Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 677: Yêu chủ... mày quá yếu

Yêu chủ... mày quá yếu

Mỗi lần phải bảo Thanh Liên đi nghỉ ngơi.

Nhưng Thanh Liên đều nói không mệt chút nào, công tử mau ngủ đi, nếu không tôi phải quạt đến khuya.

Mấy ngày sau.

Thanh Liên đi rồi.

Sống thọ và mất tại nhà, ra đi rất bình thản, trên gương mặt luôn nở nụ cười.

Mọi người trấn Thanh Dương đến đưa tang, bọn họ cũng biết đời này Thanh Liên sống rất vui vẻ, có thể mãi luôn ở bên cạnh trưởng thôn, hơn nữa cũng có một số ít lão phu nhân biết Thanh Liên tỷ cảm thấy may mắn khi đi trước công tử, nhưng cũng biết Thanh Liên luyến tiếc, vì bà đi rồi, về sau ai sẽ chăm sóc công tử của bà đây.

Cũng không biết có làm được... cẩn thận giống như bà hay không.

Một ngày nọ.

Lâm Phàm đứng trước bia mộ, rất lâu chưa hoàn hồn được, hốc mắt đỏ bừng, tiễn bước người quen thuộc nhất.

"Hãy quý trọng mỗi ngày tháng trước mắt."

"Thanh Liên, có duyên gặp lại."

Khu vực quan trọng của triều đình.

Trên bầu trời mây đen quay cuồng, có rất nhiều đám mây đen có cảm giác như đè ép muốn vỡ toang.

Dưới sự dẫn dắt của hơn mười vị cường giả tuyệt đỉnh trên thế gian, tập hợp mấy ngàn binh sĩ có chí khí tổng tiến công triều đình, giải phóng chính tông, trả lại một mảnh đất trời sáng sủa.

"Yêu Đế ra đây."

Có người quát to.

Ngay sau đó, tất cả mọi người cùng hò vang, thanh thế rất lớn, trong thời đại xã hội vẩn đục này vẫn còn có thể có được binh sĩ chí khí như vậy thật sự rất khó có được, có kẻ gặp sao hay vậy, có kẻ từ từ bị sa ngã, có thể giữ được bản tính thật sự quá ít.

Ngay lập tức.

Từ bốn phương tám hướng trào ra những quân binh ăn mặc chỉnh tề, kết thành binh trận, tất cả người có mặt đều bị vây xung quanh, mấy ngàn binh sĩ có chí khí so sánh với đại quân của triều đình có sự chênh lệch quá lớn.

Quan trọng hơn chính là mấy quân binh này còn trang bị cung tiễn.

Khoảng cách bắn tên đủ để vạn tiễn xuyên tim, ngoại trừ cao thủ đứng đầu ra, còn có bao nhiêu người có thể chống lại được.

Lúc này, một loại âm thanh the thé truyền đến.

Tên hoạn quan già xuất hiện ở trung tâm quảng trường.

"Đám loạn thần tặc tử đại nghịch bất đạo các ngươi, dám can đảm tấn công vào thánh địa của triều đình, ngày hôm nay một tên cũng đừng hòng sống, bắn tên cho ta, diệt trừ phản tặc." Tên hoạn quan già trực tiếp phất tay.

So với mấy chục năm trước cũng không có bao nhiêu thay đổi.

Vút!

Vút!

m thanh xé gió truyền đến.

Chỉ là tình huống có vẻ không đúng, cái đích của mấy mũi tên kia không phải tập trung tới đám loạn thần tặc tử, mà là hướng về phía tên hoạn quan già kia.

Tên hoạn quan già có thực lực cường đại, rất nhanh đã nhận thấy có điều không đúng, mạnh mẽ quay đầu lại, liền thấy được cảnh tượng vạn tiễn trong mắt.

"Các ngươi..."

Quá sợ hãi, tên hoạn quan già nổi giận gầm lên một tiếng, cơ thể xuất hiện quầng sáng, mũi tên xung quanh dừng lại, rung lên những âm thanh leng keng, nhưng điều khiến hắn ta hoảng sợ nhất chính là những mũi tên này thật ra do chính triều đình đặc biệt chế tạo thành, có thể phá tất cả loại cương khí hộ thể, cho dù là dùng để bắn chết yêu quái cũng còn dư.

Phì!

Phì!

Quầng sáng vỡ tan, tên hoạn quan già nháy mắt biến thành tổ ong, máu tươi chảy xuống không phải máu của con người, mà là một loại máu màu đen đặc dính.

"Các ngươi vì sao phản bội triều đình...."

Tên hoạn quan già không dám tin, những quân binh này sao dám ra tay với hắn.

Mà vào đúng lúc này, tên hoạn quan già nghe thấy giọng nói mà hắn không thể tin được còn tồn tại.

"Con gió thiến già ngươi, còn không biết mấy tướng lãnh này là người của ai sao?"

Một bóng dáng xuất hiện trước mặt tên hoạn quan già.

Đồng tử của tên hoạn quan già mở tròn xoe giống như gặp phải quỷ.

"Thần Uy hầu..."

Qua thời gian gần trăm năm, Thần Uy hầu cũng đã già rồi, nhưng Thần Uy hầu có khí chất đặc biệt, chính là càng già càng dẻo dai, mạnh hơn so với trong quá khứ.

Hai mươi năm trước, Thần Uy hầu thân mắc bệnh nặng, cáo lão hồi hương, cuối cùng chết ở trong nhà, tất cả điều này đích thân hắn đã nghiệm chứng rồi, nhưng hiện tại Thần Uy hầu xuất hiện trên mảnh đất này, sao có thể không khiến hắn khiếp sợ được.

Tên hoạn quan già chết không nhắm mắt.

"Hừ, thứ nửa người nửa yêu."

Thần Uy hầu rất khinh thường, tiếp theo đó ho khan, bất kể người đó có mạnh hay yếu, chung quy vẫn khó có thể ngăn cản sự mài mòn của năm tháng, hắn thật sự đã già rồi.

"Các vị anh hùng hảo hán, ngày hôm nay chính là ngày chúng ta diệt trừ yêu quái, chém chết Yêu Đế, trả lại đất trời sáng rỡ, giành lại một mảnh đất mới cho con cháu về sau."

Thần Uy hầu giơ cánh tay lên hô to.

"Hầu gia nói rất đung, ta kéo dài hơi tàn đến ngày hôm nay chính là vì chờ đợi cơ hội thế này." Một cụ già bước lên nói.

Lão cư sĩ Vân Tường xuất hiện.

Hắn vẫn sống được do may mắn có được tinh thể của yêu ngàn mặt, trong số đám người cũng là người có thực lực cực mạnh, hắn đã thành gia lập nghiệp, con cháu rất nhiều, phát triển trở thành đại gia tộc.

Không nói quá xa.

Chỉ riêng bảy người phía sau hắn đều là con của hắn, tiếp sau đó là hai mươi mốt đứa cháu trai, còn có chắt trai, đã sớm là gia thế lớn.

Lần này chém giết Yêu Đế trực tiếp cử tộc đi thảo phạt.

Tiếp theo đó, phần lớn tấn công vào sâu trong triều đình.

Chỉ chốc lát sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận