Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1322: Lâm Phàm: Tôi một thân một mình, có thể ở bên ngoài mấy ngày cũng được (2)

Lâm Phàm: Tôi một thân một mình, có thể ở bên ngoài mấy ngày cũng được (2)

Lâm Phàm nói: "Bố không cần, tự con giữ lại mà dùng, muốn mua cái gì thì mua cái đó."

Dần dần.

Khả Lam rưng rưng vẫy tay tạm biệt bố.

Viện trưởng đứng bên cạnh nói: "Bố của con thật vĩ đại, từ trong ánh mắt của cậu ta tôi có thể thấy sự yêu thương của cậu ta đối với con, sau này con cần phải cố gắng học tập thật tốt."

"Con biết bố con rất yêu con, nhất định con sẽ thật cố gắng, để cho bố biết, con gái của bố rất ưu tú." Khả Lam kiên định nói.

Tầng ký túc xá nữ thần.

Ký túc xá này là bốn người một buồng, mỗi một người đều có một phòng ngủ.

Lúc này.

Trong phòng khách.

Ba cô gái ngồi quanh bàn ăn.

"Tôi nghe nói sắp có một người mới chuyển đến ký túc xá chúng ta."

"Ồ! Bây giờ thời gian đăng ký cũng đã qua, cậu ấy vào bằng cách nào?"

"Tôi nghe được tin tức là học sinh mới này rất ưu tú, lúc khảo nghiệm ma lực, độ tương tác hệ thủy đạt tới chín mươi chín, thuộc trường hợp thiên tài đặc cách nhận vào."

"Oa, thật là lợi hại, lại có độ tương tác cao như vậy, độ tương tác của tôi mới chỉ có chín mươi."

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện với nhau.

Cửa ký túc xá mở ra.

Khả Lam cẩn thận khuân đồ đi vào, sợ phát ra tiếng động quá lớn, ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của bạn mới cùng phòng.

"Chào mọi người, không làm phiền đến mọi người nghỉ ngơi chứ."

Thấy ba người bạn cùng phòng đều ở đây, cô mỉm cười chủ động chào hỏi.

Bố đã nói với cô.

Giao lưu giữa người và người rất đơn giản, mỉm cười đối mặt, giao lưu thân thiện, cũng chưa có chuyện gì là không giải quyết được.

Ba cô gái tò mò nhìn Khả Lam.

Hai bên đều đang quan sát lẫn nhau.

Bọn họ trao đổi ánh mắt.

Mặc dù không có nói chuyện, nhưng ý tứ trong ánh mắt dường như chính là...

"Cô ấy chính là học sinh thiên tài được đặc cách trúng tuyển sao?"

"Ăn mặc rất bình thường, tôi cho rằng cô ấy là con gái nhà quyền quý, trông dáng vẻ thì hình như là tôi đoán sai rồi."

"Nhiệt tình một chút, chị em mới tới, chúng ta phải chủ động."

Lập tức.

Bọn họ dường như đạt được nhận thức chung.

Đứng dậy.

Mặt mỉm cười.

"Không sao, chúng tôi đều ở đây chờ cậu, cậu chính là thiên tài có độ thân thiện hệ thủy gần như tuyệt đối nhỉ, ở trong học viện chúng tôi đã nghe nói về chuyện của cậu, viện trưởng cũng tự mình tiếp đón cậu đấy."

"Chúng tôi giúp cậu xách hành lý."

Mọi người đều rất thân thiện.

Khả Lam thở phào nhẹ nhõm, lúc cô tới, trong lòng nghĩ chính là có khi nào mọi người không thích cô hay không, sau đó loại trừ cô. Bây giờ xem ra mình suy nghĩ nhiều, mọi người đều rất thân thiện đối với cô.

Trừ khi gặp phải kiểu người ngang ngược kiêu ngạo, người cao ngạo không coi ai ra gì, người lạ khác gặp mặt cũng sẽ rất thân thiện, đây là phép lịch sự cơ bản.

Ba cô gái nhiệt tình giúp Khả Lam lôi kéo hành lý, đưa đồ đến phòng, trải giường chiếu vân vân.

Sau khi làm xong chuyện.

Mọi người đều ngồi ở trước bàn.

"Mỗi người chúng ta tự giới thiệu mình một chút đi, tôi tên là Đế Nhã Lộ Tạp Địch Á Nặc, gọi tôi là Đế Nhã là được, tôi là con gái thứ hai của Đại công tước gia tộc Địch Á Nặc."

Đế Nhã rất đẹp, một mái tóc dài màu đỏ, trông dường như rất nóng nảy, thật ra thì lại rất dịu dàng, chỉ là một bộ phận nào đó của cơ thể trổ mã hơi quá đáng, hơi lớn một chút, là một ma pháp sư không tệ.

Nhưng nói thật, một bộ phận nào đó lớn một chút có sai sao?

Không sai.

Điều này chính là bá đạo.

"Tôi tên là Olga Via Norla, trưởng nữ của gia tộc Norla, đến từ đế quốc Locke, trước đến nơi này đi học."

Olga Via để tóc ngắn, tư thế oai hùng hiên ngang, mặc áo giáp nữ sĩ màu trắng bạc, bên hông đeo một thanh kiếm dài bằng bạc dành riêng cho nữ sĩ, chế tác rất tinh xảo, nhìn một cái cũng biết rất không tầm thường.

Người cuối cùng là tộc Tinh Linh.

"Tôi tên là Sylph, đến từ tộc Tinh Linh, mẹ tôi là nữ vương đương nhiệm, tôi còn có hai người anh, bọn họ cũng ở lại tộc, tôi giỏi cung tên, là một cung tiễn thủ phong..."

Olga Via đỡ trán nói: "Không có ai bảo cậu giới thiệu tình huống trong nhà, cậu lại mắc tật đấy rồi."

"Thật xin lỗi, tôi có chút căng thẳng." Sylph khom người, lớn tiếng nói.

Khả Lam cười lên, sau đó che miệng lại cảm thấy như vậy rất không lễ phép, đứng lên nói:

"Tôi tên là Lâm Khả Lam, đến từ làng Pao, bố tôi là một thôn dân, làm ruộng nuôi tôi, sau này mong các cậu quan tâm nhiều hơn."

Tiếng nói vừa dứt.

Cúi người cảm ơn.

Cô nghe thấy ba người mới cùng phòng giới thiệu, biết bọn họ đều là người tới từ đại gia tộc, có địa vị cực cao, so với cô chính là người của hai thế giới.

Ở trước mặt bọn họ, xuất thân của mình rất hèn mọn.

Nhưng cho tới bây giờ cô cũng chưa từng cảm thấy hèn mọn về thân phận của mình, cũng chưa từng cảm thấy tự ti về thân phận của bố, ngược lại cho rằng trời cao đối xử với cô rất tốt, để cô gặp được người bố tốt nhất trên thế giới.

Rõ ràng!

Mọi người không vì thân phận của cô mà lộ ra vẻ mặt khinh thường, cũng mỉm cười nhìn cô.

"Sau này chúng ta chính là chị em cùng ký túc xá rồi, cùng nhau cố gắng lên." Đế Nhã nói.

Tính cách của cô ta nhiệt tình hoạt bát, so với Olga Via lạnh lùng càng phù hợp đảm nhiệm sợi dây liên kết đoàn thể hơn, còn Sylph của tộc Tinh Linh thì tỏ ra rất ngượng ngùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận