Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1294: Nếu như giải quyết được chuyện này, thì các tiệm sẽ mở cửa? (2)

Nếu như giải quyết được chuyện này, thì các tiệm sẽ mở cửa? (2)

Sao lại đóng cửa cả rồi.

Bộ không thể mở một tiệm để tôi mua đồ sao?

“Này! Anh ở đây làm gì?” Ngay lúc này, có tiếng bước chân từ xa truyền đến, sau đó có tiếng vang lên bên tai Lâm Phàm.

Lâm Phàm quay đầu nhìn, phát hiện đó là một đoàn binh sĩ tay cầm vũ khí vội vã chạy đến, sắc mặt ai nấy đều rất nghiêm trọng, giống như sắp có chuyện lớn xảy ra vậy.

Lâm Phàm nói: “Tôi muốn mua bánh kem và quần áo, cho hỏi tại sao bọn họ đều đóng cửa hết rồi?”

Một binh sĩ nhiệt tình nói: “Thú triều sắp đến rồi, anh mau tìm chỗ trốn đi, nếu như anh muốn ra sức giúp thì hãy mau đến trên tường thành giúp chúng tôi vận chuyển đồ đạc, cái này cho anh, vũ khí đó, đừng ngây người ra nữa, mau đi theo chúng tôi.”

Binh sĩ đưa cho Lâm Phàm cây giáo dài.

Sau khi nhận cây giáo đó, Lâm Phàm bị đối phương kéo vào trong đội ngũ. Đối với tình trạng này, anh có chút ngây người, tôi đến đây để mua đồ chứ đâu phải làm lính.

Nhưng theo như lời của đối phương.

Anh nghe ra một ý khác.

“Ý anh là nếu như thú triều lui đi, thì những cửa tiệm này sẽ mở cửa?” Lâm Phàm vừa chạy theo binh sĩ vừa hỏi.

Binh sĩ nói: “Nhảm nhí, nếu không phải vì thú triều, thành phố của chúng tôi vô cùng náo nhiệt, nếu như thật sự có thể đánh lui thú triều, tôi mời anh uống bia, nếu như thú triều thành công vào thành phố, nơi này sẽ biến thành một đống đồ nát, còn chúng ta sẽ trở thành thức ăn của Ma Thú.”

“Thì ra là vậy, xem ra là gặp phiền phức rồi, đúng là một lũ không thân thiện.” Lâm Phàm gật đầu, không còn thiện cảm với với lũ Ma Thú nữa, tao chỉ muốn mua chút quà sinh nhật cho Khả Lam, sao tụi mày lại lựa đúng ngày vậy chứ.

Nhưng anh thích giúp đỡ người khác.

Thấy sắc mặt nghiêm trọng và tuyệt vọng của mọi người xung quanh, anh quyết định giúp bọn họ lấy lại nụ cười.

Ầm!

Mặt đất rung động.

Tiếng gầm gừ của Ma Thú chấn động điếc cả tai.

“Mau, thú triều bắt đầu rồi, bọn Ma Thú chuẩn bị tấn công rồi.” Binh sĩ bên cạnh Lâm Phàm nói với sắc mặt lo lắng.

Cảnh tượng này rất đáng sợ.

Đối với binh sĩ bình thường mà nói, cho dù có chút thực lực, nhưng đối mặt với thú triều, bọn họ hoàn toàn không có năng lực chống lại, chỉ có các cường giả thật sự mới có thể đối đầu với Ma Thú lớn mạnh.

Người chỉ huy có thể chém giết Ma Thú lớn mạnh mới có thể quyết định thắng bại của trận đấu này.

Trên tường thành.

Chủ thành của thành phố Thiết Dung mặc trên người chiếc áo giáp, tay cầm thanh kiếm to, đó là một thanh kiếm phi phàm, được khảm một ma hạch, chứa sức mạnh phi thường.

Tình huống trước mắt khá xấu.

Đội quân Ma Thú tiên phong là các Ma Thú thấp sao, mà trong lũ Ma Thú thấp sao này có ẩn chứa một số Ma Thú trung sao loại sức mạnh chuyên công phá tường thành.

Số lượng cực lớn, tạo nên áp lực tâm lý rất lớn cho các binh sĩ.

Đồng thời cũng có Ma Thú Phi Cầm quanh quẩn.

Đây là lần thú triều được chuẩn bị đầy đủ nhất trong lịch sử thú triều, Ma Thú không ngu, bọn chúng cũng biết cách bày binh bố trận.

Chủ thành quát: “Quân đoàn pháp sư chú ý tập kích đường không, thi triển ma pháp hệ thổ củng cố tường thành, mọi người hành động đi nào.”

Chiến lực của một thành phố lớn cũng rất đầy đủ.

Các pháp sư trong đoàn quân pháp sư không quá mạnh nhưng khi tụ tập lại, thì có thể hình thành uy lực khổng lồ, lúc này, các pháp sư tụng chú ngữ, thi triển ma pháp hệ thổ củng cố tường thành, đồng thời, trên tường thành xuất hiện rất nhiều tia nhọn, đó đều là sự chuẩn bị căn bản trước trận chiến.

Mà việc quan trọng nhất của quân đoàn pháp sư chính là đối không.

Phòng chống ưu thế Ma Thú Phi Cầm đánh trên không, tạo tiến công mang tính hủy diệt cho thành phố.

Đồng thời cũng có vài đại pháp sư đã sẵn sàng.

Trách nhiệm của bọn họ chính là cùng ngài chủ thành kiềm chế các Ma Thú lớn mạnh.

Ma pháp sư cấp thánh của Vương thành đang trên đường chạy đến, chỉ cần chống đến lúc đó thì sẽ có cơ hội thắng.

Dù sao thì, ma pháp sư cấp thánh thi triển siêu giai ma pháp, có thể tạo sát tường hủy trời diệt đất, chắc chắn có thể đánh lui thú triều.

Đột nhiên.

Một tia sáng màu vàng chiếu sáng khắp trời đất.

Lúc chủ thành nhìn thấy cảnh phía xa kia, sắc mặt lập tức thay đổi, như vừa gặp phải ma vậy, thậm chí còn không dám tin vào mắt mình.

“Đó là… đó là…”

Ông ta bắt đầu nói lắp.

Trước tiên thì đã biết là thú triều do lĩnh chúa Ma Thú cấp thánh phát động, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh khổng lồ ở phía xa đó, chủ thành hoàn toàn sửng sốt, đến các đại ma pháp sư xung quanh cũng thế.

“Hoàng Kim Thánh Long ba đầu…”

Bọn họ không ngờ lần thú triều này lại được phát động bởi Ma Thú cấp bậc này.

Tuy nói đây cũng là Ma Thú cấp thánh.

Nhưng Ma Thú ở cấp bậc này còn lớn mạnh hơn cả Ma Thú cấp thánh thông thường, thậm chí còn có một việc kinh khủng như những gì học nghĩ.

Trong thú triều, bọn họ lại nhìn thấy hai Ma Thú cấp thánh.

Một con Cự Hùng với toàn thân bốc cháy.

“Ma Thú cấp thánh, Liệt Diệm Địa Ngục Hùng.”

“Ma Thú cấp thánh, Vương Thương Lang.”

Lập tức.

Toàn bộ người toát cả mồ hôi lạnh.

Những chuẩn bị trước trận chiến phảng phất như một trò đùa.

“Thành phố này e là không giữ được rồi.” Chủ thành tự lẩm bẩm.

Ông ta không hiểu tại sao lại như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận