Trùng Nhiên

Chương 505: Thu lại trò vặt vãnh đó đi .

Áp lực học tập nửa học kỳ sau của năm hai đúng là khác biệt, từ sau Tết tới nay đã tháng rưỡi trôi đi mà gần như không có bất kỳ hoạt động nào ở Thập Trung, chỉ có học, học và học. Trong cái hoàn cảnh học tập khô khan đó, chỉ cần có chuyện gì mới mẻ là khiến người ta chú ý ngay.

Ví như chuyện hình như Chương Ngư chướng mắt với Trình Nhiên chẳng biết vì sao mà lan truyền đi khắp khối.

Hết giờ vật lý hôm sau, vèo một cái cả đám học sinh tụ tập xung quanh Trình Nhiên, làm giáo viên vật lý Trang Thuận Siêu vừa đi qua cửa không khỏi dừng lại nhìn về phía y, thầm nghĩ, cái thằng nhóc này lại gây ra chuyện gì đây?

Khó trách ông nghĩ thế, Trình Nhiên tới trường mới nửa năm, vậy mà đã hai lần bị người ta lên tiếng đòi đuổi học rồi. Lần đầu là cãi nhau với Tôn Tiêu, mới đầu Tôn Tiêu nhất quyết muốn đuổi học y, cuối cùng dư luận quá ầm ĩ, hơn nữa không nghiêng về phía ông ta nên đành im, không dám nhắc lại nữa. Lần thứ hai nhiều phụ huynh cho rằng y có dính líu tới lưu manh xã hội khiến người ta kéo tới trường đánh cho, tuy hai chuyện đó hoặc là hiểu lầm, hoặc có nguyên cớ, nhưng thế nào cũng là chuyện ồn ào không nên có ở trường học.

Cả đám học sinh mồm năm miệng mười bàn tán.

Hạch Dịch bất mãn vỗ bàn: “ Trương Bình kể là do cậu ấy gọi biệt danh sau lưng Chương Ngư , vậy mà hắn lại quay sang dọa cậu à, lần đầu tiên tôi nghe thấy chuyện ở Thập Trung có giáo viên uy hiếp học sinh đấy.”

Lưu Cảnh Thụy bực tức hùa vào: “ Quả nhiên hắn không phải người của Thập Trung chúng ta, hắn có bệnh à? Trình Nhiên, hay cậu đắc tội với hắn?”

“ Tôi chưa từng gặp thầy ấy. “ Trình Nhiên nhún vai, tới giờ y cũng chưa hiểu vì sao bị Chương Ngư nhắm vào:

“ Hay là cho hắn chút mùi đau khổ đi, tôi chướng mắt với hắn từ lâu rồi. “ Tên lên tiếng là Lưu Lỗi, đừng thấy thành tích của hắn top 10 của lớp mà nghĩ hắn là con ngoan trò giỏi, mấy trò chơi ác giáo viên, hắn làm không chỉ một lần:

Mấy nam sinh thuộc trường phái hành động tức thì hưởng ứng ngay, bọn chúng vốn không ưa Chương Ngư rồi, chỉ còn thiếu một cái cớ để đoàn kết số đông rồi ra tay thôi.

Cả nữ sinh cũng tham gia chỉ trích Chương Ngư . Một đặc điểm lớn của học sinh Thập Trung là vô cùng kiêu hãnh về trường mình, cảm giác vinh dự tập thể cực cao, vì thế Chương Ngu nói bọn họ không theo kịp tiến độ học, hàm ý không bằng Gia Hàng, khiến một số nữ sinh vốn thích hắn cũng sinh ác cảm.

Cán bộ học tập Trần Giai Manh, cô gái này quanh năm cầm cái bình giữ nhiệt, vừa rồi đứng ngoài, lúc này mở nắp uống một ngụm nước, mở to đôi mắt cận nói: “ Tôi thấy thầy ấy có chút biến thái, không hiểu cách cư xử.”

Trình Nhiên thấy chuyện mỗi lúc một to, nửa đùa nửa thật nói: “ Được rồi, hôm qua thầy ấy vừa cảnh cáo tôi, nếu hôm nay gặp chuyện, chẳng phải mọi người định hại tôi sao?”

Mọi người nhân đó cũng cười, dần chuyển sang chủ đề khác.

Ánh mắt của Trình Nhiên xuyên qua đám đông nhìn chỗ ngồi bỏ trống của Khương Hồng Thược, chỉ có cô bạn cũng bàn Vũ Hân đang giỏng tai nghe bọn họ nói chuyện.

Khương Hồng Thược và Chương Ngư quen nhau từ trước, y và Chương Ngư chưa từng có tiếp xúc nào, điều đó không khỏi khiến Trình Nhiên suy đoán ác cảm của Chương Ngư với mình vì Khương Hồng Thược mà ra.

Nhưng mà Trình Nhiên không hiểu ... Đó là loại tâm thái gì?

Đến giờ tan học buổi sáng, Trình Nhiên vừa mới cùng Trương Bình ra khỏi cửa lớp bàn xem đi ăn ở đâu thì Khương Hồng Thược nhanh chân đi theo, Trương Bình biết ý tránh đi, còn nháy mắt với Trình Nhiên một cái đầy hàm ý.

Trình Nhiên còn nghĩ Khương Hồng Thược muốn ăn cơm trưa với mình, không ngờ Khương Hồng Thược lại hỏi: “ Trình Nhiên, các cậu định làm gì thầy Chương thế?:

Chuyện này không cần nói cũng biết là Vũ Hân nghe lỏm bọn họ nói chuyện lúc sáng kể lại rồi, Trình Nhiên đang vui vẻ đột nhiên bị hất nước lạnh, giọng nói không khỏi mang theo chút cảm tính: “ Chẳng lẽ trong mắt bạn, mình là người thích sinh sự thị phi như thế à?”

“ Không ... “ Khương Hồng Thược có chút ngỡ ngàng, Trình Nhiên chưa bao giờ có thái độ như vậy với cô, tuy vậy bình tĩnh giải thích: “ Có lẽ cậu không để ý chuyện này đâu, nhưng cậu thực sự có ảnh hưởng khá lớn trong lớp bọn mình đấy. Chuyện kia mình có nghe nói rồi, nếu thầy Chương nói những lời kia với học sinh khác thì chưa chắc giống như chọc vào tổ ong thế này đâu, mình chỉ lo các bạn khác kích động làm chuyện không hay thôi.”

Khương Hồng Thược là lớp trưởng, đó là chức trách của cô, thế nên lời giải thích này là rất hợp tình hợp lý, chỉ là Trình Nhiên vẫn không thấy thoải mái với câu trả lời tiêu chuẩn này, lạnh nhạt gật đầu nói: “ Yên tâm, mình ngăn cản bọn họ rồi, không có chuyện gì đâu.”

Sau đó cả hai đều im lặng không tiếp tục chủ đề nữa, rõ ràng có thể cảm thấy rạn nứt của họ ở việc này, đó coi như là một lần "cãi nhau" nho nhỏ giữa bọn họ.

Ít nhất có một suy đoán của Trình Nhiên được nghiệm chứng, đó là Chương Ngư đối xử với ai cũng rất lạnh lùng, chỉ có với Khương Hồng Thược là không, Tất cả mọi người đều có thể cảm thụ được thái độ khác hẳn của hắn với Khương Hồng Thược. Ví dụ như khi học sinh khác bị hắn điểm danh trả lời câu hỏi, hắn chỉ ra hiệu ngồi xuống, nhưng khi Khương Hồng Thược trả lời, hắn lại khen ngợi.

Điều này khiến nhiều học sinh khi đó kinh ngạc.

Hoặc khi làm bài kiểm tra, hắn đi quanh lớp giám thị, sau đó đứng lại ở bên bàn Khương Hồng Thược, lặng lẽ nhìn cô làm bài. Mặc dù chỉ trong một quãng thời gian ngắn, hơn nữa hắn cũng che giấu tốt, nhưng làm sao qua mắt đám học sinh đang soi hắn dưới kính hiển vi. Có học sinh thề thốt, ánh mắt hắn nhìn Khương Hồng Thược lúc đó rất ôn nhu, đứng sau lưng cô lâu hơn người khác tận ba giây.

Ở trên lớp, ngoài giảng bài, Chương Ngư hoàn toàn không có giao lưu với học sinh khác, nhưng lại gọi Khương Hồng Thược lên trò chuyện. Tuy nói cô là lớp trưởng, chuyện giao tiếp với giáo viên là bình thường, nhưng tuyệt đối không có người thứ hai nào được hắn đối xử hòa nhã như vậy, kể cả là nữ sinh xinh đẹp khác.

Kỳ thực rất nhiều giáo viên có thái độ đặc biệt với Khương Hồng Thược, vì cô là học trò cưng của họ mà, đáng lẽ không có gì lạ. Nhưng chỉ Chương Ngư lại khiến người ta có cảm giác hắn có ý đồ khác với Khương Hồng Thược.

Cho nên học sinh lớp số 5 phản cảm với Chương Ngư ngày càng mạnh.

Trừ biệt hiệu "Chương Ngư", giờ đây Chương Ngư có thêm biệt hiệu "quỷ hút máu", nhưng không phải là hình tượng bá tước ưu nhã trong manga thiếu nữ, mà là hình tượng một tên biến thái.

Lớp số 5 không che giấu thái độ thù địch với Chương Ngư , chắc chắn hắn có nhận ra, song vẫn việc mình mình làm, không quan tâm tới thái độ của người khác.

Chuyện này dần tới tai giáo viên chủ nhiệm Tôn Huy, một lần Tôn Huy dạy lấn giờ một chút, đám học sinh phía dưới chẳng phản đối, thậm chí có đứa nói, thầy dạy luôn tiết sau cho rồi, rất nhiều đứa phụ họa theo.

Mà tiết sau là tiếng Anh của Chương Ngư , lúc đó Chương Ngư đã đợi ở ngoài hành lang rồi.

Vì thế Tôn Huy không khỏi có chút lo lắng, nếu học sinh mang tâm lý ghét giáo viên khó mà học tập tốt được.

Hết tiết tiếng Anh hôm đó, Chương Ngư trực tiếp điểm danh Trình Nhiên gọi hắn ra ngoài.

Thế là ánh mắt cả lớp chiếu vào hai người, Khương Hồng Thược khẽ cắn môi dưới.

Trình Nhiên ra ngoài, Chương Ngư đứng ở bên cột đỏ của hành lang đợi sẵn.

Chương Ngư ho mấy tiếng, khả năng là bị viêm khí quản, nên hay ho, ho xong chỉnh lại cổ áo, ánh mắt u ám, giọng điệu căm ghét ra mặt: “ Trình Nhiên, nghe nói lớp em đồng tình với em lắm. Sao thế, có nói với em vài câu mà cũng phải kể cho cả lớp biết cơ à? Em tưởng tôi không biết đang giở trò gì sao, định ngầm thông đồng với nhau chèn ép tôi phải đi nơi khác à? Thu lại trò vặt vãnh đó đi ...”

Nói xong xoay ngoắt người bỏ đi, đuôi áo khoác dài còn quất qua người Trình Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận