Húc bắt ngay được một từ nhạy cảm: “ Thói quen là sao?”

“ Bọn mình lớn lên bên nhau từ nhỏ cùng một khu tập thể, quan hệ của bọn mình như người ta hay gọi thì là thanh mai trúc mã ấy, mình mắng cậu ấy quen rồi, không phải tức giận gì đâu. “Dương Hạ mỉm cười giải thích:

Chu Húc sững người, chỉ nghĩ hai người là bạn học cũ, không ngờ quan hệ của họ còn hơn thế rất nhiều.

Dương Hạ thấy mặt hắn hơi tái đi thì quan tâm hỏi: “ Cậu sao thế, không khỏe à?”

“ Không, không, khỏe lắm ... “ Chu Húc hít sâu một hơi, áp cảm giác không thoải mái xuống: “ Vậy Trình Nhiên và Khương Hồng Thược cùng một lớp, bạn chuyển trường tới sao không vào cùng lớp với họ? Trường không cho bạn chọn à?”

“ Không, trường cho mình chọn lớp mà. “ Dương Hạ cầm chai nước nhìn ra thao trường, nụ cười tựa nắng ấm mùa xuân: “ Cho nên mình mới chọn không ở cùng cậu ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận