Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 657: Rơi xuống!

Rơi xuống!

“Đúng vậy, cậu ấy làm đấy, chúng tôi đứng chỉ nhìn thôi.” Độc Nhãn Nam nói.

Lâm Phàm và ông Trương nhìn thấy Ngô Thắng, chỉ mỉm cười chào hỏi, xem như người quen.

Ngô Thắng nói: “Chắc là các người đã có được kết tinh của Hoả Ma đúng không?”

“Cậu nói cái này sao?” Độc Nhãn Nam lấy kết tinh ra, nói.

Ngô Thắng nhìn thấy kết tinh, mặt tỏ vẻ vui mừng, gật đầu nói: “Không sai, đây chính là kết tinh Hoả Ma. Hay là chúng ta làm một giao dịch đi, thế nào?”

Mục đích anh ta xuất hiện ở núi Trường Bạch là vì Hoả Ma và Thiên Trì.

Đây là thứ mà anh ta muốn có nhất.

Đương nhiên, còn có rất nhiều đồ tốt phá đất mà ra, chờ người có duyên tìm thấy.

“Giao dịch?” Độc Nhãn Nam nhíu mày, hơi không hiểu nhìn Ngô Thắng, không biết anh ta nghĩ gì. Ít nhất cho đến bây giờ, Độc Nhãn Nam chưa từng nghĩ đến việc trao đổi đồ với người khác.

Hơn nữa những thứ này đều là do Lâm Phàm làm.

Ông ta chỉ là tạm thời giữ mà thôi.

Ngô Thắng nói: “Tôi đã nghiên cứu qua về tình hình tu luyện của các người rồi. Sức mạnh của bốn Cao Viện lớn đúng là không tệ, nhưng so với tộc Tinh Không thì phương pháp tu hành của các người vẫn hơi yếu. Tôi có thể dùng phương pháp tu luyện của tộc Tinh Không để đổi lấy kết tinh của Hoả Ma.”

“Nếu các người có được phương pháp tu luyện của tộc Tinh Không, có lẽ sau này các người thật sự có thể cạnh tranh cao thấp với cường giả Tinh Không.”

Độc Nhãn Nam nhìn về phía mọi người, dường như đang trao đổi.

Ông ta biết đây là một vụ làm ăn có lời.

Đám người Lâm Đạo Minh, Lưu Hải Thiềm đều im lặng gật đầu, đồng ý giao dịch với Ngô Thắng. Hoả Ma đúng là rất mạnh, kết tinh chắc chắn sẽ rất tốt. Đối với bọn họ, Hoả Ma đúng là sự tồn tại cấp Boss, nhưng ở trong tay Lâm Phàm thì lại giống như bé cưng vậy.

Cho dù kết tinh có chứa tất cả sức mạnh của Hoả Ma thì sao chứ? Bọn họ đã có Lâm Phàm, không cần những thứ này.

Nhưng phương pháp tu luyện của tộc Tinh Không thì không giống.

Thứ đó có thể giải quyết triệt để vấn đề thiếu sót của bọn họ.

“Cảm ơn, đây là chúng tôi được lợi rồi.” Độc Nhãn Nam nói.

Ngô Thắng nói: “Không sao. Mặc dù chúng ta không phải là người cùng một hành tinh, nhưng gặp nhau là duyên phận. Hơn nữa đại sư cũng giúp tôi châm cứu, có ơn không nhỏ, tôi giao dịch với ông, lấy đồ đổi đồ, nói cho cùng thì vẫn là yêu cầu của tôi hơi quá đáng.”

“Tôi có thể đảm bảo, phương pháp tu luyện mà tôi đưa cho các người có thể nâng cao đến ba diệu cảnh. Còn cao thâm hơn thì tôi không thể trao đổi, nếu không tôi sẽ trở thành người có tội trong tộc, hy vọng mọi người có thể hiểu cho.”

Độc Nhãn Nam nói: “Tôi hiểu, đương nhiên là có thể hiểu. Chỉ là rốt cuộc ba diệu giới mà lúc nãy cậu nói là cảnh giới gì? Có thể nói với tôi một chút không?”

Ông ta rất tò mò không biết rốt cuộc cảnh giới mà Ngô Thắng nói đến là gì.

Chuyện sau đó thì đơn giản hơn nhiều.

Ngô Thắng giải thích với bọn họ các phần cảnh giới trong vũ trụ Tinh Không. Đám người Độc Nhãn Nam nghe đến vô cùng bất ngờ, không ngờ còn có những cảnh giới thế này, hơn nữa bọn họ chỉ ở vị trí bình thường mà thôi.

So với cường giả Tinh Không, bọn họ vẫn còn khoảng cách quá lớn.

Đồng thời cũng thấy hơi may mắn.

Khi có thể có một cường giả như Lâm Phàm gia nhập vào bộ phận đặc biệt.

Lại gặp được một Ngô Thắng tốt với bọn họ như vậy.

Nếu gặp phải những người có ác ý với bọn họ, thì sợ là chỉ một mình Lâm Phàm sẽ rất khó đối mặt với những vấn đề này.

Độc Nhãn Nam xem Lâm Phàm là người có sức chiến đấu mạnh nhất nước Long, là người thủ hộ cuối cùng, không thể nào có chuyện gì Lâm Phàm cũng phải ra mặt, nếu không anh sẽ bận đến chết mất.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Vì một cuộc giao dịch mà Ngô Thắng kể rõ ràng tình hình chung. Mà điều quan trọng nhất là, anh ta nhìn ra tiềm năng của Lâm Phàm. Không biết tại sao, anh ta cứ cảm thấy nếu người của tộc Tinh Không gặp phải Lâm Phàm thì sẽ không có kết quả tốt.

“Tôi đã điều tra qua về truyền thuyết của núi Trường Bạch, có vẻ đó là thật. Thiên Trì là mục tiêu cuối cùng của tôi, nhưng trước khi đến Thiên Trì, tôi hy vọng các người cũng có thể đi xem khắp nơi. Có những bảo vật đã ra đời, bao hàm sức mạnh cực lớn, sau khi lấy được thì sẽ giúp ích rất lớn đến tu vi của các người.” Ngô Thắng nói.

Độc Nhãn Nam nói: “Ừm, tôi sẽ chú ý những việc này.”

Ông ta không nói với Ngô Thắng rằng, sau đó bọn họ còn thu hoạch được vài món đồ, việc này không cần thiết, có những thứ giấu đi thì tốt hơn.

Tà Vật Công Kê vốn dĩ không có biểu cảm gì, cứ cảm thấy có gì đó không đúng.

Nó chỉ muốn mau chóng về nhà.

Nơi không có đồng bào, đến khoe khoang cũng không có đồng bào xem, đối vớo Tà Vật Công Kê, đây là việc không thể nào tha thứ.

Sau đó không bao lâu.

Ngô Thắng rời đi, anh ta còn có việc quan trọng phải làm. Còn bọn Độc Nhãn Nam có được phương pháp tu hành từ Ngô Thắng, đó là Thổ Nạp Chi Pháp, và cả Tuyệt Kỹ Pháp Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận