Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1121: Cái gì? Tôi vẫn còn một người ông cố

Cái gì? Tôi vẫn còn một người ông cố

Đương nhiên.

Tông môn có bác ở đó, đương nhiên sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng ông ta phải giấu diếm thân phận cho bác, đề phòng bị quấy rầy, cho nên đã nói những lời dối trá với những cường giả ẩn mình này.

Việc gì không nên làm, tốt nhất là không làm.

Quả nhiên.

Những lời ông ta nói rất hữu ích.

Những cường giả ẩn mình đó đều chấn động, trời ạ, vẫn còn có người có thể trở thành Đại Đế, quả là có chút giả dối.

Chỉ là những lời này từ chính miệng của Đại Đế Cáp nói.

Độ tin cậy đương nhiên rất cao.

Tông chủ hiện tại lấy được tinh thể đó đã biết hết mọi thứ.

“Bố ơi, người quá tuyệt tình đấy, rời đi mà không nói với con điều gì sao?”

Cáp Thế Kỳ buồn rời rượi, lý do khiến anh ta oai phong lẫm liệt chính là có chỗ dựa vững chắc là bố mình.

Vốn dĩ dựa vào bố mình để trở thành cường giả cảnh giới Đại Đế, anh ta vẫn có thể hồi phục từ mùa xuân thứ hai và trở thành một phá gia chi tử lộng hành một lần nữa, nhưng bố anh ta thậm chí còn không cho một cơ hội, điều này thực sự khiến trái tim của Cáp Thế Kỳ tan nát.

Có lẽ anh ta là hậu duệ thảm nhất của Đại Đế.

Nếu nhà người khác có Đại Đế, thật sự là người một nhà đắc đạo, cả họ được nhờ, con cháu đời sau chắc chắn là hống hách lộng hành, kẻ nào to gan dám nói lời bậy bạ, hẳn là đánh cho hắn ta đến nỗi không phân biệt được gì nữa.

Lúc này.

Những cường giả đến đây đã chắp tay rời đi.

Không ở lại nữa.

Tông chủ nhìn về phía Cáp Lân quỳ, cau mày trầm tư suy nghĩ, vừa rồi là có ý gì?

Thật không hiểu nổi.

Sau đó không nghĩ nhiều nữa.

Cáp Lân không nói, là có lý do của chính mình, tự tiện tìm hiểu cũng không phải chuyện tốt.

Trước gian phòng.

Lâm Phàm thấy khí tức ủa Cáp Lân biến mất, lặng lẽ thở dài: "Người đã đi rồi..."

Tiểu Hoàng cảm nhận được tâm trạng của chủ nhân, dụi đầu vào quần áo của Lâm Phàm, như muốn nói rằng, tao vẫn ở đây mà.

Lâm Phàm ngồi xổm, xoa đầu Tiểu Hoàng, cười nói: "Có muốn ăn thịt rắn không?"

"Gâu gâu!"

Tiểu Hoàng đang vẫy đuôi, ý tứ rất rõ ràng, điều này muốn nói rằng, hãy nhanh chóng làm đi, đừng quan tâm đến những chuyện khác.

Con rắn dưới núi đã bị săn sạch.

Có thể dùng một từ để miêu tả đó là... Đã bị đuổi cùng giết tận.

Nhưng đừng bao giờ nghi ngờ khả năng di chuyển của các ăn hàng.

Chỉ cần muốn ăn, đều có thể tìm thấy.

Trải qua chuyện Cáp Lân thành Đế xong.

Càn Nguyên tông bùng nổ hoàn toàn và trở thành một tông môn mà ai cũng muốn vào, trong thời đại này vẫn có người trở thành Đại Đế, điều này cho thấy Càn Nguyên tông có khả năng trở thành Đế.

Mặc dù cơ hội rất mong manh, nhưng sự việc này đã khiến vô số người phát điên.

Thời đại hưng thịnh là đây.

Chỉ là đối với tông chủ Càn Nguyên tông, sau lưng thời đại hưng thịnh sẽ ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, bất cẩn một chút cũng sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng đây cũng là cơ hội cho tông môn.

Sau khi có thể nắm vững, khi đó Càn Nguyên tông sẽ hiên ngang và tồn tại mãi mãi.

"Tiểu Hoàng, mày sống lâu thật đấy!"

Lâm Phàm sờ đầu Tiểu Hoàng như thể anh đã khám phá ra đại lục mới, nếu anh nhớ không lầm thì có người đã nói với anh rằng tuổi thọ của một con chó rất ngắn ngủi, chỉ có mười mấy đến hai mươi năm.

Nhưng ai có thể ngờ được.

Tiểu Hoàng lại kiên cường như vậy.

Sống được lâu như thế.

Tiểu Hoàng vốn dĩ còn đang nhảy nhót tưng bừng, nhưng nghe những lời này liền nhìn chằm chằm Lâm Phàm như nhìn thấy quỷ, câu nói này cũng hơi đáng sợ đi.

Lời nói của hổ và sói.

Lâm Phàm cười nói: "Nhưng sống lâu được thì tốt."

Tiểu Hoàng thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng tên đó muốn ninh chín mình, thực sự là đáng sợ, nhưng may mắn thay, ngụ ý đã thay đổi, không dọa chết mình.

Đối với Lâm Phàm, tình huống của Tiểu Hoàng là bình thường.

Nhưng cho dù là ai đi nữa, đều sẽ nói con chó này đã thành tinh rồi, hiểu tính người, hiểu được lời nói của mọi người.

Thời gian cứ trôi qua như vậy, bình thản mà sung túc.

Lâm Phàm và Tiểu Hoàng đã có tình cảm sâu đậm.

Đặc biệt là đối với những vật nuôi trung thành như chó, một khi chúng coi bạn như chủ của chúng, tùy ý để bạn đánh đập, mắng mỏ thì cuối cùng chúng sẽ vẫy đuôi đi theo bạn, chưa kể Lâm Phàm còn coi Tiểu Hoàng như một người bạn đời của mình, trong trường hợp này, Tiểu Hoàng còn không nhảy vào nước sôi lửa bỏng vì Lâm Phàm, toàn thân toàn ý trung thành.

Tông môn đã thay đổi rất nhiều.

Trong mấy chục năm sau sự việc đó, đệ tử gia nhập Càn Nguyên tông đã đạt đến thời kỳ đỉnh cao trong lịch sử Kiến tông, có vô số đệ tử, không biết có bao nhiêu đệ tử ngoại môn, huống chi là đệ tử bình thường.

Lâm Phàm và Tiểu Hoàng ở Càn Nguyên tông, giống như một hạt cát trong biển người mênh mông, không có gì nổi bật, thậm chí còn không có ai chú ý đến.

Điều duy nhất đáng để Lâm Phàm chú ý là Cáp Thế Kỳ đã kết hôn và có con.

Người phụ nữ là con gái của tông chủ của tông môn lớn khác.

Địa vị cao.

Tương tự với Cáp Thế Kỳ.

Lâm Phàm nghe người ta nói, người phụ nữ căn bản không thích Cáp Thế Kỳ chút nào, nhưng mệnh lệnh rất khó làm trái, chỉ có thể đồng ý, mục đích duy nhất của việc kết hôn là để tìm hiểu xem Cáp Thế Kỳ có thừa kế huyết mạch của Cáp Lân hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận