Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1030: Thật hay không không quan trọng, bọn họ tin là được rồi (3)

Thật hay không không quan trọng, bọn họ tin là được rồi (3)

Vốn là Độc Nhãn Nam không đếm xỉa tới, nhưng xem video xong, sắc mặt dần trở lên ngưng trọng, phất tay về phía Lâm Minh Đạo, chỉ chỉ màn hình, gật gật đầu, tựa hồ có gì đó rất quan trọng.

Lâm Đạo Minh không muốn để ý đến Độc Nhãn Nam.

Nhưng vẫn đi đến.

Khi nhìn thấy nội dung trên màn hình, vẻ mặt Lâm Đạo Minh dần trở nên nghiêm túc.

Mẹ nó!

Cái này chưa ngờ tới.

“Xem xong có gì muốn nói không?” Lý Quốc Phong không muốn nói nhiều, muốn xem thử xem bọn họ nói thế nào: “Giết người phải đền mạng, tất cả bằng chứng tôi đều có.”

Độc Nhãn Nam và Lâm Đạo Minh liếc mắt nhìn nhau.

“Một đấm này đẹp thật.”

“Xem thế là đủ rồi.”

“Nơi này có hơi quen, hình như là bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.”

“Đúng vậy, chính là Thanh Sơn, nơi này tôi biết, lúc trước vừa gia nhập làm thành viên bộ phận đều sẽ đến đây làm tình nguyện, tôi nghe nói Lâm Phàm là bệnh nhân của bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, tinh thần không được tốt cho lắm.”

“Tôi cũng biết.”

“Xem ra cậu ta lại phát bệnh.”

Cả hai người nói lời nào lời nấy đều làm Lý Quốc Phong vô cùng tức giận.

“Ý của các người là gì?” Lý Quốc Phong tức giận hỏi.

Độc Nhãn Nam đáp: “Không có ý gì cả.”

Lâm Đạo Minh đáp: “Nghĩa trên mặt chữ, một đấm đó rất bá đạo.”

Lý Quốc Phong nói: “Các ông biết rõ hắn ta giết chết cháu trai tôi, các ông muốn bao che sao? Các ông là bộ phận đặc biệt, chức trách là bảo vệ cho tất cả mọi người, bây giờ người của các ông giết cháu trai tôi tàn nhẫn lại muốn bao che cho hắn ta, các ông có còn xứng đáng với trách nhiệm của mình không?”

“Xứng đáng.”

“Tôi cũng xứng đáng.”

Độc Nhãn Nam gật đầu lia lịa với Lâm Đạo Minh.

Đôi mắt của Lý Quốc Phong đầy tơ máu: “Các ông muốn bao che đúng chứ.”

“Phải.”

“Đúng.”

“Được rồi, hãy đợi đấy cho tôi, tôi sẽ khiến các ông phải hối hận.” Lý Quốc Phong bỏ lại lời âm độc, đóng sầm cửa đi ra ngoài, ông ta biết vị trí của Lâm Phàm rất khác biệt, nhưng ông ta không ngờ Độc Nhãn Nam này lại đáng giận đến vậy, ngay cả một lời an ủi cũng không có, rõ ràng là đối đầu với ông ta.

“Được.”

“Được.”

Hai người bọn họ chưa bao giờ ăn ý như vậy, nhìn thấy Lý Quốc Phong đóng sầm cửa lại, vẫy tay.

“Đi cẩn thận.”

“Không tiễn.”

Đợi người đó rời đi xong, Độc Nhãn Nam lập tức lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi cho Hách Nhân.

“Chuyện gì vậy?”

“Đừng vội, tôi từ từ nói với ông, chuyện là thế này…”

Hách Nhân nói cho Độc Nhãn Nam biết những gì ông ta biết một cách nhanh nhất, đồng thời cách nói chuyện cũng đầy cảm xúc.

“Được, bây giờ ông gửi video từ camera của Thanh Sơn các ông cho tôi.”

Cúp máy.

Độc Nhãn Nam nhanh chóng tìm đến máy tính, ngay sau đó, Hách Nhân gửi video vào email.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Đạo Minh, Độc Nhãn Nam đăng đoạn video lên trang web chính thức của bộ phận đặc biệt kèm theo dòng chữ.

“Tin khẩn cấp! Thần thủ hộ Lâm Phàm một đấm đánh nổ cuồng ma bị tà tộc trong vũ trụ không chế”

Nội dung là do ông ta bịa ra, nhưng các nhân vật trong nội dung cụ thể thì chính xác, cháu trai của Lý Quốc Phong bị tà tộc ám, ẩn nấp ở thành phố Duyên Hải chuẩn bị tấn công các cô gái trẻ, bị Lâm Phàm phát hiện, nên một đấm đánh nổ, cứu với vô số cô gái trẻ v.v...

Đồng thời cũng cảm ơn Lý Quốc Phong vì cái nhìn đại nghĩa sâu sắc, biết rằng mọi thứ đã không thể cứu vãn, chỉ đành hy vọng rằng tà tộc trong vũ trụ bị tiêu diệt càng sớm càng tốt.

Tà tộc trong vũ trụ là tộc gì?

Có tộc này hay không cũng không biết nữa.

Tin tức có thật hay không không quan trọng.

Độc Nhãn Nam ông thân là lãnh đạo bộ phận đặc biệt, hơn nữa còn đăng lên web chính phủ, đó là thật.

Càng huống hồ, địa vị Lâm Phàm trong lòng người dân rất cao.

Tin ai, nháy mắt đã rõ.

“Làm xong!”

Độc Nhãn Nam mỉm cười, tên nhóc Lý Húc chết chưa hết tội, nếu chết trong tay người khác cũng khó giải quyết, nhưng nếu chết trong tay Lâm Phàm vậy thì tự nhận lấy xui xẻo rồi.

Ông ta làm như vậy chính là giải quyết hết thảy tai họa về sau.

Đề phòng tên Lý Quốc Phong kia tung linh tinh lên mạng.

Sau đó, ông ta nhìn lên Lâm Đạo Minh: “Còn muốn cãi nhau tiếp hay không?”

“Ông nói nhảm gì vậy?”

Lâm Đạo Minh chưa từng nghĩ sẽ bỏ qua cho Độc Nhãn Nam dễ dàng đến vậy.

Đối với bọn họ mà nói chuyện vừa rồi chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Việc Lâm Phàm làm là chuyện tốt, Độc Nhãn Nam biết sự thật thì rất muốn giết chết Lý Húc, nhưng bọn họ không tiện ra tay, lo lắng quá nhiều lại càng dễ dàng gây ra những rắc rối lớn hơn. Nhưng Lâm Phàm ra tay thì lại vô cùng đơn giản, không cần đi tìm ai cả, chỉ cần biết đó chính là do Lâm Phàm làm thì đều ngoan ngoãn im miệng, nguyên nhân lớn nhất đó là Lâm Phàm đủ mạnh.

Ai rảnh mà vì một tên súc vật mà đi đối chọi với thần thủ hộ của chúng ta chứ.

Bên trong một chiếc xe sang trọng.

Vẻ mặt u ám của Lý Quốc Phong khiến tài xế lái xe vô cùng sợ hãi, thở cũng không dám thở to, anh ta biết ông chủ rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

“Tôi muốn cậu ta thân bại danh liệt.”

Ông ta nhìn thư ký ở bên cạnh, ý tứ rất rõ ràng, tung cái video này lên mạng cho tôi, nói rằng thần thủ hộ của Long Quốc tùy tiện giết hại tàn nhẫn một người dân thường, loại hành vi này quá tồi tệ. Có thực lực, có địa vị thì muốn làm gì thì làm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận