Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1267: Long Thần: Cho tôi chút mặt mũi đi. Lâm Phàm: Không cho

Long Thần: Cho tôi chút mặt mũi đi. Lâm Phàm: Không cho

Có chút phức tạp.

Có chút kinh người rồi.

Độc Nhãn Nam biết Lâm Phàm rất mạnh, lại chưa bao giờ nghĩ tới mạnh đến mức này, quả thực là quá mạnh mẽ.

Nhưng lại có cảm giác an toàn hơn nhiều.

Lão tổ còn không phải là đối thủ thì có gì phải sợ hãi nữa chứ.

Tôn Hiểu kinh ngạc kêu lên: “Các anh em, các người có nhìn thấy không, rốt cuộc có nhìn thấy không, wow…”

Tình huống xấu hổ nhất của người mù chữ là lúc miêu tả một sự kiện kinh hoàng nào đó, vì ngôn từ không đủ phong phú, cuối cùng chỉ có thể dùng wow để miêu tả mà thôi.

Tuy thô tục nhưng rất sống động.

Kênh livestream có rất nhiều bình luận.

“Đẹp trai quá.”

“Hai con chuột đen lớn đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã chết rồi, ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì không?”

“Tốc độ vừa rồi chắc chắn có thể so với vận tốc của âm thanh.”

“Vận tốc âm thanh là cái thá gì, cho dù là tốc độ ánh sáng, cảm thấy cũng không quá đâu.”

“Đây là? Chính là Lão tổ của tộc Tinh Không hả?”

“Buồn cười quá.”

“Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng tôi vẫn muốn nói, Lâm Phàm thật sự quá trâu bò.”

Tà Vật Công Kê và Nhân Sâm nhìn Hình Lôi từ xa.

Thằng nhóc này thật đáng thương.

Cuối cùng quanh quẩn một chỗ trên ngõ cụt, người cho rằng như vậy thì sẽ không có chuyện gì sao?

Dựa vào sự hiểu biết của bọn họ với Lâm Phàm, chuyện này còn chưa kết thúc đâu.

“Long Thần, bọn họ đã bị giết chết rồi.”

Hình Lôi run như cầy sấy, lắp bắp mở miệng, ông ta thực sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, cho dù trước kia có người nói với ông ta như thế ông ta cũng sẽ không tin.

Long Thần nói: “Các người thực sự là tự tìm cái chết mà, không nên ra tay với người bên cạnh cậu ta, ngươi đừng nói chuyện cũng đừng làm bất cứ chuyện gì, hy vọng ta có thể cứu ngươi, có lẽ cơn giận của cậu ta cũng sẽ biến mất.”

Tình huống bây giờ, ông ta không dám nói lời nào.

“Lâm Phàm, đã lâu không gặp.” Long Thần tươi cười, hy vọng có thể khiến tâm trạng của Lâm Phàm tốt hơn một chút, đừng nhìn thấy ông ta trông có vẻ như rất bình tĩnh nhưng thực ra nhìn thấy một màn vừa rồi cũng bị dọa sợ, quá mạnh mẽ, không ngờ lại trực tiếp giết chết hai vị Lão tổ, lúc trước lúc cậu ta chiến đấu với mình là đang đùa giỡn với mình thôi sao?

Lâm Phàm mỉm cười nói: “Đúng vậy, đã lâu không gặp.”

Nhìn thấy nụ cười của Lâm Phàm, Long Thần nhẹ nhàng thở ra, xem ra tình hình rất tốt, không phát triển thành tình huống gay go như vậy.

Dựa vào sự hiểu biết trước đây của ông ta về Lâm Phàm.

Mỉm cười có nghĩa là không có chuyện gì rồi.

“Có thể tha cho ông ta một lần không?” Long Thần chỉ vào Hình Lôi, hy vọng Lâm Phàm có thể buông tha cho ông ta, mặc dù quan hệ giữa ông ta và Hình Lôi không tốt lắm nhưng mặc kệ thế nào thì Hình Lôi cũng là Lão tổ của đại tộc, hai Lão tổ khác đã bị chém chết rồi, cho dù tiếc nuối thì cũng chỉ là chuyện vô bổ, không thể cứu được nữa.

Vẫn là bảo vệ thứ trước mắt thôi.

Lâm Phàm lắc đầu nói: “Không thể nào, từ trong mắt của ông ta tôi có thể nhìn thấy được lửa giận và sát ý, sau này ông ta chắc chắn sẽ ra tay với bạn của tôi, cho nên tôi không thể giữ ông ta lại được, tôi phải suy nghĩ cho ông Trương.”

Long Thần nhìn vào mắt Hình Lôi.

Điều này có thể nhìn ra được sao?

Chỉ là ông ta nhìn rất cẩn thận tỉ mỉ, thực sự không nhìn thấy loại ý tứ đó trong mắt Hình Lôi.

“Tôi nghĩ ông ta hẳn là không có loại suy nghĩ như vậy đâu.” Long Thần nói.

Lâm Phàm nói: “Ông nói là “hẳn là”, ông cũng không dám đảm bảo, tôi nhất định phải đánh chết ông ta, sẽ không thả ông ta đi đâu, nếu như ông ta muốn ra tay với tôi, thực ra tôi cũng không để bụng, chắc chắn sẽ thả ông ta ra, nhưng ông ta lại có sát ý với bạn tôi, tôi không thể để ông ta rời đi được.”

Hình Lôi lúc này rất ủy khuất.

Ông ta thân là một Lão tổ của một tộc, chưa bao giờ gặp phải loại chuyện này cả.

Hiện tại ông ta thực sự giống như con mồi trong lồng giam, bất cứ lúc nào vận mệnh cũng có thể bị xâu xé, đó là một cảm giác rất khó chịu.

Long Thần nói khẽ: “Cơ hội sống sót duy nhất của ngươi là đích thần cầu xin cậu ta tha thứ, xin được khoan dung, Lão tổ ngươi không sai, thân là Lão tổ của tộc Tinh Không, cường giả đỉnh phong, địa vị cao quý, thân phận nổi bật, nhưng một khi chết đi rồi, cái gì cũng không có cả, ngươi tự suy nghĩ kỹ đi.”

Hình Lôi trợn tròn hai mắt, vẻ mặt không cam lòng, nếu như người thường gặp phải tình huống này có lẽ sẽ thực sự nghe theo ý kiến của Long Thần, nhưng ông ta là Lão tổ của Vu Thần tộc.

Thế nhưng… nếu thực sự chết đi.

Vậy thì cái gì cũng không còn nữa.

“Ta biết rồi.” Hình Lôi trầm giọng nói, sau đó từ sau lưng Long Thần đi ra, duy trì khoảng cách an toàn với Lâm Phàm, đối với ông ta mà nói, nguy cơ vẫn còn tồn tại.

Lúc ông ta chuẩn bị mở lời.

Tình huống không hay xảy ra.

Trong nháy mắt Lâm Phàm xuất hiện trước mặt Hình Lôi, vẻ mặt nghiêm túc: “Ông muốn xin lỗi, tôi cũng không nhận, bạn bè của tôi chính là tài sản quý báu nhất bên cạnh tôi, bất cứ ai uy hiếp đến bạn bè của tôi thì tôi cũng không nương tay.”

“Phục Yêu Ấn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận