Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1182: Thật xấu hổ khi khen ngợi mà (2)

Thật xấu hổ khi khen ngợi mà (2)

Tiêu Hồng trầm giọng nói: "Căn cứ dưới lòng đất nằm bên dưới công ty y dược, chỉ có một cửa vào, chúng ta sẽ tiến vào từ nơi này, trong khoảng thời gian ngắn nhất đến lối vào, nhà khoa học đang chờ chúng ta ở lối vào, thời gian cho chúng ta cũng không nhiều, trong khi hành động không được tự tiện rời khỏi, bất kể gặp phải chuyện gì, chỉ cần là những việc không liên quan gì đến hành động của chúng ta thì không cần phải để ý tới, đã nghe rõ chưa?"

"Đã rõ!"

"Đã rõ!"

Mọi người gật đầu.

Tiêu Hồng nói tiếp: "Thành viên mới nhân viên hậu cần ở lại, còn lại dù là thành viên cũ hay mới đều theo tôi đi vào trong, nhớ kỹ, không được tự tiện hành động, nếu không sau khi trở về thì cút đi cho tôi."

"Rõ!"

"Rõ!"

Trình Chí phục tùng mệnh lệnh, nhân viên hậu cần như bọn họ vẫn nên đợi ở trong xe, để có thể tiếp ứng bất cứ lúc nào, đương nhiên cũng có nhân viên hậu cần đi theo Tiêu Hồng tiến vào bên trong công ty y dược, quan trọng là phải báo cáo trên màn hình có quái vật tới gần hay không bất cứ lúc nào.

Những điều này phải là người quen tay mới có thể làm được.

Người mới giống như hắn khi đang không trong trạng thái nhất định, đi theo vào trong rất dễ vì một số sự việc mà bạo loạn tâm trạng, từ đó ảnh hưởng tới sự an toàn của cả đoàn đội.

Sáu chiếc xe do sáu nhân viên hậu cần tinh anh phụ trách, Trình Chí chính là trợ thủ hỗ trợ.

"Chú ý an toàn." Trình Chí vỗ bả vai Chương Nhạc, nói, hi vọng hắn có thể bình an trở về.

"Yên tâm đi, cậu vẫn không tin thực lực của tớ sao?" Chương Nhạc hít sâu một hơi, nở nụ cười, hắn đã mong chờ từ rất lâu rồi, thân là thành viên chiến đấu thì phải chuẩn bị tốt công tác chiến đấu.

Rất nhanh.

Tiểu đội hai mươi ba người cẩn thận đi đến cửa ra vào của công ty y dược.

"Trình Chí lên xe đi, chúng tôi chờ trên xe." Một thành viên tinh anh nói.

"Rõ!" Trình Chí gật đầu.

Bên trong xe.

Trình Chí nhìn tình huống trên màn hình, bên trong công ty y dược có rất nhiều quái vật đang lảng vảng, mà đám người Tiêu Hồng đang tránh né những con quái vật này, tốt nhất chính là trong tình huống không xảy ra cuộc chiến mà đến được cửa vào căn cứ dưới lòng đất.

Một nhân viên hậu cần có kinh nghiệm sẽ báo cáo tình huống cho bọn họ bất cứ lúc nào.

"Chú ý nhìn, chú ý học, đừng cho là hậu cần chúng ta không chiến đấu với quái vật thì không có tác dụng gì, trong loại thời điểm này, chúng ta có tác dụng vô cùng quan trọng, bất cứ sơ suất lơ là nào cũng sẽ tạo ra phiền toái vô cùng lớn."

"Vâng, đã rõ!" Trình Chí nghiêm túc lắng nghe, hắn cảm thấy người của tổ chức thảo phạt thật sự rất tốt, tuy có đôi khi rất nghiêm khắc, nhưng bọn họ đều vô cùng nhiệt tình, thường xuyên nói với hắn một số tri thức mà hắn không biết, những thứ mà không học được khi còn ở học viện.

Bên trong công ty y dược.

Xung quanh tối đen vô cùng, thời gian bỏ hoang quá lâu, các mạch thiết bị đã hoàn toàn hư hỏng, hơn nữa cho dù không có hư hại nào thì cũng không dám bật đèn lên, quái vật có thói quen sống trong bóng tối, bóng tối có thể khiến bọn chúng tỉnh lại.

Từng ánh đèn chiếu về phía trước.

Chương Nhạc nắm chặt thanh đao, rất tập trung tinh thần, bất cứ biến động nhỏ nào cũng sẽ khiến hắn kinh hãi đến mức dựng tóc gáy.

"Đừng khẩn trương." Vương Tiểu Quân vỗ nhẹ bả vai của Chương Nhạc, "Quái vật không đáng sợ đến như vậy, có lẽ nó nên sợ chúng ta mới đúng."

Ngoại trừ Chương Nhạc ra còn có tám thành viên mới, đương nhiên điều khiến Chương Nhạc khá bội phục chính là Mạnh Cẩm Hạ thật sự rất lợi hại, vô cùng bình tĩnh.

Là loại nữ sinh rất ưu tú.

"Có quái vật chặn ở con đường phía trước, số lượng một con, là quái lực tay." Điều tra viên báo cáo lại tình huống.

Quái lực tay là sự tồn tại bình thường trong đám quái vật, có hình người, cánh tay phải khổng lồ, lực phá hoại kinh người, nhưng tốc độ rất chậm, không tính là loại quái vật quá khó đối phó.

"Tôi đi giải quyết." Tiêu Hồng dứt lời liền trực tiếp rời đi, chặn quái lực tay từ đằng xa, ngay lúc này nhìn thấy con người xuất hiện, trong mắt nó lóe lên tia sáng tham lam sắc bén, đó chính là sự đói khát đối với máu thịt.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Nện bước chân đi tới hướng Tiêu Hồng.

Tiêu Hồng lạnh lùng vô cùng bình tĩnh, ngay khi quái vật đánh một quyền tới, cô uyển chuyển trực tiếp di chuyển tới phía sau quái vật, vụt một tiếng, lưỡi đao sắc bén trực tiếp chém đứt hai chân của quái vật, máu tươi ồ ạt bắn ra, biết rõ sinh mệnh lực của yêu quái rất mạnh, cô cũng không dám chủ quan, mà là không ngừng bổ đao trước ánh mắt của đám thành viên mới.

Quái vật có thể khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi đã ầm một tiếng ngã xuống mặt đất.

Quái vật chết vô cùng thê thảm.

Đầu, cánh tay, hai chân đều bị chém đứt.

Tiêu Hồng lau sạch vết máu trên lưỡi đao, "Nhớ kỹ, sinh mệnh lực của bất cứ con quái vật nào cũng đều là thứ mà các bạn không thể tưởng tượng được, nếu gặp phải thì phải chém nó thành thế này, nếu không nó sẽ cho bạn một kích trí mạng trong khoảnh khắc bạn đang khinh thường."

"Nghe rõ chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận