Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 431: Một ngày cuối cùng trước khi xuyên không (6)

“Ừm… bởi vì…” Tiểu Bảo cụp mắt suy nghĩ, sau đó lớn tiếng nói: “Bởi vì anh không đi cùng tôi.”

Lâm Phàm sờ đầu Tiểu Bảo nói: “Sau này muốn chơi thì cứ đến tìm tôi, tôi sẽ đi cùng cậu.”

“Được.” Tiểu Bảo trả lời một cách dứt khoát.

Các vệ sĩ nhỏ giọng trao đổi.

Cậu chủ của bây giờ mới giống một đứa trẻ.

Vào độ tuổi vui vẻ thì nên tiếp xúc với những trò vui vẻ thế này chứ.

Nghĩ lại những thứ mà cậu chủ Tiểu Bảo tiếp xúc trước kia…

Khu trò chơi.

KTV.

Quán bar.

Cậu chủ đều đã từng đi qua những nơi đó. Lần nào cậu chủ cũng đều bao hết, rồi lại buồn chán mà ngồi đó nhìn DJ tự mình đứng đó nhún nhảy, tự high. Cậu chủ Tiểu Bảo còn chê âm nhạc quá to, bảo DJ đeo tai nghe tự high. Cảnh tượng đó thật sự là ngại đến khiến người khác suýt nữa đã chết vì cười.

Sau đó.

Bọn họ chơi rất nhiều trò chơi.

Xe điện đụng.

Vòng đu quay.

Từ đầu đến cuối, nụ cười trên mặt Tiểu Bảo chưa từng biến mất.

Dưới cống thoát nước.

“Làm việc, làm việc.”

“Cách Cách Vu, chỉ cần chúng ta làm việc này thật tốt, ngày mai mày sẽ có thêm một cái đùi gà, cố lên.”

Cả người Tổng giám đốc Chu và Tổng giám đốc Đản đều tràn đầy sức mạnh.

Đối với bọn họ mà nói.

Tiền chính là động lực của bọn họ.

“Cách Cách Vu…” Cách Cách Vu vuốt lông xanh trên đầu, cảm thấy có hơi khô, nó cũng muốn thay một bộ lông mới.

Mùi hôi dưới nước rất nồng nặc, vô cùng khó ngửi.

Kiếm tiền không dễ dàng.

Cho dù là khó ngửi cũng chỉ đành nhịn.

Đột nhiên.

Cách Cách Vu đứng yên tại chỗ, nó cảm nhận được một khí tức đáng sợ xuất hiện ở công viên giải trí.

Không phải Tà Vật, mà là khí tức còn đáng sợ hơn cả Tà Vật.

“Làm gì vậy, đừng ngây người.” Chu Hổ vỗ mông Cách Cách Vu nói.

Không phải anh ta với không tới đầu của Cách Cách Vu, mà là mông của Cách Cách Vu rất săn chắc, vỗ lên có cảm giác không tệ.

Đến lợi lộc của Tà Vật cũng muốn chiếm.

Như vậy còn được xem là người sao?

Vương Nhị Đản xuyên qua Cách Cách Vu muốn đi lên phía trước, nhưng lại bị Cách Cách Vu kéo lại, bảo anh ta đi ở đằng sau, bởi vì lúc nãy nó cảm nhận được mùi của Tà Vật ở dưới nước.

Giấu rất kỹ.

Đang ẩn núp.

Tà Vật đó đang ẩn núp ở đây, hơn nữa còn rất cẩn thận.

Cách Cách Vu toả ra một mùi.

Xem như là đang chào hỏi đối phương.

Mày đừng chọc tao.

Tao sẽ không chọc mày.

Mọi người đều là đồng bào, tao sẽ không làm gì mày.

Điều kiện tiên quyết là mày đừng có chọc vào tao.

Quan trọng là nó cảm nhận được mùi ở bên ngoài rất xấu, còn kinh khủng hơn Tà Vật. Tiên thiên đã cho Tà Vật áp lực rất lớn, giống như áp lực đến từ huyết mạch vậy.

Cách Cách Vu chưa từng nghĩ đến tình huống này bao giờ.

Rốt cuộc là ai?

Cường giả loài người không thể nào không phát hiện ra.

Rất nhanh.

Cách Cách Vu dừng bước, chú ý quan sát Tà Vật đang nằm sấp ở dưới nước.

“Cách Cách Vu…”

Nó trao đổi với Tà Vật, tao đến cùng với loài người, không hề có sự thù địch gì với mày, mày cứ yên tâm mà ẩn nấp, còn bọn tao yên tâm mà vệ sinh cống thoát nước, nước sông không phạm nước giếng, mọi người chung sống hoà bình.

Mà Tà Vật đang ẩn nấp ở đây.

Giống như một con cá chình, cả người đen nhánh, có lẽ là đã ẩn giấu quá lâu nên đã hợp làm một với đống rác có mùi hôi thối ở đây.

Tà Vật Lươn đã phát hiện ra tiếng động từ lâu rồi.

Nó thật sự rất khó khăn.

Rất nhiều lần Tà Vật bạo động, nó đều không có xuất hiện, không phải do nó không muốn xuất hiện, mà là những đồng bào Tà Vật đáng ghét kia đều hoạt động ban ngày, mà ban ngày thì nó phải ngủ.

Ai có thể hoạt động trong lúc ngủ chứ, đây không phải là ảnh hưởng đến giấc ngủ sao.

Nó cũng muốn ẩn nấp bên cạnh loài người, nhưng đáng tiếc là khi ẩn nấp bên cạnh loài người thì chỉ có hai loại, một là biến thành đồ ăn, hai là biến thành công cụ, kết quả sau cùng vẫn là biến thành đồ ăn.

Loài người thật sự không thân thiện với nó chút nào.

Nên nó chỉ có thể trốn ở nơi tối tăm này.

Tổng giám đốc Đản nói: “Cách Cách Vu, chúng ta đến để vệ sinh cống thoát nước, mày cứ la hét làm gì?”

Cách Cách Vu không quan tâm đến Tổng giám đốc Đản, nó muốn bảo vệ hai con người này, đồng thời cũng thích công việc hiện tại, dù có hơi dơ bẩn, nhưng nó rất vui vẻ.

“Loài người…” Tà Vật Lươn vô cùng u ám, rất tức giận với loài người.

Nếu như chỉ có Cách Cách Vu thì có lẽ nó sẽ trò chuyện đàng hoàng.

Nhưng con tinh tinh trước mặt lại đang ở cùng với loài người.

Hơn nữa quan hệ hình như còn rất tốt.

Điều này có thể chứng tỏ, nó đã nương nhờ loài người rồi.

“Mày là đồ phản bội…”

Tà Vật Lươn gào thét, tiếng gầm cực lớn này đã kinh động đến Chu Hổ và Vương Nhị Đản, sao dưới cống thoát nước lại có tiếng gầm, âm u khủng khiếp, thật là đáng sợ.

Sau đó.

Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng mà họ cho rằng đáng sợ nhất đời này.

“Cá… Cá chình biến to lên rồi.”

Chu Hổ và Nhị Đản là hai người vệ sinh cống thoát nước chuyên nghiệp.

Có chí hướng lớn.

Chí hướng của bọn họ là dựa vào đôi tay của mình, trở thành tay vệ sinh cống thoát nước danh tiếng lừng lẫy của thành phố Duyên Hải, ai ai cũng biết đến sự tồn tại của bọn họ, còn những cái khác thì họ không nghĩ đến.

“Tà… Tà Vật đấy.”

“Cách Cách Vu, chúng ta mau chạy thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận