Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 266: Bệnh nhân tâm thần có bí mật? (2)

Độc Nhãn Nam hỏi dò, những đồ chơi này anh ta căn bản không hiểu, chỉ có thể giao cho chuyên gia xử lý. Hơn nữa đây còn là thứ phát hiện được từ trong cơ thể Chương Lang Ma, chắc chắn có bí mật trọng đại.

“Đầu tiên, loại được khả năng nhân tạo.”

Ông Trần nhìn chăm chú vào màn hình điện tử trong tay, các số liệu đều thay đổi trong giây lát, sau đó ngẩng đầu nhìn mảnh vỡ đang được bày ở máy trung tâm, quét toàn diện thăm dò bên trong.

Ông ta nhìn nó rất chăm chú, dù cho Độc Nhãn Nam có xuất hiện bên cạnh cũng không nhìn sang một cái.

Kim Hòa Lị đứng ở phía sau, đẩy mắt kính lên, nói: “Tà vật Chương Lang Ma của ba mươi năm trước và con này không phải là một.”

Ông Trần nhìn cô bé Kim Hòa Lị này, dò hỏi: “Làm sao cô chắc chắn được?”

“Khi nãy tôi có lật xem báo cáo lúc Chương Lang Ma xuất hiện ba mươi năm trước, phát hiện được sau khi Chương Lang Ma của ba mươi năm trước chết, trong cơ thể không có mảnh vỡ nào.”

Kim Hòa Lị phân tích tình huống, ngay sau đó, cô so sánh báo cáo lúc đó và bây giờ, rồi lại tiếp tục giải thích:

“So sánh với Chương Lang Ma của ba mươi năm trước, con xuất hiện lần này có thân xác khó hủy diệt. Mà Chương Lang Ma của ba mươi năm trước chết là do bị đánh nát nửa phần thân dưới.”

Phân tích rất có lý.

Hơn nữa số liệu chuẩn bị rất đầy đủ.

Chân tướng của bất kỳ chuyện gì cũng cần có số liệu để chứng minh chứ không phải là dựa vào suy đoán là được.

Kim Hòa Lị còn trẻ mà đã làm được đến nước này cũng coi là nhân tài.

Ông Trần vuốt râu, trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Nếu như cô nói không sai thế thì Chương Lang Ma xuất hiện lần này chỉ sợ là biến dị rồi. Đây đối với chúng ta mà nói thì không phải là tin tức tốt.”

Kim Hòa Lị nói: “Đúng thực là có khả năng này, nhưng căn cứ vào suy đoán của tôi thì loại biến dị này ắt hẳn rất khó xuất hiện. Nếu như kiểu hình biến dị này xuất hiện mấy trăm con thế thì thế giới nhân loại của chúng ta căn bản khó mà chống cự.”

“Ừ, cô đoán rất đúng.” Ông Trần nói.

Chẳng biết tại sao, Độc Nhãn Nam luôn cảm giác có chút vô cùng xa lạ, thật giống như không cách nào dung nhập vào trong đề tài bọn họ trao đổi được.

Là do chỉ số thông mình của anh ta không đủ cao? Hay là do địa vị quá cao nên khiến họ có chút khẩn trương? Đây đúng là tình huống đáng suy nghĩ sâu xa mà.

Lúc này, ông Trần nhìn Độc Nhãn Nam, nói: “Anh có tin vào thần thoại cổ không?”

Nghe hỏi vậy, trong nháy mắt Độc Nhãn Nam lên tinh thần, nào có thể lộ ra dáng vẻ ngu ngốc được.

"Tin."

Anh ta trả lời rất kiên định, chính là muốn để cho tất cả mọi người biết, Độc Nhãn Nam anh ta đây nói chuyện rất quả quyết, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất kỳ do dự gì.

"Lý do?" Ông Trần hỏi.

Độc Nhãn Nam cười nói: "Đầu tiên là nói từ tứ đại cao viện bây giờ đi, có phân tầng cấp tu luyện rõ ràng. Tu luyện tới cảnh giới cao thâm, lại phá vỡ cực hạn của thân thể con người, dẫn dắt thiên địa lực, có thể nói là thần thoại. Còn về thần thoại cổ đại, tôi nghĩ chỉ là mạnh hơn chúng ta mà thôi."

Sau khi nói xong lời này, anh ta liền lẳng lặng chờ đợi.

Có điều sau khi anh ta nói xong mấy câu này, ông Trần vẫn chỉ mỉm cười.

Có ý gì?

Độc Nhãn Nam không hiểu nụ cười của ông Trần có ý gì. Nếu như mình nói không đúng thì ông ta có thể nói thẳng, cần gì phải thần thần bí bí thế này? Chẳng lẽ là muốn đánh cái mặt này của mình hay sao?

Nếu thật như vậy thì ông Trần có thể phải thất vọng rồi. Bản lĩnh khác thì anh ta không có chỉ có thực lực mạnh. Ở phương diện nghiên cứu khoa học, ông Trần có thể mạnh hơn anh ta, nhưng anh ta có thể bay lên trời chui xuống đất, nói như vậy, ông Trần có muốn không phục cũng không được.

Ông Trần nói: "Có thể làm được kiểu bị đánh nát cả nửa cơ thể mà vẫn hồi phục lại được như tà vật Chương Lang Ma hay không?"

"Đó đương nhiên..." Độc Nhãn Nam vừa mới chuẩn bị nhanh miệng nói có thể, cho đến khi nghe được toàn bộ câu hỏi, anh ta cười nói: "Ông Trần, câu hỏi này của ông, tôi nghe xong không biết phải trả lời như thế nào nữa. Những thứ đó đều là tà vật cho nên chúng mới có thể có năng lực hồi phục như vậy. Nhân loại chúng ta làm sao có thể làm được như thế?"

Ngay sau đó, dường như Độc Nhãn Nam phát hiện chuyện gì, kinh ngạc ngẩn người mà nói: “Ông Trần, ý của ông chẳng lẽ là…”

Hai mắt anh ta trợn tròn, rõ ràng không tin nổi.

Ông Trần chậm rãi nói: “Mấy chục năm nay tôi có nghiên cứu một chút, nhưng cũng chỉ hôm nay, lúc nghiên cứu mảnh vỡ này tôi mới có thể xác định được một chuyện đó chính là những nhân vật trong thần thoại kia rất có thể có tồn tại thật.”

“Ba mươi năm trước, chúng tôi nghiên cứu được trong máu của Chương Lang Ma phát hiện ra được cấu trúc gen của nó rất kì quái, chỉ có mười phần trăm giống với con gián bình thường, phần khác biệt lên đến chín mươi phần trăm, thuộc về loài khác. Có điều, rốt cuộc loài khác đó là loài nào chúng tôi không biết được. Bởi vì chưa từng thấy loài tương tự, khả năng lớn chính là có đột biến.”

“Nhưng có thể tìm được nguyên hình của những tà vật khác trong lớp động vật, bởi gen của chúng giống đến chín mươi phần trăm.”

"Còn Chương Lang Ma lần này, nghiên cứu từ trong máu của nó khiến người khác không dám tin. Trong đó có xuất hiện một loại vật chất mà chúng tôi chưa bao giờ gặp phải. Đơn giản mà nói, là một loại năng lượng."

Những điều mà ông Trần nói ra đều là đúc kết được trong nhiều năm qua. Kim Hòa Lị nghe mà sắc mặt thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận