Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 416: Xem ra tôi có ích đối với bệnh nhân tâm thần nha

Ở trong hố sâu, những thứ mà lão kiếm thần Bạch Vân nghe được đều là những chuyện mà trước đây ông ấy chưa từng ngờ tới.

"Ở đó có vài phiến đá có khắc những chữ viết và hình vẽ phức tạp, tôi đã từng nhìn thấy hình vẽ đó ở trong sách cổ, nó có liên quan tới thần tiên. Nếu như trước đây tôi chỉ tin bảy mươi phần trăm vào chuyện thần tiên thì bây giờ đã hoàn toàn tin một trăm phần trăm rồi."

Lãnh đạo Từ hời hợt mím môi uống trà, dò hỏi: "Có cơ hội mang về không?"

"Khỏi nghĩ, chuyện đó không thể nào." Bạch Vân nói.

"Tại sao? Nếu để Lâm Phàm hỗ trợ đi một chuyến, có lẽ sẽ có cơ hội." Lãnh đạo Từ tò mò nhất chính là thực lực của Lâm Phàm, đồng thời cũng rất muốn biết thực lực của anh ta đã dũng mãnh tới trình độ nào.

Lão kiếm thần Bạch Vân bất đắc dĩ nói: "Bị hủy rồi, phá hủy xong rồi mới phát hiện, nếu như phát hiện sớm một chút thì đã không thể hủy diệt. Haiz, tôi chỉ là nói cho ông biết vậy thôi, chứ không có ý gì khác đâu."

"Hơn nữa hiện tại cũng không thể qua bên đó, nếu như lại có thêm một quả đạn hạt nhân rơi xuống thì làm sao bây giờ?"

Lãnh đạo Từ tự tin nói: "Không thể nào."

"Tự tin như vậy là một chuyện rất không tốt nha."

Lão kiếm thần Bạch Vân đứng trong hành lang chau mày suy ngẫm, nói mấy chuyện này với lãnh đạo Từ mục đích chính là hy vọng ông ta có thể thận trọng nhiều hơn.

Địa vị của kẻ phản bội trong tổng bộ rất cao.

Nếu không thì làm gì có thể biết được bọn họ ở chỗ nào.

Hơn nữa, đạn hạt nhân được trông coi vô cùng nghiêm ngặt, thủ tục cho phóng đi rất phức tạp, nhất định không thể chỉ có một người mà làm ra được.

"Chẳng lẽ, ông Từ có vấn đề?"

Phủi bỏ suy nghĩ.

Ném ý nghĩ không thiết thực ra sau đầu.

Sao mình có thể nghi ngờ ông Từ có vấn đề chứ, xem ra là bị dọa tới nghĩ ngợi lung tung rồi.

Lão kiếm thần Bạch Vân thân là cường giả cấp Thiên Vương, trấn giữ Hạ Đô, chức vị cao vút. Bá chủ Tà Vật che giấu hơi thở xuất hiện ở Hạ Đô bị ông ấy phát hiện được, khả năng rất cao chính là tự nó chủ động để lộ bản thân.

Nếu không, một bá chủ Tà Vật có thể tránh được giám sát đó nhất định sẽ không bị phát hiện dễ dàng như vậy.

Càng nghĩ càng phức tạp.

Cứ luôn có cảm giác tất cả những chuyện này đều do con người nhúng tay điều khiển, có người đang dắt mũi bọn họ, ngẫm lại cứ có cảm giác vô cùng đáng sợ.

Nghĩ lại, một tiền bối mạnh như ông ấy suýt chút đã bị giết chết rồi.

Thực ra đã không phải là suýt chút nữa.

Mà thật sự có thể đã chết rồi.

Buổi tối.

Một bữa tiệc long trọng, thịnh soạn diễn ra ở Hạ Đô, không có ý gì khác ngoài việc cố tình chiêu đãi Lâm Phàm. Người ta từ xa qua tới giúp đỡ, không chỉ cứu được lão kiếm thần Bạch Vân, còn cứu chín vị cường giả cấp Trấn Thành.

Mối ân tình như thế có thể dùng một bữa cơm mà đền đáp sao?

Hiển nhiên là không thể đền đáp.

Nhưng tình huống hiện tại thì cũng chỉ có thể mời ăn cơm, chủ yếu là bày tỏ trước một đợt, không có ý gì khác.

Quán rượu Thiên Phủ.

Quán rượu ngon nhất ở Hạ Đô, chiếm diện tích rất lớn, nội thất đều nguy nga lộng lẫy, màu sắc cổ xưa mang tới cảm giác xa xưa, giống như cung điện thời vua chúa.

"Một nơi thật đẹp." Ông Trương nhìn cách bày trí bên trong, ngạc nhiên nói.

"Quả thật rất đẹp." Lâm Phàm đáp.

Tà Vật Công Kê ở trong lồng ngực anh ta bất đắc dĩ cảm thán, loài người vẫn là biết cách hưởng thụ hơn so với tụi nó. Những kiểu kiến trúc này nó đều chưa từng nhìn thấy, hơn nữa cảm giác cũng rất tốt, đây là thành công khi trà trộn vào nội bộ của loài người, càng tiếp xúc gần hơn với những chuyện bí mật bên trong.

Nếu nói không có, nó hẳn sẽ không tin.

Chỗ như thế này... Có thể chỉ đơn giản là tới ăn cơm thôi sao.

Lúc này.

Tà Vật Công Kê tập trung tư tưởng, cảm giác được rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm phóng tới. Mặc dù không nhìn thấy những ánh mắt đó nhưng nó có thể rất chắc ăn mà thề rằng, trong phòng kín ở hai bên trái phải có loài người phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Thật là đáng sợ.

Không ngờ lại có cường giả loài người xuất hiện ở chỗ này.

Ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được.

Một nơi xa hoa như vậy, hẳn sẽ tụ tập rất nhiều cường giả loài người, hơn nữa chuyện được nói tới đều là chuyện quan trọng.

Cùng lúc đó.

Cửa phòng vip xung quanh mở ra, có người đứng ở cửa phòng vip tìm kiếm hình bóng, sau đó nhìn chằm chằm về phía Tà Vật Công Kê đang ở trong lồng ngực của Lâm Phàm.

Quay về báo cáo sự tình.

Đối với các cường giả có thể cảm nhận được Tà Vật tới nơi này mà nói, bọn họ đều rất kinh ngạc. Tại sao Tà Vật lại có thể xuất hiện ở đây, hẳn là muốn chết rồi.

Giống như một con cừu nhỏ nhảy vào giữa bầy sói.

Tự nhận là mình rất lợi hại.

Thực ra chính là muốn chết.

Kiểm tra chuyện mà người đã báo cáo là một con Tà Vật Công Kê, hơn nữa còn có Hạ Khôn Vân đi theo bên cạnh, đám cường giả đó đều rất ngạc nhiên, sau đó gật đầu tiếp tục ăn cơm, uống rượu.

Hạ Khôn Vân đang ở bên cạnh thì sẽ không có chuyện gì, bọn họ cũng biết chuyện tổng bộ cường giả được mời từ thành phố Duyên Hải tới hình như cũng có nuôi một con Tà Vật, kiểu tổ hợp quái gở như này, muốn không chú ý cũng không được.

Có người muốn ra xem thử.

Hạ Khôn Vân là trợ lý bộ ngành, địa vị cực cao, nhất định là có chuyện. Nhưng ngẫm lại vẫn là bỏ đi, bọn họ là tới ăn cơm, hơn nữa thành viên cùng ngành tới nhiều vậy rồi, cho dù có qua đó chào hỏi cũng chưa chắc có thể có công dụng gì.

Vẫn là đừng quan tâm tới.

Ông Trương nhìn trái nhìn phải, tò mò hỏi: "Chúng ta là tới đây ăn cơm đúng không?"

Hạ Khôn Vân nói: "Đúng vậy, lãnh đạo Từ cố tình mời hai người ăn cơm, đồng thời còn kéo hết những cấp cao của tổng bộ qua tới đây bày tiệc chiêu đãi, hy vọng hai người có thể thích."
Bạn cần đăng nhập để bình luận