Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1086: Là tôi. Ừ, tôi biết là của cậu

Là tôi. Ừ, tôi biết là của cậu

Độc Nhãn Nam gặp chuyện không hoảng, bảo Kim Hòa Lị nhanh chóng đi làm. Hiện tại ông ta muốn dẫn người đến phía Nam trấn thủ. Đối với chuyện Tà Vật đến đây, ông ta rất khó chịu, người trẻ tuổi không biết võ đức, thế mà chủ động xuất kích sau khoảng thời gian nghỉ ngơi của bọn họ, chẳng lẽ là muốn nhân lúc bọn ta đang thả lỏng thì đánh lén sao?

Cẩn thận suy nghĩ.

Có khả năng này.

Chẳng qua là hoảng sợ thì khẳng định không có, có Lâm Phàm ở thành phố Duyên Hải thì luôn luôn an toàn nhất.

Trong thành phố.

Rất nhiều thành viên của bộ phận đặc biệt biết tin Tà Vật tấn công từ phía Nam, lập tức dừng việc hiện giờ, không quan tâm tu vi của bản thân mạnh hay yếu, đều gánh vác trách nhiệm bảo vệ thành phố Duyên Hải. Cho dù là nguy hiểm ra sao, cũng tuyệt đối không thể khiến cho bọn họ có bất kỳ suy nghĩ lùi bước nào.

Người dân nhìn thấy tình huống này đều rất nghi hoặc.

Đã rất lâu không nhìn thấy tình huống này rồi.

Những bóng người nhảy trên các tòa nhà, tốc độ rất nhanh, ánh mắt kiên quyết, cho dù gặp phải nguy hiểm lớn đến đâu, đều không hề sợ hãi.

Gần đây Tôn Hiểu chuyển sang làm streamer món ngon, rảnh rỗi không có việc gì thì đi tuyên truyền đặc sản của thành phố Duyên Hải. Nhìn thấy tình hình xung quanh, anh ta lập tức cảm thấy có chuyện lớn xảy ra.

“Các bạn đang xem ơi, toàn bộ thành viên của bộ phận đặc biệt đều được điều động, khẳng định là có chuyện lớn xảy ra rồi. Tôn Hiểu tôi sẽ mang đến nguồn thông tin sớm nhất cho mọi người.”

Món ngon trước mặt lập tức không còn thơm nữa, anh ta ném đôi đũa xuống rồi lập tức đi.

Ông chủ kêu gào: “Cậu streamer ơi, đừng đi chứ, món ăn của tôi cậu còn chưa đề cử mà, tôi có trả tiền đấy.”

Nhìn thấy Tôn Hiểu chạy mất dạng, ông chủ suýt chút nữa là tức muốn nổ banh ngay tại chỗ. Chó đẻ, trả tiền làm việc đàng hoàng, chạy đâu mất tiêu rồi.

Trên kênh livestream.

“Cẩu streamer, nhận tiền giới thiệu món ăn, tao mụ nội nó suýt nữa là tin chiêu trò của mày.”

“Mỹ vị thế gian bằng tiền.”

Lời vừa nãy của ông chủ đều đã bị người trên kênh livestream nghe thấy.

Tôn Hiểu vừa chạy vừa nhìn livestream, bình tĩnh nói: “Tôi cũng kiếm cơm, đều là vấn đề nhỏ, không đáng nhắc, tiếp theo sau đây mới là lúc streamer thể hiện. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tôi đã nhìn thấy không dưới mười thành viên tập kích về phía bên đó.”

Chỗ tòa nhà ở rìa.

Độc Nhãn Nam đứng trên nóc tòa nhà, mắt nhìn về phía xa. Tuy rằng khoảng cách xa xôi, nhưng ông ta vẫn có thể nhìn thấy khoảng không gian ở phía xa tràn ngập một luồng hơi thở hung ác.

Đại sư Vĩnh Tín nói: “Sao Tà Vật lại tấn công? Với sự xuất hiện của tộc Tinh Không, Tà Vật đều đã ẩn nấp hết, sẽ không phải là chúng đã đạt được thỏa thuận với tộc Tinh Không, đến đây tấn công chứ?”

Lưu Hải Thiềm nói: “Cẩn thận chút. Căn cứ theo biểu đồ phản ứng năng lượng biểu thị, số lượng Tà Vật không ít, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng xông vào thành phố.”

Những thành viên khác đều đã sẵn sàng.

Thực lực của những thành viên này có lẽ không nổi bật, nhưng khi gặp phải chuyện Tà Vật tấn công, đều không hề sợ hãi mà tiến đến. Cho dù gặp phải đối thủ như thế nào, đều không thể khiến bọn họ có chút sợ hãi nào.

Dần dần.

Lưu Hải Thiềm phát hiện Độc Nhãn Nam đang ngẩn người, hình như là đang suy nghĩ chuyện gì đó.

“Sao vậy?”

Độc Nhãn Nam nói từ từ: “Vùng ngoại ô này có phải là có liên minh Cao Viện không?”

Đại sư Vĩnh tín nói: “Hình như vậy.”

Lưu Hải Thiềm nói: “Không phải hình như, mà chính là ở hướng này. Nếu như Tà Vật muốn tấn công thành phố Duyên Hải, bắt buộc phải thông qua liên minh Cao Viện.”

Nghe thấy lời này, Độc Nhãn Nam không khỏi cười ra tiếng. Nhớ đến lúc ông cụ Từ đồng ý cho liên minh Cao Viện thành lập, ông ta vẫn rất có ý kiến. Bây giờ xem ra, quả thật là nhìn xa trông rộng, xây dựng ở vùng ngoại ô cũng khá có lý.

Độc Nhãn Nam lấy điện thoại ra, trực tiếp điện cho Kim Hòa Lị.

Bảo cô ta nhắn tin cho toàn bộ học sinh đã gia nhập vào liên minh Cao Viện, thông báo chuyện Tà Vật xuất hiện cho bọn họ, muốn tránh nạn thì quay về trong thành phố.

Cho dù họ đã gia nhập liên minh Cao Viện, nhưng với Độc Nhãn Nam, họ vẫn là đồng bào, không thể không quan tâm hỏi han.

Sau khi làm xong những chuyện này, ông ta im lặng chờ đợi.

“Có kịch hay để xem rồi.” Độc Nhãn Nam nói.

Đại sư Vĩnh Tín và Lưu Hải Thiềm nhìn nhau một cái.

Có vẻ là màn kịch hay này sẽ do những tộc Tinh Không của liên minh Cao Viện kia đến đối mặt.

Phía xa.

Đại quân Tà Vật rất điên cuồng, trên người mỗi con Tà Vật đều có những đường vân màu đỏ, đôi mắt tràn ngập màu máu, đó là dấu hiệu phát cuồng, giống như là đang chịu phải một loại sức mạnh đáng sợ nào đó.

Từng con đều đang tỏa ra hơi thở cuồng bạo kinh hoàng.

Hiện giờ. trong lòng những Tà Vật này chỉ có giết chóc, không còn bất kỳ suy nghĩ gì khác.

Giết!

Giết!

Trong thành phố.

Đám Lâm Phàm đang đi dạo. Mộ Thanh rất tò mò về mối quan hệ giữa Lâm Phàm và ông Trương, rốt cuộc là chung sống thế nào mới có thể ở cùng nhau đến mức độ này? Quan hệ quá thân mật. Nếu như ông Trương là con gái, cô cũng nghi ngờ hai người này có phải là có một chân không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận