Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1048: Văn võ sắc tam toàn

Văn võ sắc tam toàn

“Liên minh cao viện là do tộc lớn trong vũ trụ và tập đòa Lý thị cùng nhau thành lập, anh có cách nghĩ thế nào về liên minh cao viện, có lo lắng gì hay không?” Tôn Hiểu hỏi chuyện đám fan muốn hỏi, mà bản thân anh ta cũng rất muốn biết, dù sao cũng là chuyện liên quan đến từng người.

Anh ta từng lẫn trong núi Trường Bạch, biết được sự nguy hiểm của tộc lớn trong vũ trụ, thật sự không phải là người mà, đám trộm cắp đáng sợ, nếu không phải may mà lần đó anh ta liều chết phát trực tiếp ở núi Trường Bạch thì đã chết ở đó, làm thức ăn cho dã thú, sau đó thành chất thải trở thành một thành viên của cây cối trong rừng Trường Bạch rồi.

Lâm Phàm đáp: “Tôi không có cách nghĩ gì, cũng không lo lắng.”

Fan trong livestream điên cuồng bình luận

“Lâm thần không hổ là Lâm thần, vẫn bình tĩnh như vậy.”

“Ngẫm lại cũng đúng, có Lâm thần trấn giữ thành phố Duyên Hải, thật sự rất an toàn, những thành phố khác nguy hiểm hơn chút.”

“Mẹ nó, bây giờ tôi mua nhà ở thành phố Duyên Hải.”

“Đừng mua nữa, mấy người không biết mấy tháng nay giá nhà đất ở thành phố Duyên Hải đã tăng đến có chút đáng sợ rồi sao, ngay cả Hạ Đô cũng không so sánh được.”

Tôn Hiểu hỏi: “Lâm thần, vậy anh có mong chờ đại tộc trong không gian không?”

“Có.”

Nghe vậy, Tôn Hiểu đột nhiên lên tinh thần, muốn biết Lâm thần đang mong đợi cái gì.

Người trong livestream đều vểnh tai lên nghe.

Đếu muốn nghe cho rõ.

Trong thời gian này, rất nhiều người đã tràn vào phòng phát sóng trực tiếp của Tôn Hiểu.

Họ không phải fan của Tôn Hiểu, họ đều là những người quan tâm đến Lâm Phàm, chẳng hạn như các nhân vật lớn phân tích trên diễn đàn.

“Lâm thần, đó là gì?”

Lâm Phàm mỉm cười: “Tôi mong liên minh cao viện có thể có cường giả làm tôi tôi cảm thấy có hứng thú.”

“Hả, cường giả?”

“Đúng vậy, tôi thích bàn luận với cường giả, hy vọng có thể đấu một trận tử tế.”

“Lâm thần, cường giả trong cuộc họp quan hệ hữu nghị rất nhiều, lẽ nào anh cho rằng trong đó không có ai mạnh bằng anh?”

Lâm Phàm đáp: “Đúng thế, những người đó rất yếu, tôi không thích bắt nạt kẻ yếu, bàn luận với bọn họ khó mà khiến tôi cảm nhân được sự vui vẻ khi bàn luận.”

Nếu ai đó nói những điều này trước mặt Tôn Hiểu.

Chắc chắn sẽ bị cho rằng kẻ có bệnh tâm thần.

Quá con mẹ nó cuồng vọng.

Vậy mà lại nói trong cuộc họp quan hệ hữu nghị không có cường giả, những người đến từ tộc lớn trong vũ trụ đều rất đáng sợ được không hả, có ai có gan dám làm bừa, nhưng bây giờ những lời này lại từ miệng Lâm Phàm mà ra.

Tôn Hiểu tin tưởng.

Đám fan livestream có không ít người cũng tin tưởng, nhưng cũng có người không tin tưởng, những người này đều cho rằng tộc lớn trong vũ trụ mạnh hơn bọn họ, dù có chưa từng gặp cũng như vậy.

Những nhân vật lớn vừa vào livestream của Tôn Hiểu đều rất hài lòng, bởi vì bọn họ tin chắc rằng thực lực của Lâm Phàm là mạnh nhất, suy đoán của bọn họ là chính xác.

Lâm Phàm tự tin vô cùng.

Không để những tộc lớn trong vũ trụ xuất hiện vào mắt.

“Thật sao?” Tôn Hiểu ngạc nhiên nói.

Lâm Phàm mỉm cười đáp: “Tất nhiên.”

Đám fan trong livestream đều cả kinh.

Những lời mãnh liệt này lại là được nói ra bằng giọng điệu thân thiết nhất.

Dịch lại một chút thì.

Đối với Lâm Phàm tôi mà nói, trong mắt tôi những tộc lớn trong vũ trụ xuất hiện bây giờ đều là cặn bã.

Biệt thự nhà vườn sang trọng.

Nơi mà người giàu có ở.

‘Hổ Đản Vu’ được xem như là một vị tộc Tinh Không thảm nhất, rơi xuống đất thì mất trí nhớ. Vẻ ngoài của anh ta mà bị một vị kinh doanh mại dâm nhặt được thì nhất định sẽ rất thú vị, việc trở thành trai điếm đứng đầu thành phố Duyên Hải là không thành vấn đề.

Phú bà muốn hẹn anh ta thì không phải dựa trên việc phú bà có tiền hay không, mà là ‘Hổ Đản Vu’ có thời gian hay không.

Trong WC.

Tuy Chu Hổ cùng Vương Nhị Đản đang làm sạch cống thoát nước, nhưng hai người đều dựng lỗ tai lên nghe tình hình bên ngoài.

“Nhị Đản, chú ý đừng để mấy bà cô động đến ‘Hổ Đản Vu’.

“Vâng, đại ca yên tâm, tuy tôi không có tài cán gì nhưng lại có lỗ tai vô cùng thính.”

Làm sạch cống thoát nước là giả.

Nhưng mang ‘Hổ Đản Vu’ đến với các phú bà là thật. Công việc kinh doanh của bọn họ rất tốt, họ đang đi trên con đường mà chưa có ai đi qua, cho dù có người muốn sao chép thì cũng chưa có cách, đây là công việc có một không hai.

Cống thoát nước vô cùng dễ tìm, nhưng ‘Hổ Đản Vu’ của chúng ta thì không.

Giá trị nhan sắc lẫn khí chất đều là cao cấp nhất.

Là hàng hiếm.

“Đến giờ chưa?”

“Còn hai phút nữa.”

“Vậy nhanh rồi.”

Công việc của bọn họ tính theo phút. Trước kia không hiểu tình hình công việc nên bị các phú bà lừa, may mà Nhị Đản thông minh, không hổ là người đã từng tốt nghiệp, đầu chỉ toàn sỏi. Thời gian làm việc của bọn họ nhiều nhất là một tiếng, bọn họ lấy một nghìn tệ mỗi phút, tính ra thì được sáu mươi nghìn tệ.

Không phải bọn họ không muốn kiếm tiền.

Cũng không phải là không nỡ để phú bà tiêu tiền.

‘Mà là Nhị Đản bày mưu tính kế, bọn tôi muốn thực hiện chiến lược marketing bỏ đói, tránh tạo cảm giác chúng tôi đang quá rảnh rỗi còn ‘Hổ Đản Vu’ thì rẻ tiền. Chúng tôi muốn các phú bà phải biết rằng công việc kinh doanh của chúng tôi rất tốt, không phải mấy người muốn giữ lại bao lâu cũng được.’

Trong phòng khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận