Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 649: Khổ Hạnh Tăng: Mình có thể chịu nhục để có được nước suối, vậy thì nói rõ nơi đây có duyên với mình.

Khổ Hạnh Tăng: Mình có thể chịu nhục để có được nước suối, vậy thì nói rõ nơi đây có duyên với mình.

“Gà mái, mày sao vậy?”

Lâm Phàm lo lắng nhìn Tà Vật Công Kê, nét mặt của nó thật dữ tợn, còn cảm cảm nhận được trong cơ thể gà mái có năng lượng rất nhỏ đang chảy.

Độc Nhãn Nam nói: “Nó vừa mới uống nước suối ẩn chứa sức mạnh rất lớn, bây giờ năng lượng này đang chạy loạn trong cơ thể nên mới có tình huống này,”

“Gà mái rất đau đớn, tôi chắc chắn không thể để nói như này được.” Lâm Phàm rất đau lòng, gà mái đối xử với anh tốt lắm, sáng nào cũng có anh trứng gà, hơn nữa còn chưa từng phàn nàn, luôn thật lòng thật dạ bầu bạn bên cạnh anh.

Cho nên, anh tuyệt đối sẽ không để gà mái có bất kỳ nguy hiểm nào.

Lúc này Tà Vật Công Kê cảm thấy cơ thể minh như muốn phát nổ, năng lượng vô cùng đáng sợ, bây giờ nó muốn tăng cấp rồi, đã rất lâu rất lâu rồi nó không cảm nhận được thực lực tăng vọt, mà hiện tại, bởi vì uống chút nước suối vào lại muốn tăng lên, đây là cơ duyên của nó.

Dựa theo tình huống trước mắt, tăng vọt lên Tà Vật cấp bảy chắc chắn không có vấn đề gì.

Nhịn, mình nhất định có thể nhịn được nỗi đau đớn này.

Thực lực mới là nền tảng, chỉ cần thực lực mạnh, sự nghiệp nằm vùng của nó mới có thể an toàn hơn.

Thế nhưng lúc này.

Tình huống đặc biệt lại xảy ra.

Tà Vật Công Kê sắp thành gà nổ, phát hiện ra năng lượng trong cơ thể dường như bị thứ gì đó dẫn dắt, đang không ngừng chảy từ trong cơ thể ra ngoài.

Tà Vật Công Kê nóng vội.

Sao có thể như vậy được, mình muốn đột phá, mình muốn trở thành cường giả gà, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Ngay khi nó còn không biết phải làm thế nào.

Thì hết thảy đều chấm hết.

Năng lượng trong cơ thể tiêu tán hoàn toàn.

Nó giống như một quả bóng bị xì hơi, trở lại hình dáng ban đầu.

Tà Vật Công Kê mơ hồ nhìn xung quanh, vô cùng thất vọng, có loại đau mà không nói thành lời, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, mình thân là anh hùng Tà Vật, sao lại gặp chuyện thế này được.

“Gà mái, mày không sao chứ, vừa rồi trong cơ thể mày có một nguồn năng lượng rất yếu, mày lại tỏ ra đau đớn đến vậy, làm tao lo lắng cho mày lắm đấy.”

“Nhưng cũng may có tao ở đây, tao giúp mày dẫn năng lượng yếu đó ra, bây giờ mày rất an toàn.”

Lâm Phàm trấn an gà mái sợ hãi trong lòng, xem thử trạng thái của gà mái, hai mắt mơ màng, tựa hồ còn không kịp phản ứng, rõ ràng tình huống vừa rồi đã dọa đến gà mái.

Xoạt.

Tà Vật Công Kê ngây người nhìn Lâm Phàm.

Không cam lòng!

Lông cánh tựa như bàn tay, nắm chặt lại, tức giận..

Tức quá mà.

Nếu như là người khác mà nói, Tà Vật Công Kê có thể thề, tao chắc chắn sẽ trở mặt, tao chịu đựng loại đau đớn vừa rồi, chỉ thêm chút nữa thôi là chẳng mấy chốc tao thành công rồi.

Nhưng mà bây giờ…

Tà Vật Công Kê nào dám trở mặt với Lâm Phàm, nó luôn nhớ rõ bản thân mình đang nằm vùng.

Từ cái khoảnh khắc nằm vùng ấy thì tôn nghiêm của nó chả đáng một đồng nữa rồi.

“Cục cục…”

Tà Vật Công Kê chống hai cánh lên, ngóc đầu kêu.

Mày tốt lắm.

Tao cảm ơn mày nhiều lắm.

Sau khi kêu xong, còn dùng đầu cọ vào Lâm Phàm, thể hiện dáng vẻ tao rất vui, thật đấy, thật sự cảm ơn mày đã cứu tao, tao rất cảm động.

Độc Nhãn Nam thật rất nghi ngờ, tình huống của Tà Vật Công Kê ông ta nhìn ra được, tuy rằng năng lượng rất lớn, nhưng Tà Vật Công Kê có thể chịu đựng được, hơn nữa thực lực thật là đang mạnh lên.

Nhưng mà tình hình hiện lại là ông Trương cũng chẳng xảy ra chuyện gì.

“Ông không sao chứ?” Độc Nhãn Nam hỏi.

Ông Trương đáp: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Câu hỏi khó mà giải thích được.

Độc Nhãn Nam bất đắc dĩ thở dài, bỏ đi, hỏi cũng không hỏi ra được gì, hơn nữa rõ ràng ông Trương cũng không giống người xảy ra chuyện, nhưng có một thứ có thể nói rõ, đó là nước suối không có bất kỳ vấn đề gì.

Tác dụng có thể nâng cao sức mạnh.

Nhìn lượng nước suối còn sót lại, Độc Nhãn Nam lặng lẽ lấy từ trong lòng ra mấy cái chai nhỏ, đổ đầy nước suối.

“Mấy người không cần trở về nữa.”

Chỉ còn dư lại chút nước suối, cần gì phải đưa về cơ chứ, thật sự quá lãng phí thời gian, chuyện duy nhất ông ta muốn biết chính là, người như thế nào mới có thể uống được, không khỏi quá chó má rồi đi.

Ông ta nghi ngờ Tà Vật Công Kê.

Tà Vật Công Kê đau lòng cảm thấy có một đôi mắt xa lạ đang nhìn mình, trong lòng cảm thấy khó chịu…

“Ý gì vậy?”

“Mày là chó sao?”

“Tao là gà.”

“Mày thật là chó à.”

“Tao là gà.”



Không có ngôn ngữ, chỉ có giao tiếp bằng ánh mắt, nhìn thoáng qua nhau một cái xong… Tà Vật Công Kê và Độc Nhãn Nam đều đồng thời thu hồi ánh mắt.

cả hai bên đều không làm rõ trọng tâm câu chuyện

Nhưng ý lại rất rõ ràng.

Hình như mày coi thường thường tao rồi.

Đại sư Vĩnh Tín nói: “Lãnh đạo, nước suối này có thể làm thực lực tăng lên, theo như lão nạp thấy chi bằng chúng ta dùng một chút, tăng cường ít thực lực, cũng giúp đỡ bọn họ nhiều hơn.”

Nói thật dễ nghe, chẳng qua là muốn thử một chút để tăng thực lực lên mà thôi.

Lâm Đạo Minh đồng ý gật đầu.

Lưu Hải Thiềm cảm thấy lời của bọn họ rất có lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận