Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1217: Ngẩng đầu lên, vua của bọn mày ở đây (2)

Ngẩng đầu lên, vua của bọn mày ở đây (2)

Bây giờ Tà Vật Công Kê giống như một Tà Vật quý tộc cao quý, thậm chí có thể dùng một câu để miêu tả, ta chính là Tà Vật Anh Hùng Vương không có tình cảm.

Một lúc lâu sau!

Từ xa truyền đến động tĩnh.

Nghe thấy âm thanh đó Tà Vật Công Kê đột nhiên tỉnh táo hẳn lên, nó đã đợi rất lâu, chuẩn bị cũng rất lâu, làm nội ứng cho đến tận bây giờ, nó chỉ mới lên mặt với Tà Vật Kê tộc được một lần.

Cũng chưa được lên mặt với những Tà Vật khác.

Bây giờ cơ hội đã đến.

Nó đã nghĩ ra rất nhiều cách.

Tà Vật Công Kê nhìn sang đó.

Xuất hiện một con khỉ, đó là Tà Vật Khỉ, rất vui vẻ hòa đồng với con người, bình thường khi biểu diễn xiếc ngoài đường, nó mặc áo giáp nhựa màu vàng có khóa, đội mão bằng nhựa màu tím vàng hình cánh phượng, chân đi giày vải hình hoa sen, cầm trong tay một cây gậy lớn.

Lợi dụng đêm tối, bóng dáng mờ ảo lộ ra vài phần khí phách độc đoán nổi loạn.

Chỉ là khi đi đến dưới đèn đường.

Những đồ trang bị đều là những thứ rẻ tiền, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng kỳ dị.

Có một tiếng gầm thảm thiết vang lên.

Một đốm ma trơi từ xa chạy như bay đến.

Tà Vật Cách Cách Vu xuất hiện, với thân hình to lớn và bộ lông đen, nó hòa quyện hoàn hảo vào màn đêm, nếu không có một chút màu xanh lá cây trên đầu thì rất khó phát hiện ra nó.

Ngay sau đó.

Lại có thêm một vài Tà Vật xuất hiện, chúng đều là những thứ vô cùng kỳ quặc, có cả thú cưng trong gia đình, một số mặc áo khoác nhỏ đáng yêu, một số đeo chuông nhỏ trên cổ, hoàn toàn không thể nhìn ra khí phách của Tà Vật, nếu không ai nói thì ai cũng nghĩ chúng chỉ là thú cưng bình thường.

Tiếng xì xào vang lên.

Bọn Tà Vật đang nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm đồng loại đã triệu hồi chúng.

Đúng lúc này.

Bọn Tà Vật nhìn thấy một bóng đen khổng lồ trên mặt đất, và một giọng nói bá đạo vang lên bên tai chúng.

“Vua của bọn mày ở đây…”

“Nhìn lên.”

Tà Vật Công Kê phá lệ mở miệng nói chuyện, nó vẫn chưa muốn nói ra thân phận của chính mình, nên đã cố ý nói như vậy.

Về phần tại sao lại giả vờ ở bên cạnh con người, nó sẽ không nói ra.

Đó là bởi vì nếu muốn trở thành một nội ứng có trình độ, nhất định phải có một số khuyết điểm, có thể nghe nhưng không thể nói, như vậy mới có thể dễ dàng lấy được lòng tin của đối phương.

Bọn Tà Vật nghe thấy giọng nói đó đột nhiên bị giật mình.

Bởi giọng nói mạnh mẽ của đồng bọn chúng .

Chỉ khi bọn chúng nhìn lên và nhìn thấy Tà Vật Công Kê trên ngọn đèn đường.

Sự bàng hoàng ngay lập tức chuyển thành nghi ngờ.

Là nó?

Tà Vật Công Kê rất hưởng thụ hoàn cảnh lúc này, nhìn tao đi, tôn sùng tao đi, tao là vua trong lòng bọn mày, là bá chủ của bọn mày, bọn mày vĩnh viễn không thể quên sự tồn tại của tao.

Tinh tinh lông xanh Cách Cách Vu khinh thường liếc mắt nhìn Tà Vật Công Kê.

Bệnh thần kinh.

Nó cảm nhận được tiếng gọi và tự hỏi liệu mình có nên đến không, dù sao thì nó đang sống trong một biệt thự nhỏ rất thoải mái, sau đó ngẫm nghĩ lại, quên đi, đến xem thử xem sao, cũng muốn để cho bọn chúng biết, Cách Cách Vu lông xanh ta sống rất thoải mái, bữa ăn hàng ngày rất sang trọng, có thêm cả đùi gà.

Những Tà Vật khác đều đang suy nghĩ.

Bọn chúng chỉ tò mò không biết ai đang gọi bọn chúng, bọn chúng đang ngủ rất thoải mái bên cạnh con người, hơi khó chịu khi bị đánh thức, bây giờ biết được ai đang gọi bọn chúng, thì lập tức…

Đúng là lãng phí thời gian.

Thật sự rất thất vọng.

Tà Vật Cách Cách Vu cưỡi lên ngọn lửa ma trơi, chuẩn bị trở về ngủ tiếp.

“Ngươi đứng lại đó cho ta.” Tà Vật Công Kê nhìn thấy tinh tinh lông xanh muốn đi trở về, lập tức tức giận, ngươi không có nhìn thấy Tà Vật Anh Hùng Vương đang ở đây sao? Hành động của ngươi như vậy là có ý gì, thái độ gì, ta cảm thấy ngươi không để ta vào mắt.

Tà Vật Cách Cách Vu ngẩng đầu khinh thường liếc mắt nhìn Tà Vật Công Kê, tuy rằng không nói lời nào, nhưng ý tứ trong mắt nó rất rõ ràng, ngươi là đồ cặn bã... Lãng phí thời gian của ta.

Sau đó cũng không quay đầu nhìn lại.

Nó cưỡi ma trơi định rời đi.

“Láo xược!” Tà Vật Công Kê hét lên một tiếng, bật dậy, nhảy xuống từ trên đèn đường, nhấc chân gà lên, trực tiếp đá vào.

Bịch!

Sợi lông xanh bay lên không trung, lộn mấy vòng rồi từ từ rơi xuống đất. Đây là biểu tượng của nó, màu xanh biếc của thảo nguyên, giúp nó cảm thấy cả đồng cỏ đang mọc trên đầu, nhưng bây giờ, lại lặng lẽ rơi xuống mặt đất, không có bất kỳ chuyển động nào.

Bịch!

Tà Vật Công Kê giẫm nhẹ lên đầu Tà Vật Cách Cách Vu, và nhìn bọn Tà Vật xung quanh.

Bọn Tà Vật xung quanh đều sợ đến ngây người.

Không ngờ Tà Vật Công kê nhỏ bé lại có sức mạnh như vậy, lợi hại nhất ở đây chính là Tà Vật Cách Cách Vu, nhưng nó đã bị đá một cái và hôn mê nằm trên mặt đất, thật sự rất kinh khủng.

“Còn không mau bái kiến Tà Vật Anh Hùng Vương?” Tà Vật Công Kê khí phách nói.

Đây là khoảng thời gian khí phách nhất của nó.

Sự nghiệp nội ứng của nó cho đến nay.

Cuối cùng cũng được bùng nổ.

Dù chỉ được bùng nổ trong thời gian ngắn nhưng đó cũng là điều đáng tự hào.

Bọn Tà Vật lập tức cúi đầu bái kiến Tà Vật Công Kê, kẻ mạnh đáng được tôn trọng, đây chính là nguyên tắc sinh tồn của Tà Vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận