Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 393: Người trẻ tuổi phải khiêm tốn chút

Đó là tà vật.

Lại mang theo tà vật tới tổng bộ, như thế rốt cuộc là có ý gì? Khiêu khích tổng bộ? Hay là không có coi bọn này ra gì?

Vấn đề này rất nghiêm trọng.

"Chào mừng cường giả trẻ tuổi tới từ thành phố Duyên Hải, tôi chính là lãnh đạo ở nơi này, có thể gọi tôi là ông cụ Từ."

Ông cụ Từ vẻ mặt tươi cười, chủ động xuất kích. Trước tiên dùng thân phận của bề trên mà chiếm ưu thế hoàn toàn, nghĩ rằng có thể được cường giả đã đẩy lùi lực lượng tà vật gọi ông ta là ông cụ, vậy đã khiến ông ta cảm thấy rất sung sướng rồi.

Ông cụ... Ông cụ.

Ừm, cảm giác này rất tuyệt.

Còn về thứ tà vật mà bọn họ ôm trong lòng kia, nhìn sơ qua đã không có để vào trong mắt rồi. Tà vật nhỏ bé như thế cũng không cần phải làm quá lên, cứ coi như không có tồn tại là được. Thời bây giờ, chuyện cường giả thích nuôi thú cưng quái gở một chút cũng là chuyện hết sức bình thường.

Ông ta đã điều tra rất rõ.

Thú cưng tà vật này có vị trí rất quan trọng trong cuộc sống của bọn họ.

Mỗi ngày đều muốn đẻ trứng.

Cũng coi như là có chút tác dụng.

"Chào ông."

"Chào ông."

Lâm Phàm và ông Trương mỉm cười chìa tay ra, cách thức giao lưu tốt đẹp thông thường đều là bắt đầu từ việc tiếp xúc cơ thể ở mức đơn giản nhất. Cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay đối phương, có thể khiến nhiệt huyết trong lòng lan truyền ra ngoài.

Thế nhưng, bắt tay chỉ là kiểu giao lưu có độ tương tác thấp nhất mà thôi.

Chỉ có thể làm với... Bạn mới.

Lãnh đạo Từ đã điều tra kỹ càng thói quen của đám người Lâm Phàm, sắp xếp người nằm vùng ở tổng bộ thành phố Duyên Hải thật rất chính xác, có thể biết được tin tức mới nhất, cho dù đối phương có bất kì động tĩnh gì cũng đều khó thoát khỏi tai mắt của ông ta.

Hai tay đan chéo vô cùng ăn khớp, bắt tay chính là bước đầu tiên để đạt được tình hữu nghị.

Đám cường giả đi cùng với lãnh đạo Từ đón tiếp Lâm Phàm đều đưa mắt nhìn nhau, lộ vẻ kinh ngạc. Cách thức mà lãnh đạo Từ có hơi mới lạ, gần đây có thịnh hành kiểu bắt tay như này sao?

Nhìn không hiểu.

Rất kì lạ.

Có cảm giác là lạ, nhưng cụ thể là lạ ở chỗ nào thì lại không nói ra được.

Cả đám đều là người bình thường, trong lòng có nghi ngờ cũng là chuyện thường tình, chào hỏi khách sáo trong lần đầu tiên gặp mặt, bắt tay với cách thức kì lạ, bọn họ đều là học tập từ chỗ của lãnh đạo Từ, mọi thứ đều thuận lợi.

Tà Vật Công Kê lại vô cùng khổ sở, mỗi một người tới bắt tay đều sẽ nghiêm nghị nhìn nó bằng ánh mắt rất quái dị, áp lực rất lớn. Mãi cho tới lúc vị cường giả loài người cuối cùng bắt tay xong, lớp da gà được che bên dưới lớp lông của Tà Vật Công Kê đã toát đầy mồ hôi.

Quá khốn khổ, cảm giác cứ như bị người khác đẩy bịch bịch, dồn vào góc tường vậy.

Mệt bở hơi tai, mồ hôi đầm đìa.

Ông cụ Từ dẫn bọn họ đi về phía tổng bộ. Dọc đường đi, Lâm Phàm và ông Trương nhỏ giọng nói chuyện.

"Ông ta muốn trục lợi từ chúng ta."

"Ừm, tôi thấy rồi."

"Người ở đây thật kì lạ, gà mái cũng sợ tới run rẩy cả rồi."

"Cẩn thận là tốt nhất."

Bọn họ luôn có cảm giác những người này giống như xem bọn họ là bệnh nhân tâm thần vậy, mặc dù bọn tôi ở bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, nhưng bọn tôi không có bị tâm thần. Mặc kệ người khác nói bọn họ ra sao, nhưng bọn họ mãi cũng biết rõ là không phải.

Như này cũng đã đủ rồi.

Cất bước vào trong tổng bộ.

Những thành viên đi ngang qua đều dừng lại, kính nể nhìn những vị cường giả kia của tổng bộ, đồng thời ném ánh mắt tò mò về phía Lâm Phàm và ông Trương.

Có xem qua livestream rồi.

Biết được Lâm Phàm là ai.

Tâm trạng hiện rõ sự kích động, bọn họ đều là người trẻ tuổi, hoạt động ngoài lề thường ngày chính là lướt xem tin tức mới nhất. Tôn Hiểu là một phần tử sôi nổi của diễn đàn mạng, đăng lên những video với nội dung được một nhóm người rất yêu thích, có một đám fans trung thành, cũng chính là ăn bám bố mẹ.

Đợt video được chào đón nhiều nhất chính là video Lâm Phàm đẩy lùi lực lượng tà vật lần đó.

Đợt đó có rất nhiều vấn đề, dựa theo giám sát thì có cả tà vật cấp Thiên Vương xuất hiện, nhưng rất lấy làm tiếc chính là bọn họ không phát hiện bóng dáng của tà vật cấp Thiên Vương nên cho rằng đó là tình báo giả. Thế nhưng, dựa theo nhiều dữ liệu trên mọi phương diện mà bọn họ có được cho thấy, quả thật là có tà vật cấp Thiên Vương tới.

Vậy tà vật cấp Thiên Vương đó rốt cuộc ở đâu?

Tà Vật Rắn Ma Vương thật sự là không còn mặt mũi tồn tại nữa, rõ ràng là xuất hiện ở hiện trường, nhưng lại bị Lâm Phàm xem như một tà vật tầm thường mà đánh một trận tơi bời, hoàn toàn không có chút cơ hội phản kèo, không hề nể chút mặt mũi nào cả, thật sự là rất quá đáng.

Hành động ban đầu đó của Lâm Phàm khiến tâm hồn yếu đuối của Tà Vật Rắn Ma Vương chịu đả kích rất lớn, rất khó dùng hành động để chữa lành.

Tới một môi trường xa lạ.

Lâm Phàm rất khó thích ứng với nơi này.

"Một ông cụ cần chúng tôi giúp đỡ, vậy ông ấy rốt cuộc ở đâu rồi?" Lâm Phàm hỏi.

Anh ta chỉ muốn nhanh chóng cứu người xong thì về nhà mà thôi.

Loại chuyện giúp người làm vui này, anh ta rất tình nguyện làm. Có thể được giúp đỡ người khác là một chuyện rất vui vẻ, giống như ngày ngày anh ta và ông Trương đi tuần tra trong thành phố vậy, gặp người cần giúp đỡ đều sẽ dốc hết toàn lực mà trợ giúp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận