Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1180: Nhiệm vụ đầu tiên của Trình Chí (2)

Nhiệm vụ đầu tiên của Trình Chí (2)

Sắc mặt của người thanh niên kia biến thành kinh hãi, giống như gặp phải quỷ, Lâm Phàm mới khi nãy còn ở trước mắt hắn đã trực tiếp biến mất, khi hắn ta kịp thời phản ứng lại lại phát hiện đối phương đã kề sau cổ của hắn.

"Cậu đi nhanh đi, phiền quá!"

Lâm Phàm dùng sức trực tiếp ném tên này lên bầu trời, một tiếng vút vang lên, trên bầu trời tối đen lóe lên một tia sáng, sau đó biến mất không còn thấy đâu chỉ trong chớp mắt.

"Vô vị!"

Xoay người trở lại phòng bảo vệ, tắt đèn đi ngủ.

...

Thành phố Cẩm Châu.

"Chúng ta hình như phải làm nhiệm vụ rồi!" Chương Nhạc đụng cánh tay của Trình Chí, "Nghe nói tổng đội trưởng Tiêu Hồng dẫn đội, đồng thời sẽ lựa chọn một số học viên cùng đi, không biết có được chọn trúng hay không."

Trình Chí nói: "Cậu cố gắng chịu khó như vậy nhất định sẽ được chọn trúng thôi."

"Khà khà, cũng đúng, từ sau khi vùi đầu huấn luyện, tớ chưa từng được thư giãn, theo lý nhất định sẽ chọn tớ, cậu đi theo ông chú Đại Hồ Tử kia học tập thế nào rồi?" Chương Nhạc hỏi.

Nói đến ông chú kia, chính là Dương Tu, ông thầy già trong tổ chức thành phố Cẩm Châu, tất cả xe thiết giáp đều được ông ta cải tạo, cho dù là những nhân sĩ chuyên nghiệp với văn bằng chính thức cũng không lợi hại được ông chú này.

"Dương sư phụ vô cùng lợi hại, có thể học được rất nhiều điều từ người ấy." Trình Chí nói. Từ sau khi hắn đến nơi này đều đi theo học sửa chữa máy móc và thiết bị thông tin với thầy Dương Tu.

"Vậy thì được, tớ thấy cậu cũng có thể sẽ được chọn trúng, dù sao thì cậu tiếp xúc khá gần với thầy Dương, học được nhiều thứ nhất, tổng đội trưởng Tiêu chắc chắn muốn dẫn mấy người mới chúng ta đi, vậy thì khẳng định sẽ tìm người mới có tiềm lực nhất." Chương Nhạc phân tích cho Trình Chí nghe, phân tích vô cùng có lý, cũng khiến Trình Chí ngập tràn chờ mong đối với hành động lần này, hi vọng bản thân có thể được lựa chọn.

Quả nhiên...

Khi bọn họ đang thảo luận những điều này.

Từ radio truyền tới tin tức, điểm danh tên của bọn họ, yêu cầu bọn họ lập tức xuống dưới tập hợp.

Tập hợp.

Tiêu Hồng nhìn đám người, thành viên mới lựa chọn mười người, cùng hành động với đội viên cũ, số người cộng lại vừa đủ ba mươi người, trải qua khoảng thời gian huấn luyện này, những người này đều biểu hiện xuất sắc, cơ bản không có vấn đề gì, duy chỉ có thực chiến còn kém. Chưa từng trải qua thực chiến, cho dù áp dụng lý luận vào cũng không có tác dụng gì.

"Trình Chí, cậu mau xem này, đó là Mạnh Cẩm Hạ, em gái xinh nhất tổ chức của chúng ta, cũng là thành viên mới giống như chúng ta, nhưng nghe nói cô ấy là thiên tài, hiểu biết về chiến đấu rất mạnh, vẫn luôn đi theo huấn luyện với tổng đội trưởng của chúng ta đấy!"

Trình Chí nhìn sang, là một em gái tóc ngắn, theo như góc nhìn của Trình Chí, những cô gái lợi hại gặp được hình như đều có tóc ngắn, luôn cảm thấy bọn họ sẽ cho rằng tóc dài sẽ ảnh hưởng việc chiến đấu của các cô vậy.

Đối phương quả thật rất đẹp, chỉ là hình như có hơi lạnh lùng, đối với ai cũng thể hiện vẻ mặt giống nhau, vừa nhìn đã biết là nữ thần cao ngạo lạnh lùng như băng rồi.

Sau đó.

Tiêu Hồng thuật lại nhiệm vụ lần này.

Trình Chí lắng nghe, có vẻ rất bàng hoàng, giống như đang nghe một câu chuyện khoa học viễn tưởng. Cách thành phố Diêm Thị hơn hai trăm kilomet có một nhà khoa học ngủ đông đã thức tỉnh. Người này bị chôn giấu ở trong trụ sở dưới lòng đất, sau khi tỉnh lại biết được tình huống bên ngoài rồi, dùng năng lực cá nhân của mình căn bản không cách nào rời khỏi được, liền nghĩ mọi cách gửi thông tin cho thành phố gần nhất, tìm kiếm xin sự giúp đỡ.

Hơn nữa đây không phải nhà khoa học bình thường, thuộc loại nhân vật cấp quan trọng.

Nếu như có thể cứu về được, thì sẽ có sự giúp đỡ rất lớn đối với thế cục hiện tại.

Dựa theo tình huống thông thường mà nói hẳn nên phái thêm mấy người qua đó, nhưng số lượng người tăng lên sẽ dẫn đến bại lộ hành tung, dẫn tới nhiều quái vật hơn, bởi vậy chỉ có mười thành viên mới ưu tú, ngoài ra thêm hai mươi người là tinh anh trong tinh anh, đã trải qua nhiều nhiệm vụ.

Xuất phát!

Bên trong xe thiết giáp.

"Cậu khẩn trương sao?" Chương Nhạc huých Trình Chí hỏi.

Trình Chí đang quan sát bản đồ điện tử xung quanh cười nói: "Không biết, còn chưa nhìn thấy quái vật, nhưng ở bên trong chiếc xe thiết giáp bọc kín này vẫn rất có cảm giác an toàn, ngược lại không quá khẩn trương gì cả."

"Nhóc con, tâm thái này của cậu rất tốt đấy, nhưng chớ khinh thường, chiếc xe thiết giáp này của chúng ta cũng không phải vô địch, nếu gặp phải quái vật, bọn chúng có thể dùng tay không xe toạc ra đấy..." Một thành viên tinh anh cười nói.

Tài xế tinh anh cười nói: "Chú mày đừng dọa người ta đấy, chú mày năm đó còn khẩn trương hơn so với người ta nhiều đấy."

Trình Chí và Chương Nhạc cười, tùy ý trò chuyện với các tiền bối, hỏi thăm một chút tình huống liên quan tới quái vật.

Có lẽ tất cả mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng hi sinh bất cứ lúc nào rồi.

Có thể còn sống trở về hay không đều không thể biết được.

Cho nên đều là có cái gì thì nói ra cái đó.

Dù những thành viên tinh anh này đều đã ba mươi, bốn mươi tuổi, nhưng khoác lác với người trẻ tuổi thì căn bản không cần xé nháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận