Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 248: Nó vui đến chết rồi à? (2)

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Không biết nữa, hồi nãy không phát hiện ra bất cứ vấn đề gì, có lẽ nó thực sự khó chịu. Chi bằng ông cứ kiểm tra chân trước của nó trước đi."

Trong chớp mắt khi ông ta rụt đầu lại thì yêu quái cá sấu đã cắn xuống, nhưng không cắn rớt đầu Lâm Phàm.

Yêu quái gà trống thều thào kêu một tiếng, bị dọa đến nỗi toàn thân lông gà đều dựng cả lên. Cảm giác dạo một vòng bên bờ vực sinh tử chắc là thích lắm nhỉ, suýt nữa là dọa chết người ta rồi này.

Nó biết hai con người trước mắt có vấn đề.

Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề lại lớn như thế.

Lão Trương cẩn thận quan sát chân trước của yêu quái cá sấu, trầm tư một chốc rồi kiên định nói: "Tôi có thể trị được, nếu tôi dùng châm bạc để thi triển phương pháp xoay chuyển vũ trụ thì xác suất thành công rất lớn, thậm chí có thể chắc chắn đến 99%."

"Chắc chắn như thế ư?" Lâm Phàm kinh ngạc nói.

Lão Trương gật đầu nói: "Ừ, nếu không chắc chắn như vậy thì tôi cũng không thể nói ra lời này. Bây giờ tôi châm luôn hả?"

Ông ta rất tự tin với phương pháp châm cứu của mình, nhất là phương pháp xoay chuyển vũ trụ mà ông ta tự nghĩ ra. Ông ta phát hiện ra mình đã sắp thăng hoa hoàn toàn, năng lực còn mạnh hơn lúc trước nhiều.

"Bắt đầu châm đi, tôi thấy nó đau lắm rồi." Lâm Phàm nhẹ nhàng vỗ về yêu quái cá sấu, trong ánh mắt toát ra vẻ thương hại: "To lớn hung dữ nhưng vẫn đáng yêu, giống như con chó lúc trước vậy, đều bị thương nghiêm trọng cả, chỉ muốn nhanh chóng cứu chúng nó thôi."

Yêu quái cá sấu nhìn thấy một cảm giác nhục nhã trong ánh mắt của đối phương.

Con người ngu xuẩn.

Yêu quái đây khác với những kẻ khác, tính cách của chúng nó có thể nhát gan, nhưng ta đây lại rất to gan lớn mật, bây giờ muốn nuốt chửng các ngươi ngay lập tức.

Yêu quái cá sấu há to miệng, đánh úp về phía Lâm Phàm.

Một bóng đen thật lớn che phủ cả người Lâm Phàm.

Lâm Phàm đưa tay kéo hàm dưới của yêu quái cá sấu, nhẹ giọng nói: "Đừng vội, sẽ khỏe lên nhanh thôi."

Nhìn thoáng qua thì chỉ như một cái kéo tay bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng đối với yêu quái cá sấu mà nói thì sức mạnh truyền tới lại rất lớn.

Làm sao có thể như vậy?

Nội tâm của yêu quái cá sấu nổi loạn, sau đó đột nhiên bình tĩnh trở lại.

Một loại cảm giác bất an dâng lên trong lòng.

Nó bị kéo hàm dưới nên không tiện di chuyển, hai con mắt thật to nhìn con người trước mắt, lộ ra vẻ khó tin.

"Đáng chết!"

Yêu quái cá sấu đưa cái chân trước còn lại lên, muốn đập chết Lâm Phàm, nhưng lại bị Lâm Phàm chụp lấy chân trước.

"Đừng lo lắng, bọn tao đang giúp mày đấy."

Lâm Phàm an ủi con yêu quái cá sấu, ông ta có thể hiểu được đối phương đang lo lắng. Đây là lần đầu tiên gặp mặt nên tình cảm không quá sâu đậm, nhưng ông ta vẫn luôn tin rằng, chỉ cần dùng nụ cười và sự chân thành thì chắc chắn có thể khiến đối phương cảm động.

Thấy yêu quái cá sấu từ từ thả lỏng, ông ta biết mình đã làm được rồi, đã thành công khiến đối phương buông lỏng đề phòng.

Lão Trương lấy ra bảo bối, cẩn thận mở ra, bên trong xếp đầy châm bạc, đều là công cụ để ông ta giúp đỡ người khác.

Ông ta rất thích dùng châm bạc để giúp đỡ người khác. Nhìn thấy đối phương nở nụ cười vui sướng là ông ta đã thỏa mãn rồi.

Châm thứ nhất được đâm xuống!

"Có cảm giác gì không?" lão Trương hỏi, sau đó mới nhận ra kịp: "Quên mất mày không biết nói, tao biết mày chắc chắn không có cảm giác gì đâu."

Lúc này có hơi buồn cười.

Yêu quái cá sấu tò mò nhìn.

Ngươi làm gì đấy?

Cái châm bạc nhỏ như thế đâm lên cơ thể của ta thì có ích gì chứ?

Châm thứ hai!

Châm thứ ba!

Tay nghề vê châm bạc của lão Trương rất chuyên nghiệp, tốc độ hạ châm rất nhanh, có thể nói là nhanh, chuẩn, độc. Ông ta đã thí nghiệm vô số lần trên người Lâm Phàm mới có được tay nghề chuyên nghiệp như vậy, người bình thường không phải ai cũng có thể làm được.

"Lão Trương đừng nóng vội, cứ từ từ thôi, tôi tin tưởng ông có thể làm được." Lâm Phàm an ủi nói.

Yêu quái gà trống không tin, sao yêu quái cá sấu không có hành động gì vậy? Cứ để mặc con người ngu xuẩn kia đâm kim lên người ngươi, mà ngươi cứ nằm im hưởng thụ như thế sao?

"Ừ, tôi làm được mà."

Lão Trương tràn đầy tự tin, tuy rằng số lần thất bại hơi nhiều, nhưng ông ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

Tốc độ hạ châm càng lúc càng nhanh.

Châm thứ mười hai hạ xuống.

Lão Trương hít sâu một hơi, hạ cây châm thứ mười ba một cách hoàn hảo dưới ánh mắt mong đợi dào dạt của Lâm Phàm.

"Tốt rồi."

Ông ta im lặng chờ đợi.

Lâm Phàm buông hàm dưới của cá sấu ra, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào chân trước của yêu quái cá sấu.

Ùng ục!

Kỳ tích đã xảy ra.

Máu thịt ở chân trước của yêu quái cá sấu đang hoạt động, thật sự đang phát triển.

"Lão Trương, ông thành công rồi." Lâm Phàm vui mừng nói.

Ngay cả yêu quái cá sấu cũng sợ ngây người, ngay lúc nó còn đang nghĩ là làm sao có thể thì một dự cảm không lành truyền đến. Máu trong cơ thể sôi trào, phát ra tiếng bình bịch giống như tiếng hạt đậu nổ mạnh.

"Ông nghe xem, có nghe được tiếng sấm nổ không?"

Lão Trương dựng lỗ tai lên, lắng nghe vô cùng cẩn thận: "Có nghe được, hình như là truyền tới từ bên trong cơ thể nó, nó làm sao có sấm được?"

Lâm Phàm lắc đầu, ý của ông ta rất rõ ràng, vấn đề này thật phức tạp, tôi cũng không biết.

"Tình huống này là…"

Yêu quái gà trống phát hiện hơi thở của yêu quái cá sấu càng lúc càng suy yếu, ngay lúc nó đang tự hỏi thì hơi thở của đối phương đã ngừng mất tiêu.

Tình huống này thật kinh khủng.

Nếu nó đoán không sai, bên trong chắc chắn đã bị phá nát rồi. Âm thanh như sấm rền kia chính là âm thanh do bên trong nổ tung tạo ra.

Ầm!

Mặt đất khẽ rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận