Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 891: Nữ nhân như ngươi thật là dối trá

Nữ nhân như ngươi thật là dối trá

Tiểu Bảo biết Lâm Phàm là người cực tốt, rất dễ tha thứ cho người khác, nếu như là cậu ta sẽ thì dạy dỗ đối phương thật tốt, dám đá giá nướng của tôi, tôi sẽ đập nát cái mông của cô.

Lâm Phàm xoa đầu Tiểu Bảo: "Nguyên liệu nấu ăn còn rất nhiều, nướng lại lần nữa là được rồi."

"Ừ, tôi biết rồi."

Mùi đồ nướng rất thơm, thời điểm ngửi được loại mùi thơm này tưởng chừng như toàn bộ vị giác đều được mở ra.

Tình cảnh vừa nãy chỉ là một loại gia vị thuốc mà thôi.

Sau khi chiến đấu với một cường giả như Lâm Phàm, ông ta cảm thấy vô cùng hài lòng.

Điều ông ta thích nhất chính là chiến đấu với cường giả như vậy, thật sự rất dễ chịu, có một loại cảm giác không nói nên lời.

Tiểu Bảo nhìn những người này, vô cùng chán ghét, Lâm Phàm đã tha thứ cho các người rồi, các người còn ở lại đây làm gì?

Nơi này của chúng tôi cũng không chào đón các người đâu.

"Thật thơm, ngửi một chút mùi hương, lập tức cảm thấy không thể nhịn được nữa." Ông Trương giống Lâm Phàm, cả hai đều rất thích ăn đồ nướng, chỉ cần ngửi một chút mùi hương là lập tức chảy nước miếng.

Tà Vật Công Kê không có hứng thú đối với việc ăn, khi nhìn thấy chân gà trên vỉ nướng, ánh mắt của nó rất nghiêm túc, tuy không phải là đồng bào của nó, nhưng là đồng loại, đây chỉ là một con gà nhà bình thường không thể trở thành Tà Vật, giống như là hậu bối của nó vậy.

Bây giờ lại bị gác trên vỉ nướng một cách vô tình.

Thật là đau lòng.

Có một loại khó chịu không nói nên lời.

Hậu bối yêu dấu, uất ức cho mày rồi, nhưng mày yên tâm, tao là một Tà Vật Anh Hùng, nhất định sau này sẽ vì mày mà báo thù.

"Gà Mái, ăn chân gà đi, ngon lắm." Ông Trương đối xử với Gà Mái rất tốt, dù sao mỗi sáng sớm Gà Mái đều sẽ đẻ trứng gà cho bọn họ, tình cảm này đáng để trân trọng.

Gà Mái cúi đầu nhìn chân gà.

Vàng ươm, giòn rụm, còn tỏa ra mùi vị hấp dẫn.

"Tôi làm tất cả cũng chỉ vì kiếp sống nằm vùng mà thôi, tôi không vào Địa Ngục, ai vào Địa Ngục."

Cục cục cục!

Gà Mái hét to, cảm ơn chân gà mà ông Trương đưa cho nó.

Vừa vào miệng.

Má ơi!

Thật là thơm!

Hương vị thật sự rất tuyệt, cay cay, mềm mềm, vừa thơm vừa ngon, thực sự là món ăn ngon.

Ông Trương lại ném tiếp một miếng qua cho Gà Mái.

Lúc này.

Đối với đệ tử của đại tộc Tinh Không mà nói, bọn họ giống như vừa trải qua một hồi sự việc đi đến cực hạn, vô cùng khẩn trương.

Cô gái xinh đẹp được gọi là công chúa kia chậm rãi đi đến trước mặt Lâm Phàm, dung mạo vô cùng rung động lòng người, tựa như tiên nữ, phối hợp với cái khí chất tuyệt vời kia nữa, đàn ông bình thường quả thực không có tư cách thưởng thức loại hải sản mới mẻ này.

Giá cả quá đắt đỏ.

Vào bàn đã đòi hỏi rất cao.

Người bình thường không có khả năng tiếp xúc được, thậm chí ngay cả đụng vào cũng không thể.

"Có thể làm phiền một chút hay không?"

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn, mỉm cười nói: "Không cần khách sáo như vậy, thật ra cũng không quấy rầy đến chúng tôi."

Anh rất thích kiểu người thân thiện.

Cho dù không quen biết, cũng có thể ở chung rồi từ từ tìm hiểu, sau đó mối quan hệ sẽ dần dần tốt thôi.

Nếu như thái độ rất tồi tệ, vậy chắc chắn không thể trở thành bạn bè, bởi vì người không biết lễ phép rất đáng sợ.

Tiểu Bảo đi đến bên cạnh Lâm Phàm, rất nhỏ giọng nói: "Không cần để ý tới các nàng, quá xấu."

Lâm Phàm mỉm cười xoa xoa đầu Tiểu Bảo, không nói gì thêm.

Đối với anh mà nói.

Tiểu Bảo vẫn chỉ là một đứa nhỏ, những lời nói ra đôi khi chỉ là tính tình trẻ con mà thôi.

"Tôi tên là Lý Yên m, đến từ Tinh Không, vừa rồi đệ tử trong tộc của tôi vô lễ với anh, tôi thay cô ấy nói lời xin lỗi."

Nàng ta chỉ muốn kết giao với cường giả như vậy, thực sự không có ý tứ gì khác, lúc trước vị kia chính là Long Thần lão tổ của Long tộc, có được thực lực kinh thế hãi tục, nhưng người trước mặt này lại có thể đấu đến không phân thắng bại với Long Thần, thật sự khiến cho nàng ta hoàn toàn khiếp sợ.

"Không cần, cô ấy biết sai là được rồi, huống hồ cũng không phải cô làm sai, không cần thay người khác xin lỗi." Lâm Phàm nói.

Luôn cảm thấy người trước mặt này rất kỳ quái.

Rõ ràng không phải nàng ta làm sai, tại sao lại muốn xin lỗi thay người khác?

Lý Yên m nói: "Cảm ơn đã thông cảm."

"Có muốn cùng nhau ăn đồ nướng không? Mùi vị không tệ đâu." Lâm Phàm dò hỏi, đối phương một mực ở chỗ này tán gẫu với anh, chắc chắn là muốn ăn đồ nướng, nhưng lại ngại ngùng không muốn mở miệng, cứ lề mà lề mề như vậy. Liếc mắt một cái đã nhận ra vấn đề, Lâm Phàm cảm thấy thật vui vẻ.

Nếu Lý Yên m đọc được suy nghĩ này, sợ là sẽ phải phun ra một ngụm máu.

Chúng tôi là loại người thèm ăn như vậy sao?

Tiểu Bảo rất muốn cự tuyệt, thế nhưng không còn cách nào, Lâm Phàm cũng đã đồng ý rồi, cậu ta cũng không thể nói thêm gì khác. Quan trọng nhất chính là, cậu ta phát hiện tình hình hiện tại của Lâm Phàm rất nguy hiểm, ngày càng có nhiều cô gái xinh đẹp đến gần anh ấy.

Chắc chắn mục đích không thuần khiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận