Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1044: Giao tiếp cũng cần có chiến lược

Giao tiếp cũng cần có chiến lược

Đối với những tộc Tinh Không này, họ chắc chắn sẽ không coi loại kẻ yếu như Lý Quốc Phong ra gì, nhưng hiện tại đã hợp tác, về sau cần dùng đến địa bàn của đối phương rất nhiều, nên cho đối phương một ít thể diện là việc rất cần thiết.

“Chào, đã lâu không gặp.”

Lâm Phàm xuất hiện trước mặt Lý Quốc Phong chào hỏi, lại nhớ tới người trước mặt, thật sự rất khổ sở, cái chết của cháu trai chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến ông ta, nhưng nhìn tình hình hiện tại, có vẻ rất tốt.

Lý Quốc Phong ngơ ngác nhìn Lâm Phàm.

Tôi đã không làm phiền cậu, cậu còn mặt mũi nào nói chuyện với tôi, sao lại không biết xấu hổ?

Ngô Thắng lại gần hỏi: “Cậu quen ông ta?”

“Ừm, cách đây ít lâu tôi đã đánh chết cháu của ông ta, muốn an ủi ông ta một chút, nhưng nhìn vẻ mặt của ông ta, tâm tình chắc là rất tốt.” Lâm Phàm nói.

Ngô Thắng chớp chớp mắt.

Muốn nói nhưng lại không nói.

“Lợi hại thật.”

Ngô Thắng chẳng còn lời nào để nói, chỉ có thể thốt lên ba chữ kia.

Chỉ cần có một chút danh dự, cũng đều sẽ không nói ra những lời này, nhưng rất đáng tiếc, Lâm Phàm lại là người có lời nào nói lời ấy, nói ra thì có thể khiến đối phương khó chịu, nhưng theo Lâm Phàm thấy, lời nói ra đều là những lời đứng đắn, hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì.

Lý Quốc Phong khịt mũi lạnh lùng xoay người rời đi, kế hoạch thống trị mới bắt đầu, chuyện này không cần phải so đo, sau này mọi chuyện thành công rồi trả thù mới là sảng khoái nhất.

“Thật mất lịch sự.” Lâm Phàm muốn nói chuyện tử tế với ông ta một chút, cũng muốn an ủi tâm hồn của đối phương, chỉ là không ngờ rằng, đối phương rõ ràng không muốn nói với anh một lời nào.

“Aizzz.”

Lắc đầu.

Ông Trương nói: “Ông ta thật chẳng thân thiện gì cả.”

Lâm Phàm đáp: “Đúng vậy.”

Ngô Thắng đứng chết lặng ở một bên, không khỏi quá tàn nhẫn rồi đi, ngươi đánh chết cháu trai của người ta, còn muốn để người ta để ý đến ngươi, lờ đi thì lại là mất lịch sự, không thân thiện, nhận thức như vậy thật khiến người ta sợ hãi.

Ngô Thắng lạnh run, có lẽ đây là cách thức giao lưu của đại ca đi.

Với Ngô Thắng mà nói, anh ta thật sợ sẽ có một ngày Lâm Phàm đánh chết luôn ông bố của anh ta, sau đó lại đến an ủi anh ta, bố anh chết rất nhẹ nhàng, không đau đớn một chút nào hết, nghĩ thoáng một chút, đừng suy nghĩ lung tung nữa.

Nếu thật là vậy.

Sợ là sẽ bị dọa đến đái cả ra quần.

Ngô Hưng Vân nhìn thiếu chủ nhà mình, lén lút kéo qua một bên.

“Thiếu chủ, người đang đặt mình lên vị trí của Lâm Phàm đấy à?”

Suy nghĩ kỹ càng xong, ông ta nhìn ra được cách nghĩ chân thật trong lòng thiếu chủ, nói xúc động a, đúng là có chút xúc động, nói xúc động thì đúng là có chút xúc động, đường còn rất dài, không cần phải quyết định một chuyện nhanh đến vậy.

Ngô Thắng nói: “Đúng vậy, tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi đang cược, cược cơ hội một lần chuyển mình.”

Ngô Hưng Vân biết ý Ngô Thắng đang nói là gì.

Chỉ cảm thấy thiếu chủ cược có hơi lớn.

Hơn nữa với tình hình bây giờ chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Nếu người trong tộc biết thiếu chủ không gia nhập liên minh cao viện, chắc chắn sẽ trách cứ, tộc lớn khác đều muốn có được nô lệ, muốn mượn năng lực của cao viện, phân tích lịch sử di tích cổ trong sông núi ở đây, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, mới có được đồ tốt.

Ông ta chỉ có thể cầu phúc trong long cho thiếu chủ có thể thể cược đúng.

Hôm sau.

Internet bùng nổ.

Tập đoàn Lý thị dồn hết tâm sức vào tuyên truyền, báo chí điên cuồng đưa tin, trước hết là cầm tiền, đây quả thực là một tin lớn, đây thực sự là một tin tức lớn, một sự kiện xuyên thời đại, có lẽ nó có thể được ghi vào biên niên sử của lịch sử.

Mọi người đang thảo luận về vấn đề này.

“Mẹ nó, đây là thời đại mới, lúc trước tôi thiên phú chẳng ra sao, không gia nhập bốn cao viện lớn, bây giờ cơ hội đến rồi, tôi muốn tu hành, hơn nữa còn tu luyện còn là tuy luyện pháp môn tộc lớn trong vũ trụ.”

“Không biết bao giờ có thể đăng ký, sau này còn có cơ hội nhìn qua cảnh trong vũ trụ.”

“Haha, thật mong chờ, thật kích thích.”

“Soái ca trong những tộc lớn trong vũ trụ thật đẹp trai quá đi, thật muốn gả cho bọn họ, nói không chừng còn có thể gả cho một công tử nào đó.”

“Tôi cho rằng hoàng tộc là tốt nhất.”

“Không sai, không sai.”

Có người vui mừng thì đương nhiên cũng có người lo lắng.

Một trường đại học nổi tiếng.

Lớp học.

Một giáo sư lịch sử nói với vẻ nghiêm túc: “Những kẻ không thuộc loài tộc chúng ta tất có lòng khác, các tộc lớn trong vũ trụ đến chỗ chúng ta đều có mục đích, bây giờ muốn mở trường, chẳng phải chuyện gì đáng vui mừng, các bạn học, lịch sử đã nói cho chúng ta biết, sự xâm lăng của các tín ngưỡng văn hóa là đáng sợ nhất, nó có thể làm tan rã cả một quốc gia mà không có một binh lính hay một dân tộc nào.”

Thân là một giáo sư đã lâu, ông biết rõ tất cả các loại lịch sử.

Nhìn thấy các học sinh trẻ tuổi vui mừng xuất hiện ở liên minh cao viện, với tư cách là một giáo sư yêu nước, ông lo lắng.

“Giáo sư, em không đồng ý với thầy.”

Một nam sinh đứng lên nói.

Giáo sư nâng kính: "Mời em nói."
Bạn cần đăng nhập để bình luận