Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 524: Lực lượng đến từ biển cả (3)

Lúc Độc Nhãn Nam biết chuyện này, sắc mặt trở nên rất kỳ quái, vậy mà không quan sát được năng lượng dao động, chuyện này không có khả năng.

Sao Tà Vật có thể ẩn giấu năng lượng dao động của chính bản thân chúng được chứ.

Nếu như có người nào nói với ông ta như vậy, chắc chắn sẽ bị ông ta mắng, cậu nằm mơ sao, có biết việc chế tạo ra thiết bị giám sát năng lượng dao động tốn bao nhiêu nhân tài và kinh phí đầu tư không, sao có thể không có tác dụng gì được chứ.

Trên diễn đàn mạng có người lửa cháy thêm dầu.

《Thành phố Duyên Hải gặp phải khủng hoảng thời tiền sử, Tà Vật từ biển đến, khó lòng phòng bị.》

Tốc độ bùng nổ thực sự quá nhanh.

Hơn nữa tốc độ truyền đi cũng rất nhanh, giống như có ai đó ở phía sau kiểm soát tất cả những thứ này vậy.

Bờ sông.

“Chị Mộ, chúng ta chạy mau.” Người đại diện sắc mắt trắng bệch hét lên.

Mộ Thanh liếc cô ta một cái, điều này còn cần cô ta nói sao, chắc chắn phải chạy rồi.

Nhưng vào lúc này.

Cách đó không xa có tiếng kêu gào vang lên.

“Ai đó đến cứu con gái tôi với, hãy cứu con gái tôi.” Một người phụ nữ hoang mang lo sợ gào thét, một cô bé sáu bảy tuổi ở đằng xa ôm lấy phao bơi lớn tiếng hét.

“Mẹ…cứu con.”

Ùng ục ục…

“Mẹ..”

Ùng ục ục…

Ý chí ** vô cùng mạnh mẽ, một lần lại một lần bị nước nhấn chìm, lại vẫn ngoi đầu lên cầu cứu.

Những người chơi đùa trên bờ cát sớm đã sớm bắt đầu chạy thoát thân rồi, làm sao có thời gian để ý những việc này chứ.

Mộ Thanh nhìn về phía xa, Tà Vật cách cô bé còn mấy trăm mét nữa thôi, bởi vì kích thước khổng lồ, khiến cho thị giác của con người bị chấn động rất mạnh mẽ.

“Chị Mộ, chúng ta không cứu được đâu.” Người đại diện kéo tay Mộ Thanh hét lên.

Mộ Thanh khẽ cắn môi, chuẩn bị chạy đi nhưng sau đó lại nói: “Các người đi trước đi, trước tiên đến thành phố, chỉ cần đến đó là an toàn rồi.”

Vừa dứt lời.

Người đại diện phát hiện chị Mộ chạy về phía xa kia, tốc sộ rất nhanh, trong nháy mắt đã cách xa trăm mét rồi.

“A…”

Cô ta mở to hai mắt, giống như gặp quỷ vậy, chị Mộ vốn chân yếu tay mềm, lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy chứ.

Trên đường.

Tâm trạng Lâm Phàm bồn chồn, ánh mắt nhìn về phía xa.

“Ông Trương, vợ tôi hình như gặp nguy hiểm rồi.”

Ông Trương kinh ngạc nói: “Gặp nguy hiểm sao, vậy cậu mau đi cứu cô ấy đi.”

“Được.”

Lâm Phàm nhảy lên, bay lên cao, không biết bay những anh ta có thể nhảy, nhảy được rất xa rất xa, hơn nữa tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.

“Cho tôi đi nữa…”

Ông Trương thấy Lâm Phàm rời đi, mới lẩm bẩm.

Tà Vật Công Kê cau mày.

“Tà Vật sao?”

“Không đúng, căn bản là khác xa Tà Vật.”

Nó cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm ập tới, mục tiêu chính là nơi Lâm Phàm đi qua.

Trên diễn đàn mạng.

Có một nhân vật không rõ xuất hiện, dẫn dắt luồng dư luận.

Nói rằng thành phố Duyên Hải đang gặp phải nguy hiểm.

Chỉ sợ lần này thành phố bị hủy diệt, vô số người phải chết thảm trong tay Tà Vật.

Sau đó có người nhảy vào.

《Hải Thần nước Hải Vân rõ ràng bằng lòng giúp đỡ chúng ta, chỉ cần xây dựng một cái tượng thần thôi mà, nếu như thiếu tiền, vậy thì để tôi tới xây đi.》

《Lần Này thành phố Duyên Hải sắp xong đời rồi.》

《Con người phải đến lúc khóc mới biết có bao nhiêu đau đớn.》

Cũng không biết những người này rốt cuộc là được ai mời tới nữa.

Ừ, không đúng.

Phải nói là tiết mục chính của nước Vân Hải cuối cùng đã bắt đầu rồi.

Lúc này.

Cũng không biết là vị đại gia nào đã sử dụng kỹ thuật tiên tiến, giống như là quay phim trên không, trực tiếp livestream tình hình thành phố Duyên Hải trên diễn đàn mạng.

Khi tất cả mọi người nhìn thấy Tà Vật nổi lên từ mặt sông, cả đám người đều trợn tròn mắt.

Quái vật khổng lồ.

Trong đó không thiếu những con Tà Vật có kích thước vô cùng lớn.

Mộ Thanh cứu được cô bé, mà khiến cô ta không hề nghĩ tới là trong lúc đi cứu cô bé lại cứu được vài người nữa, đây là chuyện mà cô ta căn bản không ngờ tới.

Vì sao lại cứu cô nhóc.

Có lẽ là vì đều cùng là phụ nữ, gặp phải nguy hiểm, ra tay giúp đỡ không phải là chuyện rất bình thường sao.

Chắc là nguyên nhân này.

Vẫn là trong lòng có chút không đành lòng.

“Đều ở đây sao?” Nhìn thấy những đứa bé trước mặt, Mộ Thanh ôm đầu, cô ta rất đau đầu, đều là những cô bé, xem tình hình giống như là hoạt động gia đình.

Sau đó.

Cô ta từ những cô bé đó biết được, bọn chúng tới đây thực sự là tham gia hoạt động.

Người nhà không tới đây.

Người tổ chức đã chạy mất rồi.

“Oa, con biết cô là ai, cô là cô Mộ Thanh.”

“Gọi chị đi.”

“Không, là cô cơ, bố con thường xuyên xem chương trình của cô, rất thích cô đấy, con cũng rất thích cô.”

Mộ Thanh nhìn những đứa nhỏ không khỏi nở nụ cười, không ngờ còn gặp được fans nhỏ tuổi đấy, thật may mắn, cứu fans là việc làm rất bình thường.

“Xuỵt!”

Cô ta yêu cầu bọn nhỏ im lặng, nhất thiết không nên thu hút sự chú ý của Tà Vật, với tình hình trước mắt, muốn mang những đứa nhỏ nảy rời đi, căn bản là chuyện không thể nào, chỉ có thể trốn ở chỗ này chờ mọi chuyện kết thúc.

Hy vọng căn nhà gỗ nhỏ này không thu hút sự chú ý của Tà Vật.

Nếu không…

Nghĩ tới hậu quả, e là sẽ rất nghiêm trọng.

“Cô Mộ Thanh, ở đây có rắn…”

Mộ Thanh nghe được tiếng động, đột nhiên giật mình, chẳng biết từ lúc nào, bên cửa số có một cái đầu rắn vươn vào, con mắt đỏ rực, sau đó tấn công những đứa nhỏ.

Tốc độ của Mộ Thanh rất nhanh, lấy tấm ván gỗ trên tường một quyền đánh vào đầu rắn, phịch một tiếng, đầu rắn nổ tung.

“Không hay rồi..”

Mùi máu tươi của Tà Vật tràn ngập.

Tà Vật sẽ chú ý tới nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận