Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1032: Gừng càng già càng cay... (2)

Gừng càng già càng cay... (2)

Tiểu Bảo nói: “Chắc chắn là nghỉ rồi, hôm nay là mùng năm, cũng là thứ bảy, nghỉ học hai ngày, tôi đã chuẩn bị xong hết đồ rồi, chúng ta nhanh đi câu cá thôi.”

Trong cuộc sống vô lo vô nghĩ, Tiểu Bảo thích nhất một chuyện đó là ở cùng với Lâm Phàm.

Không cần làm bất cứ việc gì.

Chỉ cần ở cạnh nhau sẽ cảm thấy đặc biệt thú vị.

Hạ Đô.

Ông cụ Từ được biết cháu của Lý Quốc Phong bị Lâm Phàm đánh tơi tả, ông ta thở dài, cảm thấy thương xót cho cậu ta.

Không có ai lo ma chay cho.

Từ Tử Hạo khiến ông ta nhìn bằng con mắt khác, làm kiểu tóc này rồi còn giống người nữa không, nhưng chẳng còn cách nào khác, ai bảo Từ Tử Hạo thuộc họ của ông ta, nhưng chuyện này hoàn toàn khiến ông ta cảm thấy đứa con trai này của mình rất giỏi.

Cùng lúc đó, Độc Nhãn Nam đã biết chuyện bên kia làm.

Quả thật là đủ tàn nhẫn.

Trước tiên là pháp chế người ta, sau đó phong tỏa tất cả các con đường mà đối phương muốn đi, khiến đối phương không còn đường nào để đi, hành động này thực sự rất ngang ngược.

Ông ta lo lắng một chuyện.

Ông ta biết tình tình của Lý Quốc Phong, chưa nói đến gian ác xảo quyệt, nhưng tuyệt đối không có chuyện buông xuôi như thế này, chỉ là người giết cháu ông ta là Lâm Phàm, anh là kiểu người dù có dùng quyền thế hiếp đáp cũng không làm gì được.

Ông cụ Từ tìm Hạ Khôn Vân đến.

Bảo ông ta cử người chú ý động tĩnh của Lý Quốc Phong.

Chắc chắn ông ta sẽ có hành động.

Toà nhà cao nhất ở Hạ Đô chính là tổng bộ tập đoàn nhà họ Lý, độ cao của nó còn hơn cả tổng bộ bộ phận đặc biệt, cũng là đơn vị mà người dân thành phố có tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn chen vào.

Người có thể trở thành nhân viên của tập đoàn nhà họ Lý đều là nhân tài.

“Tách! Thông qua!”

Cách mặt đất một trăm mét, của điện tử mở ra.

Bắc Đào đang đi qua đi lại trên hành lang.

Trên vách tường ở hai bên hành lang, khảm đủ loại sinh vật hình thù kì quái bị ngâm trong đồ chứa, nói bọn chúng là người, nhưng hình dáng của bọn chúng đáng sợ hơn con người, thậm chí sinh vật trong vật chứa đều là sinh vật có đặc trưng sống, nhìn chăm chú vào người qua đường.

“Biến thái.”

Bắc Đào đến đây rất nhiều lần, mỗi lần đi đi lại lại trên hành lang đều cảm thấy vô cùng sợ hãi. Giống như có biến thái luôn theo dõi ông ta vậy, cảm giác này khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.

Cuối cùng là cánh cửa bằng gỗ.

Mở ra.

“Hội trưởng Lý, nén đau thương.”

Bắc Đào vừa nhìn đã thấy Lý Quốc Phong đang đứng trước một bức tranh lớn, vẫn cần phải nói mấy câu xã giao, dù sao thì cháu người ta cũng vừa mới chết, còn bản thân thì tỏ ra cười đùa cợt nhả, có chút đâm chọc vào trái tim người ta.

“Ngồi đi.” Lý Quốc Phong mở miệng nói, lúc đứa cháu vừa mới chết, ông ta thực sự rất buồn, nhưng mấy hôm nay điều chỉnh lại thì đã đỡ hơn, tình thần và trạng thái đều rất tốt.

Bắc Đào có một cái mũi rất thính vì vậy ông ta ngửi được mùi của phụ nữ trên người Lý Quốc Phong.

“Anh yêu, em đi spa đây.”

Một người phụ nữ xinh đẹp đi ra, lúc thấy Bắc Đào cô ta chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái. Rõ ràng đối với cô ta, Bắc Đào cũng chỉ là một kẻ chẳng có tiếng tăm gì.

Sau đó thấy người phụ nữ đó xoay người rời đi.

Trong lòng Bắc Đào châm biếm, đúng là cầm thú, đứa cháu chết chưa được bảy ngày mà ông ta đã không chờ được đi tìm thú vui, có chút thú vị. Đương nhiên ông ta không phải không tin Lý Quốc Phong bất lực ở phương diện kia, tiêm một liều thuốc kích thích là có thể hét to rồi...

Tôi phải tiêm mười phát.

Lý Quốc Phong là người có quyền lợi, gặp phải những chuyện này, sau một thời gian ngắn đau buồn, sẽ không chìm đắm vào đó nữa mà sẽ bắt đầu lại từ đầu, đối với ông ta mà nói con nối dõi vô cùng quan trọng.

Nếu như con nối dõi không may bị chết.

Cũng có thể lại nuôi một đứa khác.

Lý Quốc Phong nói: “Tôi muốn biết làm sao để khiến Lâm Phàm phải trả giá.”

Bắc Đào nhìn vẻ mặt ông ta trợn mắt, cảm thấy đối phương đang nằm mơ giữa ban ngày.

“Chẳng có cách nào cả, chuyện này chỉ có thể coi như mình đen đủi thôi.”

Ông ta tiếp xúc với Lâm Phàm khá nhiều.

Ông ta biết rõ sự tồn tại của loại người này đáng sợ như thế nào.

Vẫn còn muốn khiến Lâm Phàm phải trả giá thì đây hoàn toàn là nằm mơ, hoặc có nằm mơ cũng chưa chắc đã làm được chuyện này.

“Hội trưởng Lý, bây giờ ông đã có ý định nuôi dưỡng lại đời sau rồi thì cũng không cần phải lãng phí thời gian cho chuyện này nữa, chẳng có lợi gì cho ông và cho chúng tôi cả.”

Ông ta hy vọng Lý Quốc Phong có thể nghĩ thoáng một chút.

Sao cứ phải bận tâm chuyện không thực tế như vậy, nhìn về phía trước tốt biết mấy.

Ông ta biết Lý Quốc Phong đang nghiên cứu kỹ thuật trường sinh, ai cũng muốn trường sinh bất lão, trước đây chỉ có thể dùng Tà Vật để nghiên cứu, cuối cùng xảy ra rất nhiều vấn đề, nhưng bây giờ, sự xuất hiện của tộc Tinh Không đã khiến cho Lý Quốc Phong thấy được hy vọng mới.

Đối với đời sau của Lý Quốc Phong, ông ta cảm thấy rất đau xót, cho rằng thực sự là để duy trì nòi giống sao, thực ra bọn họ chính là công cụ để chuẩn bị cho sau này. Cơ thể Lý Quốc Phong ngày càng sa sút, chẳng ai biết lúc nào là cực hạn. Vì vậy một khi đến thời điểm đó, đời sau chính là công cụ thay đổi tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận