Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 476: Đi theo bên cạnh anh, chúng tôi rất yên tâm

Nhìn đám Lâm Phàm sống thoải mái như thế, các thành viên có muốn hối hận cũng không kịp, cảnh màn trời chiếu đất quả thật không tệ, nhưng tiếng muỗi vo ve xung quanh thật sự khiến người ta cảm thấy chán ghét.

Đại Sư Vĩnh Tín nói: "Chúng ta là bí mật đến điều tra núi Thái Sơn chứ không phải đi du lịch, một chút khó khăn ấy mà không chịu được thì vẫn chưa tu hành đủ."

"Đại Sư Vĩnh Tín nói đúng lắm."

"Đại Sư Vĩnh Tín nói rất có lý."

Ngoài miệng thì nói như thế nhưng trong lòng đều đang khinh bỉ, không biết là ai vừa mới chủ động thông đồng với người ta muốn xin chút lẩu, cuối cùng bị người ta vô tình từ chối.

Không ngờ bây giờ lại nói như vậy với bọn họ.

Gầm.

Có một tiếng gầm nặng nề từ phương xa truyền đến.

Không biết là thú dữ hay tiếng kêu của Tà Vật.

Trong thời khắc này.

Khiến cho người ta cảm thấy rất áp lực.

"Cẩn thận một chút, xung quanh rất có thể có Tà Vật thường lui tới, đêm nay phải giữ vững tinh thần. Chờ đến sáng mai thì xâm nhập vào bên trong một chút." Đại Sư Vĩnh Tín nói.

Ông ta là cường giả lợi hại nhất nơi này, ngoại trừ Lâm Phàm.

Đám Lâm Phàm ở trong lều trại thoải mái, hình thành sự đối lập to lớn với bọn họ, chất lượng cuộc sống của hai bên khác biệt quá lớn, cho nên bọn họ đợi ở bên ngoài phải chịu áp lực nặng nề.

Trong bóng đêm.

Sột soạt.

Dường như có thứ gì đó đang di động, một đôi mắt xanh biếc chợt lóe sáng lên.

Tà Vật U Sói nằm rạp một chỗ, chỉ chăm chú nhìn vào đám loài người ở đằng trước chứ không động đậy.

Nó là một Tà Vật rất bi thương.

Tuổi này của nó đã thuộc lứa tuổi động dục, nó và một con sói cái là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên, thường xuyên dính chung một chỗ, ảo tưởng về cuộc sống tốt đẹp sau này.

Nhưng sự thật luôn tàn khốc.

Nó bị bố của sói cái Tiểu Hoa mắng xối xả, loại Tà Vật U Sói hèn mọn như mày không xứng có được con gái của tao, nó phải thuộc về kẻ mạnh, sau này, nó sẽ gặp gỡ bạn đời của mình là Tà Vật U Sói A Cường kia.

Trước đây A Cường đã có suy nghĩ không nên có với Tiểu Hoa, nhưng vì có nó bảo vệ nên trước giờ đều không để A Cường thực hiện được.

Mới vừa nãy.

Nó và A Cường nảy sinh xung đột kịch liệt, quấn lấy nhau cắn xé.

A Hoa ở bên cạnh gào khóc kêu la, mấy anh đừng đánh mà, mấy anh bị thương em sẽ đau lòng lắm, dừng tay, dừng tay cho em.

Thương A Hoa nên nó không tiếp tục tranh đấu với A Cường nữa.

Dù sao nếu tiếp tục đánh nữa thì nó chắc chắn sẽ thất bại, vừa nãy có thể mày tới tao đi với A Cường, đấu ngang cơ không phân cao thấp cũng là nhờ sức mạnh của tình yêu đã khiến nó bộc phát được năng lực mạnh nhất từ trước đến nay.

Nó đang nghỉ ngơi chữa lành vết thương ở bên ngoài.

Phát hiện có một đám nhân loại.

Trong mắt nó tản ra dục vọng mãnh liệt.

"Nếu mình nói tin tức về đám người này cho bố của A Hoa biết, ông ta chắc chắn sẽ đồng ý." Tà Vật U Sói si tình dường như đã nghĩ ra biện pháp để tình yêu vượt qua trở ngại.

Nó ẩn vào trong bóng đêm.

Tứ chi linh hoạt chạy băng băng trong núi rừng, cứ như tất cả đều sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Doanh địa.

"Hình như vừa rồi tôi đã ngửi được mùi Tà Vật, nhưng rất nhanh đã biến mất rồi." Đại Sư Vĩnh Tín cau mày nói.

Trong hoàn cảnh ở đây, ông ta không dám có sơ sót gì.

Đã đến gần hang ổ của Tà Vật rồi.

Có chút sơ sót là sẽ chết vô cùng thảm hại.

Cho dù năng lực của ông ta có mạnh thì cũng thế thôi.

Đại Sư Vĩnh Tín đã gần chạm đến ngưỡng cửa cấp Thiên Vương, còn kém nửa bước nữa là đã hoàn toàn bước vào, cho dù là khí huyết hay tinh khí thần đều đạt đến mức cao nhất, nếu trải qua một cuộc chiến sinh tử thì chắc hẳn có thể xảy ra khả năng này.

"Đại Sư Vĩnh Tín, thỉnh thoảng có một vài Tà Vật xuất hiện là chuyện thường tình, chúng ta không chủ động quấy rầy chúng nó thì chưa chắc chúng nó sẽ chủ động đến tìm chúng ta."

Đại Sư Vĩnh Tín gật đầu đồng ý: "Nói có lý."

Sau đó chỉ thấy Đại Sư Vĩnh Tín ngồi xếp bằng, nhắm mắt, miệng nhẩm Phật hiệu, trong đầu thoáng chốc hiện lên những hình ảnh xinh đẹp gợi cảm, chúng Phật từ bi, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng, hiểu được cấu tạo thân thể của phụ nữ mới có thể thoát khỏi bể dục vọng.

Gào, gào.

Tiếng gầm gừ liên tục vang vọng khắp núi rừng.

"Các anh chị em ơi, loài người đã ở ngay trước mắt."

"Xông lên, ăn sạch bọn họ."

Tà Vật U Sói hăng hái quay về báo tin tức, bố vợ nhìn nó bằng ánh mắt đầy khen ngợi, đây là chuyện từ trước đến giờ chưa từng xảy ra, nó có cảm giác mình đã hoàn toàn chiến thắng.

A Cường ư?

Cái tên ngốc kia há có thể so sánh với mình, giữa bọn họ chênh lệch cả một khoảng rộng, A Hoa vĩnh viễn đều là của mình, không ai cướp đi được.

Một mùi Tà Vật đậm hơn từ phương xa bay đến.

Ngẩng đầu nhìn lại đều có thể thấy hơi thở của đám Tà Vật đang trộn lẫn vào nhau, hình thành hình một con Tà Vật U Sói hư ảo.

"Không hay rồi, có Tà Vật đến đây, hình như là Tà Vật U Sói." Đại Sư Vĩnh Tín sắc mặt nghiêm trọng, nháy mắt đã cảnh giác.

Vốn tưởng rằng đêm nay sẽ yên bình không có gì xảy ra.

Tình hình hiện tại bây giờ, khắp nơi đều có nguy hiểm.

"Tà Vật U Sói là Tà Vật theo đàn, bình thường một đàn nhỏ đã có hơn mười con, không biết lúc này đây sẽ là bao nhiêu."

"Nhân viên kỹ thuật đứng ở sau đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận