Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1342: Không sai, chính là tôi, tôi đã trở thành bạch cốt rồi (2)

Không sai, chính là tôi, tôi đã trở thành bạch cốt rồi (2)

Cô ta biết các tộc nhân đã đánh đuổi được Ma tộc rồi.

“Đừng sợ, đừng sợ, Ma tộc đã bị đánh đuổi đi rồi, về sau bọn chúng sẽ không tìm tới đây nữa.”

Sylph an ủi.

Cô ta biết, cảnh tượng kia đối với Aiur mà nói, chắc chắn là rất đáng sợ, Aiur thích thiên nhiên, thích xuyên qua những khu rừng rậm, làm bạn với những bông hoa, chú chim nhỏ.

Chỉ là sau đó Aiur nói.

Khiến cho sắc mặt Sylph cũng thay đổi theo.

Không chỉ sắc mặt cô ta thay đổi mà ngay cả mấy người Khả Lam cũng như vậy.

“Chị Sylph, thực ra trước đó em đã chết rồi.” Aiur nói.

“Đừng nói nhảm.”

“Em không nói bậy bạ đâu, tất cả mọi người đều đã chết, chỉ là sau đó em cũng không hiểu được tại sao lại sống lại được, thực sự rất kỳ lạ.”

Những lời Aiur nói đều là sự thật.

Cô bé chỉ nhớ rõ mình bị người của Ma tộc sát hại, sau đó lúc tỉnh lại, phát hiện tất cả mọi người còn sống, cô bé rất vui vẻ chỉ là không biết chuyện gì đã xảy ra.

Đồng tử Sylph co rụt lại, đối với những lời Aiur nói có chút không dám tin tưởng.

Cô ta biết bây giờ muốn biết đã có chuyện gì xảy ra chỉ có thể đi hỏi mẹ mình, sau đó vỗ nhè nhẹ đầu Aiur, để cô bé đi chơi đùa, có những chuyện trẻ con không thể biết được.

Aiur vui vẻ rời đi.

Bây giờ cô bé muốn đi thu nhặt mật ong.

Ngọt ngào, ăn rất ngon.

Khả Lam nói: “Đứa bé vừa rồi còn nhỏ, chắc không biết đã xảy ra chuyện gì đâu.”

“Ừm.” Sylph gật đầu, chỉ là cô ta biết Aiur sẽ không nói dối, đáng tiếc… cô bị lời nói của Aiur làm cho đầu óc hỗn loạn rồi, cũng không biết những gì cô bé nói là có ý gì.

Muốn biết chân tướng chỉ có thể đi hỏi mẹ mình thôi.

Olga Via suy nghĩ tình huống Aiur nói, Ma tộc rất đáng sợ, là chủng tộc mà người người trong lục địa đều sợ hãi, Ma tộc rất mạnh, có rất ít chủng tộc có thể chống lại Ma tộc.

Đương nhiên, trừ Long tộc ra.

Nói thật.

Nếu như những gì Aiur nói đều là thật, Ma tộc phát động chiến tranh với tộc Tinh Linh, với tình hình của tộc Tinh Linh, chỉ sợ rất khó chống đỡ.

Thế nhưng…

Nhìn khung cảnh hiện trường, nào giống như đã xảy ra chiến tranh, tất cả vẫn tốt đẹp như cũ.

Rất nhanh.

Cảnh tượng trước mắt khiến các cô có chút mê hoặc.

Nhiều tộc nhân tộc Tinh Linh đang xây lại nhà.

Vô cùng ngạc nhiên.

Các tòa nhà đã bị phá hỏng nhưng hoàn cảnh xung quanh vẫn hoàn hảo như ban đầu, hoàn toàn không thể nhìn ra bất kỳ dấu hiệu nào của sự hủy diệt cả.

Chỗ ở của Nữ vương Tinh Linh.

“Mẹ ơi, con về rồi.” Sylph vội vàng đi vào, nhìn thấy bóng dáng mẹ mình, cô ta thở phào nhẹ nhõm, xác định không có chuyện gì mới có thể yên tâm được.

Nữ vương Tinh Linh đối với việc con gái mình trở về cũng không hề kinh ngạc, bà ấy biết con gái mình có thể cảm ứng được tộc Tinh Linh đã xảy ra chuyện.

Mấy người Khả Lam đều là lần đầu tiên nhìn thấy Nữ vương Tinh Linh.

“Đẹp quá.” Khả Lam nhìn thấy Nữ vương Tinh Linh, trong lòng cảm thán, Nữ vương Tinh Linh trước mặt, trang nghiêm, thành thục, thánh khiết, bất kỳ ai nhìn thấy cũng không thể không ngước nhìn dung mạo của bà ấy.

Đế Nhã và Olga Via cũng gật đầu, đồng ý với đánh giá của Khả Lam.

Quả thực vô cùng xinh đẹp.

Nữ vương Tinh Linh mỉm cười, biết ba người này là bạn của con gái, nhiệt tình tiếp đãi.

“Mẹ, trong tộc đã xảy ra chuyện gì, Aiur nói Ma tộc phát động chiến tranh, em ấy nói tất cả mọi người đều chết hết rồi, nhưng con thấy mọi người vẫn còn sống mà.” Sylph hỏi.

Nữ vương Tinh Linh chậm rãi nói: “Không sai, Ma tộc phát động chiến tranh, đất tộc Tinh Linh bị hủy diệt, tộc nhân chết hết, ngay cả ta cũng chết trong tay của Ma tộc.”

“Nhưng mà…” Sylph mở miệng, đầu óc rối bời, không hiểu rốt cuộc tình hình là như thế nào.

“Nghe ta nói, Ma tộc đã hủy đi đất tộc Tinh Linh, giết tất cả Tinh Linh nhưng có một người thần bí xuất hiện, người đó đã hồi sinh tất cả tộc nhân của tộc Tinh Linh, khôi phục tất cả những cây sinh mệnh và hoàn cảnh đã bị phá hủy.

Sylph chấn động.

Hồi sinh?

Không chỉ Sylph trợn tròn mắt mà mấy người Khả Lam cũng có chút choáng váng, loại chuyện nói đối với họ mà nói có chút xa vời.

Đế Nhã tò mò nói: “Trên thế giới này còn có ma pháp hồi sinh sao?”

Olga Via lắc đầu nói: “Chưa từng nghe nói, cũng chưa từng gặp qua, ma pháp hồi sinh không hề tồn tại.”

Nữ vương Tinh Linh nói: “Mọi người nói rất đúng, ma pháp hồi sinh quả thực không hề tồn tại, trước kia ta cũng cho là trên thế giới này không hề có loại ma pháp đáng sợ như vậy nhưng mãi đến khi chuyện này xảy ra trên người chúng ta, mới hiểu được, nó là sự tồn tại rất chân thực, có lẽ con không tin nhưng quả thực tồn tại.”

“Vậy người đó là ai ạ?” Sylph hỏi.

Nữ vương Tinh Linh nhớ lại nói: “Người đó rất thần bí, không thể thấy rõ mặt, cũng không biết là ai, nhưng lúc rời đi, ta có hỏi thăm người đó, người đó chỉ nói một câu, không muốn cô ấy cảm thấy đau lòng khổ sở.”

“Ta nghĩ rất lâu, tộc Tinh Linh có ai có thể quen biết một cường giả thần bí như vậy chứ.”

“Sau đó ta đọc sách cổ, Nữ vương tộc Tinh Linh đời thứ tám của tộc Tinh Linh có quen biết mến nhau, nhưng lúc đó con người tùy tiện bắt tộc Tinh Linh để buôn bán, cũng đã sớm kết thù oán, cho nên gặp phải sự phản đối với Tinh Linh trong tộc Tinh Linh, cuối cùng rời đi…”

“Ta nghĩ vị cường giả thần bí đó hẳn là người đó rồi.”

Nghe mẹ mình nói những lời này.

Sylph lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Đời thứ tám?

Nhưng bây giờ đã là đời thứ hai mươi mấy rồi.

Đã trôi qua mấy ngàn năm rồi.

Sao có thể còn sống sót được chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận