Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1024: Nào có người ông nội nào như ông

Nào có người ông nội nào như ông

Cuối cùng mọi chuyện trở nên náo loạn cả lên.

Ông cụ Từ cũng biết được chuyện này, chỉ là chỗ dựa sau lưng Lý Húc là ông nội Lý rất mạnh, cho dù là ông Từ cũng không thể không để ý đến.

Cuối cùng tình huống náo loạn đến thành phố Duyên Hải tìm viện trưởng Hách giám định tinh thần.

“Bà mẹ Lý Húc, thật dám đến đây giám định, mày đã muốn tìm chết đến vậy thì ông đây cho mày chết, thức rác rưởi như mày thật muốn cho mày một kiếm chết luôn.”

Từ Tử Hạo hung hăng chỉ vào Lý Húc, cho dù là ông nội Lý Húc ở đây, cậu ta cũng nào có sợ.

Ba tên cường giả đứng cạnh người ông Lý cản Từ Tử Hạo lại.

Cân nhắc nhìn Từ Tử Hạo.

Đối với Từ Tử Hạo mà nói, cậu ta lại nhìn ba người này đầy cảnh giác, đã từng giao thủ qua, thực lực rất mạnh, cậu không phải là đối thủ, nhưng những tên này không dám làm gì cậu ta, bố cậu ta là lãnh đạo Hạ Đô, cho dù có cho chúng một trăm lá gan cũng vậy thôi.

“Ông Lý, đây là chuyện gì vậy?”Viện trưởng Hách hỏi.

Nhìn thấy Từ Tử Hạo ra mặt, ông ta đã biết chuyện không hề đơn giản.

Ông Lý đáp: “Aizzz, đều là chút hiểu lầm, cháu trai tôi có chút vấn đề về thần kinh, cho nên muốn nhờ viện trưởng Hách giúp giám định một chút, cũng là để có thể cho bọn họ câu trả lời.”

Viện trưởng Hách trầm tư.

Ông ta biết rõ Từ Tử Hạo là ai, ông Từ không cản lại để cậu ta làm loạn thì tình huống chỉ có một đó là ngầm đồng ý cho cậu ta làm, cũng hy vọng cậu ta có thể khiến Lý Húc chịu trừng phạt.

Bởi vì bối cảnh ông nội của Lý Húc, ông Từ không tiện ra mặt để tránh dẫn đến rắc rối không cần thiết, mà Từ Tử Hạo là đời sau, trong mắt bọn họ đều là trẻ con.

Trẻ con nóng tính làm loạn không nghe lời quản thúc của người lớn, bọn tôi cũng đành chịu.

Mà để bọn họ đến bệnh viện tâm thần Thanh Sơn giám định, chính là biết được Hách Nhân ông là một người ngay thẳng.

Dù sao thì đào mỏ và cương trực ngay thẳng chẳng có gì xung đột.

Nghĩ Hách Nhân mình là một người quan trọng.

Thường khi gặp phải những chuyện như vậy, bọn họ chỉ có thể dựa vào mình, những bác sĩ tâm lý khác có khả năng bị mua chuộc, còn Hách Nhân không quan tâm đối phương có bao nhiêu tiền, đều bảo vệ sự tồn tại của chính nghĩa.

Tính cả thế giới này có được mấy người có lòng bảo vệ chính nghĩa.

Thật là quá khó khăn.

Đương nhiên, tiền chắc chắn không bỏ, dù sao người đưa tiền đều nói là quyên góp, quyên góp có thể không nhận được sao?

Lý Húc ẩn mình sau ba vệ sĩ kỳ quái, nở nụ cười khiêu khích với Từ Tử Hạo, môi động đậy, khẩu hình như nói.

“Ông đây sẽ chẳng có chuyện gì đâu, đợi ông đây bình an rồi sẽ tìm thêm vài đứa nữa chơi chết, mày nhìn cho kỹ vào cho tao.”

Người khác đều nể mặt mũi Từ Tử Hạo.

Dù thế sao thì cũng là con trai của ông Từ, lại là cong trai duy nhất, ai dám ra tay độc ác với Từ Tử Hạo, e là ông Từ sẽ không tha cho kẻ đó, cả một đám con trai đều chết trong tay Tà Vật, còn lại một đứa nối dõi tông đường, tuy rằng đứa con trai nhỏ này không đứng đắn, nhưng cũng không đến mức nuôi thành kẻ bất tài.

Tất nhiên, Lý Húc không nể mặt mũi Tù Tử Hạo, địa vị của hắn ta cũng rất cao, có thể hình dung bằng một câu, tôi là sự tồn tại của ngũ hành trong một xã hội đầy pháp luật.

Chế tài pháp luật không làm gì được tôi.

Tôi là quý tộc.

Quý tộc thực sự, dù có kêu rắm to gan thế nào đi chăng nữa, ai dám động đến hắn ta, nếu như không phải Từ Tử Hạo mày cắn chặt tao từ Hạ Độ không buông thì sớm đã không có chuyện gì rồi.

Chuyện này ngược lại là thật.

Báo cảnh sát cũng vô dụng.

Còn bộ phận đặc biệt lại chịu trách nhiệm về Tà Vật, bây giờ là tộc lớn trong vũ trụ, bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, những chuyện này tự nhiên là không phụ trách đến.

chỉ là ai mà ngờ được... gặp phải kẻ cắn chặt không buông như Từ Tử Hạo.

“Con mẹ nó, ông đây giết mày.”

Từ Tử Hạo nhìn thấy môi của Lý Húc lập tức hiểu ý đối phương, tức giận rút kiếm đâm về phía Lý Húc, vẻ mặt tên vệ sĩ đứng đằng sau Lý Húc điềm tĩnh, căn bản không để thế công của Từ Tử Hạo vào mắt.

“Tôi đến chơi với cậu ta.”

Tên thấp bé cỡ một mét soạt một tiếng đã biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện, đã đứng trên thân kiếm Từ Tử Hạo, mũi chân nhẹ nhàng dùng sức, một sức mạnh truyền đến, ép mũi kiếm rơi xuống, Từ Tử Hạo gầm lên một tiếng, cổ tay run lên, trường kiếm trong tay rung lên kiếm hoa, đừng khinh thường kẻ nhỏ bé, một lòng bàn tay của hắn ta đang áp lên lồng ngực Từ Tử Hạo.

Bịch!

Từ Tử Hạo lùi mạnh ra sau, mặt đất dưới hai chân hằn xuống hố sâu.

“Không thú vị, đây chính là thiên tài trẻ tuổi đời sau của Hạ Đô sao, quá yếu, thực sự quá yếu.”

Gã lùn cười hả hê, chống tay sau lưng, trong mắt lộ vẻ vui đùa.

Bọn họ là vệ sĩ của ông Lý, đương nhiên thực lực sẽ không yếu, tình hình hiện tại ông Lý cũng không có ngăn cản bọn họ, chỉ muốn những người bình thường này nhìn thấy, tên nhóc giúp các người ra mặt không phải là không ai địch nổi như các người nghĩ, cũng có lúc nó còn chả thể tự bảo vệ chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận