Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1269: Long Thần: Cho tôi chút mặt mũi đi. Lâm Phàm: Không cho (3)

Long Thần: Cho tôi chút mặt mũi đi. Lâm Phàm: Không cho (3)

Cảm xúc sợ hãi này nàng ta tuyệt đối không thể biểu hiện ra ngoài.

Nàng ta là tỷ tỷ, nhất định phải vững vàng kiêu ngạo.

“Cái cái gì mà lợi hại chứ, hắn đang tự chuốc phiền phức cho mình thì có.”

Về phần sẽ gặp phải phiền phức gì nàng cũng không biết, dù sao cũng chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi, nếu không cũng không biết nên nói gì mới đúng nữa.

Lâm Phàm cũng không ngăn cản hành động của Long Thần, đánh chết rồi là được, thi thể cứ để ông ta mang về, mặc dù hành động vừa rồi của anh có chút hung bạo nhưng cho tới bây giờ anh cũng không cảm thấy hối hận.

Bảo vệ được ông Trương mới là chuyện đáng giá nhất.

Ngày hôm sau!

Toàn tộc Tinh Không chấn động.

Vu Thần tộc, Kim Cương tộc, Thái Thản tộc, tam tộc lớn của tộc Tinh Không đau thương, Lão tổ ngã xuống tinh vực, vận mệnh suy giảm, mưa máu không ngừng.

Vận mệnh của dãy núi này tương liên với Lão tổ, vào khoảnh khắc Lão tổ ngã xuống, hoàn toàn nổ tung rồi.

Người trong tam tộc hô lớn, có thù trả thù, có oán báo oán, toàn tộc hợp lực một mất một còn với Lâm Phàm, báo thù cho Lão tổ, có suy nghĩ này cũng là điều rất bình thường.

Bọn họ đều đang lạc lối đánh mất bản thân, không hiểu rõ, thực lực giữa hai bên rốt cuộc chênh lệch đến mức nào.

Long Thần trả thi thể Lão tổ cho Kim Cương tộc và Thái Thản tộc, cũng không thèm muốn bất cứ thứ gì trên hai người Lão tổ này.

Trấn an hai tộc.

Nói thẳng cho bọn họ biết, hành động của Lão tổ các ngươi đều là tự tìm đến cái chết, chẳng thể trách người khác được.

Về phần Vu Thần tộc…

Long Thần muốn giải quyết triệt để hậu họa về sau, chỉ là đối diện với Vu Thần tộc, ông ta cũng không biết nên nói cái gì, Lão tổ các ngươi chết thảm nhất, thi thể cũng không còn nữa.

Nhìn thấy sự tức giận của Vu Thần tộc, ông ta chỉ có thể nói cho bọn họ, các ngươi muốn báo thù, chỉ khiến Vu Thần tộc bị hủy diệt mà thôi, huống hồ việc này có thể trách ai được chứ, muốn trách cũng phải trách Lão tổ các ngươi không nghe khuyên ngăn, khăng khăng làm theo ý mình.

Đệ tử Vu Thần tộc đều rất phẫn nộ.

Nhưng bọn họ biết đây là sự tức giận vì bất lực, không có bất kỳ tác dụng gì, cho dù thực sự đi tìm đối phương, có lẽ ngay cả chết cũng không biết sẽ chết như thế nào.

Sẽ chết thảm như Lão tổ của tam tộc.

Lão tổ của các tộc Tinh Không đều đang hoạt động, biết được tình hình bên kia nhưng cũng không màng thế sự, lúc biết được chuyện này, cũng tỏ ra rất khiếp sợ.

Rốt cuộc cường giả như thế nào mới có thể làm đến mức như vậy.

Bọn họ đã từng không thèm để mắt tới hành tinh, bởi vì khôi phục mà dần dần thu vào tầm mắt, cho tới bây giờ, bọn họ mới từ từ coi trọng.

Hai chữ Lâm Phàm này cũng bắt đầu được lan truyền trong tộc Tinh Không.

Là cường giả mạnh nhất của hành tinh.

Thần thủ hộ.

Sau khi trải qua chuyện này, cường giả các tộc Tinh Không đều rất kinh ngạc và nghi ngờ.

“Lâm Phàm, rốt cuộc là ai, hành tinh không đáng để mắt tới kia sao lại xuất hiện cường giả như vậy chứ, chẳng lẽ hành tinh càng đáng sợ hơn, thậm chí có thể so với cấm địa?”

Đây là suy nghĩ trong lòng của rất nhiều cường giả.

Đương nhiên, những thứ này cũng chỉ là suy đoán của bọn họ.

Tình hình thực sự như nào.

Khó mà nói được.

Nhưng những tình huống này cũng khiến bọn họ rục rịch ngóc đầu dậy, chú ý tình hình bên này, có thể sẽ có thu hoạch.

Lão tổ tam tộc bị chém chết, quả thực khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ, nhưng khiếp sợ thì khiếp sợ, những suy nghĩ trong lòng này vẫn không thay đổi.

Thành phố Duyên Hải.

Độc Nhãn Nam đang lướt xem tin tức, bài đăng đều là chuyện Lâm Phàm giết chết Lão tổ của tam tộc, nhưng tin tức này đều do phía chính phủ tung ra, còn có một số phương tiện truyền thông cá nhân nhìn thấy hình ảnh trong kênh livestream của Tô Hiểu, tự viết tin tức.

Chiều hướng của chuyện này.

Truyền ra rộng rãi là xong chuyện.

Độc Nhãn Nam muốn để cho mọi người dân trong thành phố tin tưởng, bất kể là ai, bọn họ cũng có bản lĩnh giải quyết được cả, bọn họ chỉ cần yên tâm sinh sống, làm việc, không cần phải sợ hãi cái chết.

Nghĩ đến thi thể của hai vị Lão tổ kia, ông ta vẫn còn rất tiếc nuối, rất đáng tiếc, thực sự rất đáng tiếc, mặc dù không nhìn thấy nhưng ông ta vẫn có thể tưởng tượng được, bảo bối trên người họ sẽ phong phú đến mức nào.

Nếu thực sự có được.

Không cần nói nhiều.

Bay lên trời hẳn là không thành vấn đề.

Đương nhiên, Độc Nhãn Nam thực sự khâm phục tâm lý của Lâm Phàm, xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng sau khi trở về vẫn giống như không có chuyện gì cả, dẫn theo ông Trương dạo phố khắp nơi.

Khà khà!

Độc Nhãn Nam không có lí do gì cười thành tiếng, nghĩ đến hội Ám Ảnh gần đây không có động tĩnh gì.

Ông ta biết tổ chức này rất phiền phức.

May mà có Lâm Phàm.

Nếu không hậu quả khó mà lường được.

Ông ta chưa bao giờ xem thường hội Ám Ảnh, nội bộ thần bí, ai cũng không biết thành viên của hội Ám Ảnh ẩn trốn ở đâu, đúng như ông ta suy nghĩ, nếu không có sự tồn tại của Lâm Phàm, Cục Đặc Biệt sẽ gặp phải thử thách rất lớn.

Ông ta để cho Kim Hòa Lỵ không e dè gì lan truyền tin tức Lâm Phàm giết chết ba vị Lão tổ.

Tiện thể để hội Ám Ảnh nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận