Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 997: Một tảng đá dẫn đến một vụ huyết án

Một tảng đá dẫn đến một vụ huyết án

Rất kỳ lạ.

Anh vẫn luôn ở Tử sơn phủ Lâm, chưa từng đắc tội với bất cứ ai.

Vì sao đối phương lại muốn làm vậy với anh chứ?

Nhìn những người được gọi đến, rất nhiều, nhiều không kể xiết. May là anh có chiêu kỹ năng trừng mắt là có thể khiến cho người khác sợ hãi. Sau khi trừng đến khi những tên này đều thành thật lại, không xông về phía anh nữa, nếu không khẳng định là sẽ có thương vong.

Anh có thể nhìn ra, những binh sĩ này đều không thể quyết định hành vi của bản thân, bị một loại ý chí cưỡng ép lên người họ.

Đồng thời, đối phương đưa ra phần thưởng hậu hĩnh, khơi ra ham muốn trong lòng họ. Đôi mắt đã bị che mờ, làm ra một số chuyện ngu xuẩn.

Ngẫm lại…

Cũng cảm thấy họ thật sự rất đáng thương.

Hoàng thượng lạnh lùng nhìn Lâm Phàm, cẩn thận đánh giá. Rất bình thường, nhìn không ra có bất kỳ chỗ nào đặc biệt, hơn nữa còn rất trẻ. Chỉ với tồn tại như vậy, đã khiến cho ông ta nằm gai nếm mật lâu như vậy. Không biết vì sao, luôn cảm thấy rất không đáng.

Nhưng hành vi vừa rồi của đối phương quá đáng sợ.

Hơn mười vạn đại quân bị đối phương dọa lui. Cho dù là ông ta cũng không làm được đến mức này.

“Ngươi giả điên giả dại với ta à?” Hoàng thượng giận dữ quát.

Lâm Phàm mỉm cười nói: “Bình tĩnh nói chuyện, đừng tỏ vẻ tức giận như vậy, điều này sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn đến tâm tính. Tôi có thể phát hiện ra tốc độ lưu chuyển máu của ông rất nhanh, nhanh hơn khoảng gấp đôi vừa nãy. Trong lòng ông đã rất phẫn nộ, khó có thể duy trì được hành vi thân thiện. Mong ông có thể hiểu, có những chuyện có lẽ sẽ không giống với suy nghĩ của ông.”

Bất cứ ai gặp phải Lâm Phàm tại tình huống này đều sẽ bị chọc giận.

Hiện tại ta tỏ ra rất phẫn nộ, nhưng ngươi lại tỏ ra rất bình tĩnh, giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa loại thái độ thản nhiên, không sao cả đó, thật sự rất khiến cho người ta căm giận.

Hai bàn tay hoàng thượng nắm chặt, ánh mắt dần trở nên sắc bén.

“Câm miệng.”

Một tiếng quát giận.

Hoàng thượng xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, giơ tay rồi xòe năm ngón ra, tựa như móng vuốt đại bàng, trực tiếp bóp lấy cổ Lâm Phàm, cánh tay xiêu vẹo. Hai chân Lâm Phàm rời khỏi mặt đất, bị hoàng thượng nhấc lên.

Người bình thường gặp phải tình huống này, tuyệt đối sẽ mặt đỏ tía tai, hô hấp khó khăn, tay chân giãy đạp, muốn tìm một chỗ để đặt chân, hít thở không khí trong lành.

“Vì sao ông lại bóp cổ tôi?” Lâm Phàm bị hoàng thượng giơ lên cao, sắc mặt bình tĩnh hỏi.

Hai vị Thiên Địa thánh cảm thấy hơi thở của hoàng thượng rất đáng sợ, nhìn nhau một cái, lộ ra vẻ mặt chấn kinh. Họ chưa từng nghĩ rằng trong khoảng thời gian hơn hai mươi năm ngắn ngủi, lại có người có thể tu luyện đến mức này.

Thật sự là không thể nào tưởng tượng được.

“Có lẽ đây chính là cách chào hỏi đặc biệt của ông sao?”

Lâm Phàm nghĩ rất có khả năng là như vậy. Sau đó anh giơ tay ra, bóp lấy cổ hoàng thượng nhanh như tia chớp, chậm rãi nhấc lên…

Đệt!

Tình huống phản khoa học đã xuất hiện.

Đôi chân hoàng thượng rời khỏi mặt đất, bị Lâm Phàm nhấc lên.

Ông trời ơi…

Hai vị Thiên Địa thánh kinh ngạc nhìn. Đừng thấy tu vi của họ kinh người, thật ra lúc nhỏ cũng có đọc sách, hơn nữa cũng có tiếp xúc với một số chuyện hiếm lạ, cổ quái. Ví dụ như là chuyện bóp cổ nhau, nhấc nhau lên này, rõ ràng chính là chuyện không thể nào xảy ra.

“Không đúng. Đối phương vậy mà lại dùng Chân Nguyên đứng trên không trung, không phải bị nhấc lên.”

Địa thánh rất kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng. Thật ra điều khiến cho ông ta kinh ngạc chính là hoàng thượng lại có thể dừng lại trên không trung nhờ vào Chân Nguyên.

Dù là ông ta và Thiên thánh, cũng không thể làm đến bước này.

Cho dù là thì triển khinh công, cũng cần phải mượn lực chút, dù là một viên đá nhỏ, cũng có thể dùng để mượn lực. Nhưng mà biểu hiện của hoàng thượng thì chính là không hề mượn lực gì, toàn bộ đều dựa vào Chân Nguyên để chống đỡ.

“Đã mạnh đến mức độ này rồi sao?”

Địa thánh tự thì thào.

Có một loại tu luyện đã nhiều năm như vậy, tu luyện đến mức điên dại, tu luyện cả một đời cũng không bằng đối phương. Bấm đốt ngón tay tính toán, đương kim hoàng thương cũng đã ba mươi mấy tuổi rồi.

Rốt cuộc là đã tu luyện như thế nào.

Đối với hoàng thượng mà nói, tình huống lúc này chính là một loại sỉ nhục.

Vận chuyển Ngũ Hành Kim Đan trong cơ thể, Ngũ Hành Chân Nguyên bạo phát, sức mạnh toàn thân oanh tạc về phía Lâm Phàm. Khi luồng Chân Nguyên này tuôn ra, hai vị Thiên Địa thánh đều lập tức trở nên kinh hãi.

“Bí pháp Ngũ Hành.”

Họ đương nhiên là biết bí pháp Ngũ Hành. Ngũ Hành lão tổ đã từng xuất hiện trong giang hồ khủng bố như thế. Lúc họ đi hợp nhất các môn phái trong giang hồ cho vương triều, đã từng chạm mặt Ngũ Hành lão tổ.

Ngũ Hành lão tổ lúc đó đã lui về núi rừng ở ẩn, yên tâm tu luyện bí pháp Ngũ Hành.

Không hề có chút hứng thú nào với việc hợp nhất của vương triều.

Lúc đó, hai vị Thiên Địa thánh cảm thấy không hề có phần thắng, bèn cúi chào Ngũ Hành lão tổ, để họ rời đi. Bây giờ nhớ đến, nguyên nhân có thể khiến cho hoàng thượng đột nhiên lớn mạnh vượt bậc chính là ở đây.

Nhưng cho dù là như vậy, tu vi của hoàng thượng cũng không thể cao thâm đến vậy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận