Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 984: Như mộng như ảo

Như mộng như ảo

Bọn họ thân là con gái, đều ngưỡng mộ vẻ đẹp của Tiểu Tiểu.

Thật sự là rất đẹp.

Nhưng mà lão gia của bọn họ giống như không nhìn thấy vẻ đẹp của Hàn Tiểu Tiểu vậy.

Không chút cảm động, một tí phản ứng cũng không có.

Lâm Phàm xoa đầu của Tiểu Tiểu cưng chiều nói: “Muội thật là ham chơi, rõ ràng là rất lạnh, còn muốn đi câu cá, huynh đi lấy áo khoác để cho muội mặc, như vậy sẽ không lạnh nữa.”

“Không muốn, mặc áo khoác đi câu cá, không thú vị gì cả, muội muốn ngồi trong lòng huynh được không.” Hàn Tiểu Tiểu đã từ bỏ việc đợi Lâm ca ca chủ động tìm nàng ta, bây giờ nàng ta giống như chủ động ra trận, tuyệt đối không từ bỏ vậy.

Lâm Phàm nói: “Tiểu Tiểu, muội đã lớn rồi, không thể ngồi trong lòng của huynh được nữa, như vậy không được.”

“Không mà, người ta muốn ngồi trong lòng của Lâm ca ca, người ta vẫn là một đứa bé, đi mà.” Hàn Tiểu Tiểu nũng nịu, bĩu môi, tỏ vẻ đáng thương nhìn Lâm Phàm, ý đồ rất rõ ràng, chính là muốn ngồi.

Haizz!

Trời ơi.

Đám tỳ nữ xung quanh nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, trong lòng đều nóng lên rồi.

Rốt cuộc lão gia là do thứ gì chế ra vậy, thép cũng không cứng rắn như lão gia, thật đáng sợ, nhìn dáng vẻ của Tiểu Tiểu, bọn họ đều muốn ôm Tiểu Tiểu vào lòng, vừa cắn vừa hôn, tuyệt đối không buông tha.

“Được, được, nhưng lần sau không được như vậy, muội đã là người lớn rồi.” Lâm Phàm bất đắc dĩ, chỉ có thể ôm Tiểu Tiểu vào lòng, hai tay ôm lấy nàng ta, không để cho gió thổi vào.

“Tiểu Tiểu, đừng lộn xộn, câu cá cần yên tĩnh.”

Anh ta phát hiện Tiểu Tiểu giống như con giun trong đất vậy, cứ liên tục vặn vẹo cơ thể.

“Người ta không thoải mái mà.” Hàn Tiểu nói.

Lâm Phàm quan tâm nói: “Không thoải mái chỗ nào?”

“Chỗ nào cũng không thoải mái.”

“Vậy thì quay về thôi.”

“Không muốn, cứ nằm trong lòng.”

Hàn Tiểu Tiểu đã từng là một cô bé nhút nhát, luôn đấu trí cùng chị gái, vì để giành được anh Lâm Phàm, nàng ta làm đủ mọi cách, khiến chị gái tin tưởng bản thân tin tưởng nàng ta, đồng thời lén lút ở bên cạnh Lâm Phàm, chính vì muốn nhanh hơn chị gái một bước.

Nàng ta suy nghĩ.

Chị gái cũng lớn tuổi rồi, nhất định sẽ không còn sức lực nào để cạnh tranh với mình, nhưng ai mà ngờ được, chị gái ngày càng có kiểu phong cách trưởng thành, kiểu phong cách đó chính là thứ nàng ta muốn.

Nếu như phải dùng lời nói để miêu tả.

Nàng ta thân là em gái, mỗi khi nhìn thấy chị gái, sẽ thấy mông của chị gái ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Ngưỡng mộ, đố kị, căm hận.

Trước đây chị gái không có mượt mà như vậy, nhưng bây giờ không chỉ mượt mà còn rất kiêu ngạo.

Đáng ghét.

Cuối cùng, Hàn Tiểu Tiểu vứt bỏ sự nhút nhát, lấy chủ động làm thế tấn công, tiến hành cuộc tấn công toàn diện đối với Lâm ca ca, thời gian trôi qua, nàng ta thật sự rất sốt ruột, kiểu sốt ruột như con khỉ.

Nàng ta chỉ muốn ở bên cạnh Lâm ca ca.

Mặc dù bây giờ vẫn luôn ở bên, nhưng kiểu ở bên này, không phải kiểu ở bên mà nàng ta nghĩ, mà là muốn ở bên có phát sinh quan hệ.

Haha…

Chính là…

Mỗi khi nghĩ tới đây, Hàn Tiểu Tiểu đều mắc cỡ đến đỏ cả mặt, cái loại mà xấu hổ vẫn tiếp tục nghĩ, khiến cho người ta xấu hổ.

Ở phía xa.

Hàn Yên dựa vào cây cột màu đỏ, nhìn về phía xa xăm, tim đau nhói.

Nàng ta phát hiện muội muội của nàng ta càng ngày càng say đắm Lâm Phàm.

Đây là điềm báo xấu.

Trước đây, muội muội đã từng nói với nàng ta, nàng ta sớm đã nhìn rõ được bộ mặt thật của Lâm Phàm, lúc đó nàng ta ngu xuẩn mà cho rằng muội muội thông minh, nhưng trong thời gian này, nàng ta hiểu rõ, lời của muội muội nói là giả, tất cả đều là lừa dối nàng ta.

“Muội muội à, tỷ nên dùng cái gì để cứu muội đây.”

Mùi hương của Hàn Yên thoang thoảng trong gió.

Nàng ta muốn thay thế muội muội, nhưng tên ma quỷ Lâm Phàm này cứ luôn trêu đùa nàng ta, cho dù làm trò trước mặt anh ta, cởi quần áo hai lần, đối phương vẫn không chút động lòng, nhìn nàng ta với ánh mắt rất kỳ quái.

Cái ánh mắt đó khó có thể quên được.

Coi thường?

Miệt thị?

Không rõ lắm, nhưng hẳn là đều có đi.

Nàng ta nghĩ không ra rốt cuộc là Lâm Phàm muốn làm gì, lúc trước cho rằng anh ta muốn có được kho báu, xây dựng vương quyền, sau đó anh ta giết chết hoàng đế đương thời, cứ tưởng sự việc thật sự sẽ xảy ra rồi.

Nhưng không ngờ rằng…

Lâm Phàm vẫn không có hành động gì.

Thật sự rất sốt ruột.

Ban đêm.

Hàn Yên đứng ngoài cửa phòng của muội muội, gõ cửa.

“Muội muội, tỷ có chút việc muốn nói với muội.”

Nàng ta suy nghĩ rất lâu, cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, nếu không sẽ là một tai họa đối với muội muội.

Hàn Tiểu Tiểu mở cửa.

“Tỷ tỷ.”

Trong phòng.

Hàn Yên nắm lấy tay muội muội, vỗ nhẹ, trên mặt hiện ra nụ cười: “Muội muội, tối nay tỷ có vài chuyện muốn nói với muội, bây giờ muội đã trưởng thành rồi, đã có suy nghĩ của riêng mình, nhưng tỷ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nên nói với muội.”

“Tỷ, tỷ cứ nói đi, muội đang nghe đây.” Tâm trạng Hàn Tiểu Tiểu phức tạp, bộ dạng của tỷ tỷ nghiêm trọng như vậy, rốt cuộc là muốn nói gì với nàng ta?

Nàng ta cũng không nghĩ đó sẽ là chuyện tốt đẹp gì.

Rất có thể là chuyện xấu.

Nhưng trung tâm tuyệt đối không thay đổi, nhất định là phải ở xung quanh Lâm ca ca.
Bạn cần đăng nhập để bình luận