Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 856: Không đi đầu thì ai đi đầu

Không đi đầu thì ai đi đầu

"Haha" Tà Vật Si cười to, ánh mắt khẽ híp lại, ngay lập tức, một nguồn uy lực đáng sợ bỗng nhiên đè ép lên người Tà Vật Song Đầu Ma: "Tên nhóc nực cười, sau khi nuốt thứ đó xong đã khiến mày đánh mất bản thân rồi sao?"

Vẻ mặt Tà Vật Song Đầu Ma chợt thay đổi, cảm giác chết chóc đang bao trùm lấy nó.

"Tha mạng!"

"Tôi là Tiểu Song, Tiểu Song đó."

Nó gào thét khản cổ.

Chỉ sợ là đã muộn rồi.

Sẽ trực tiếp bị đập chết.

Vừa dứt lời, hơi thở đè ép trên người nó lập tức biến mất.

"Cũng là một cái tên rất thú vị." Tà Vật Si cười đáp.

"Tao tự giới thiệu, tao là Si, chúng mày có lẽ đã từng nghe, cũng có lẽ chưa từng nghe, nhưng chúng mày chỉ cần nhớ, tao chính là vật trong lòng chúng mày mãi mãi không thể nào làm trái được."

Lúc nó tự giới thiệu tên họ.

Tà Vật Song Đầu Ma và Bá chủ Tà Vật đều vô cùng sợ hãi, gương mặt lộ ra vẻ bồn chồn lo sợ.

Song Đầu Ma lại càng quỳ mọp xuống.

"Không biết vua Si đến, tội đáng muôn chết."

Nó cũng không dám tin bản thân lại bất kính với vua Si, nếu bị Tà Vật khác biết được, sợ là sẽ bị nuốt sống mất.

"Không sao, người không biết không có tội."

Si không hề nổi giận.

Thậm chí cũng không nói lời nào, đi về phía trước.

"Tiểu Bát, Tiểu Song, đi theo tao."

Bọn chúng nhìn nhau một cái.

Sau đó ngoan ngoãn đi theo sau.

Không biết sau bao lâu.

Bọn chúng cảm thấy bầu không khí xung quanh rất áp lực, nhưng hơi thở lạ lùng bao trùm lấy bầu không khí, đối với bọn chúng mà nói, giống như thuộc về vật đại bổ.

Ngay sau đó.

Bọn chúng trừng to đôi mắt, nhìn thấy trên vách đá có một xoáy nước màu đen khổng lồ, nhưng lại bị một hình vẽ màu vàng trấn áp.

Khiến bọn chúng cảm thấy vật đại bổ đó hẳn là từ trong xoáy nước bay ra.

"Vua Si, đây là?" Bọn chúng chưa từng thấy thứ này bao giờ.

Tà Vật Si đáp: "m phủ"

"m phủ?"

Bọn chúng rất bỡ ngỡ, chưa từng nghe thấy nơi này, nhưng những lời sau đó của Tà Vật Si, lại khiến bọn chúng kinh ngạc.

"Tổ tiên của chúng ta, cũng chính là quê hương của chúng ta."

Tà Vật Song Đầu Ma đáp: "Vậy ai đã làm phong ấn này?"

Si cười cười, ý tứ sâu xa.

Giống như là đang nói.

Hỏi nhiều như vậy làm gì.

Tiểu Song thật sự rất tò mò.

Tà Vật Si bảo bọn chúng ở đây tu hành.

Đồng thời nhắc nhở bọn chúng đừng động vào phong ấn, nếu không thì xảy ra chuyện gì, đừng gào khóc kêu cha gọi mẹ.

Nơi gần kề âm phủ, hơi thở rất hùng mạnh, có lợi ích rất lớn đối với bọn chúng.

Song Đầu Ma và Bá chủ đâu còn dám lộn xộn.

Đã nói rõ ràng như vậy rồi.

Nếu vẫn còn tò mò, đến lúc chết còn không biết chết thế nào.

Bọn chúng cũng vừa mới biết lối vào âm phủ, thì ra là ở đây, bọn chúng rất tò mò rốt cuộc tình hình bên trong như thế nào, đồng thời điều càng tò mò hơn chính là rốt cuộc phong ấn đó do ai làm.

Vua Si trông có vẻ giống như không lo lắng chút nào.

Thật là một chuyện kỳ lạ.

Ngày ba tháng tám!

Sáng sớm tinh mơ!

Thời tiết rất đẹp.

Tâm trạng vui vẻ cũng do thời tiết tươi đẹp tạo nên.

Khách sạn.

Phòng 313.

Bát thái tử yên lặng ngồi trên sô pha, vẻ mặt đờ đẫn, hình như đã hoàn toàn há hốc mồm, từ từ, hắn nhìn cô gái xa lạ nằm ngủ say trên giường.

Chưa từng gặp!

Không quen biết!

Vẻ ngoài bình thường, phong cách dung tục, nghĩ kỹ lại, trong đầu chợt hiện lên cảnh tượng tối qua.

Tối qua quả thật đã say rồi, nhưng mọi chuyện xảy ra đều có ấn tượng.

Cảnh tượng rất lộn xộn.

Khắp nơi đều là khăn giấy dính chất lỏng kỳ lạ.

Hắn giơ tay muốn tát cho mình một bạt tai.

Mẹ kiếp.

Đây là chuyện người làm sao?

Tối qua thật sự quá mãnh liệt.

Cảnh tượng vẫn luôn hiện ra trong đầu, rất khó có thể quên đi, nhắm mắt lại cũng toàn là cảnh tượng hắn và cô em đó, không nói thì thôi, nói ra thì dòng nước mắt chảy ào ạt.

Hức hức!

m thanh khiến người ta thật khó chịu.

Cô em tỉnh dậy.

Vừa mở mắt ra chuyện đầu tiên là tìm Bát thái tử trước, nhìn thấy Bát thái tử yên lặng ngồi trên sô pha, trái tim cũng bị vẻ đẹp cảm hóa.

Cô ta lén lút chụp ảnh Bát thái tử, sau đó gửi vào nhóm, đồng thời còn đăng lên vòng bạn bè.

Ngay lập tức.

Vòng bạn bè của cô ta hoàn toàn bùng nổ.

Rất nhiều bạn bè trực tiếp để lại bình luận.

"Ngưỡng mộ quá! Thật sự ngưỡng mộ quá đi."

"Nước miếng chảy đầy màn hình."

"Ướt rồi, ướt hết rồi."

"Xin thông tin, không cần tiền, sẽ phục vụ thật chu đáo cho đối phương, yêu thật rồi, đây là nam thần trong nam thần đó."

Nhìn bình luận trong vòng bạn bè, tâm trạng cô ta vui hơn rất nhiều.

Sau đó gửi tấm ảnh vào trong nhóm.

Vóc dáng tuyệt đẹp.

Góc nghiêng tuyệt đẹp.

"Các chị em tốt, kiếp trước tôi chắc đã cứu cả dải ngân hà, vậy mà lại được ngủ với nam thần hoàn hảo như vậy, quá lời rồi, tôi thích nghề này, mỗi ngày đều giống như mua vé số vậy."

Bây giờ tâm trạng của cô ta rất xúc động.

Có cảm giác không thể nói thành lời.

Lời quá rồi.

Cho dù lấy tiền cho người ta thì cũng bằng lòng.

Ngay lập tức.

Trong nhóm bùng nổ.

"Mẹ kiếp! Người đàn ông này khó tránh cũng hơi"

"Giữ lại, nhất định phải giữ lại, mau giữ lại cách liên lạc, nói với anh ấy, sau này muốn ra ngoài chơi, có thể đến tìm chúng ta, không trả tiền cũng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận