Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 323: Tôi biết các người vẫn luôn nói xấu sau lưng tôi

Tôn Hiểu vẫn đang phát livestream, đột nhiên, điện thoại của anh ta đổ chuông, kết nối cuộc gọi, là do nhân viên quản lý Ái Ái của diễn đàn gọi tới.

Tôn Hiểu vốn dĩ còn rất phấn khích, nghe những lời quản lý nói với anh ta, sắc mặt lập tức thay đổi.

Cuối cùng thẫn thờ cúp máy.

"Cư dân mạng thân mến, thành phố Duyên Hải có lẽ không thể ở được nữa, vừa rồi tôi nhận được điện thoại, một luồng sóng năng lượng đạt cấp Thiên Vương đã xuất hiện, hơn nữa còn là thứ cao hơn trong cấp Thiên Vương."

"Theo như quản lý Ái Ái nói, thì tà vật này gần giống với tà vật Chương Lang Ma từng xuất hiện ba mươi năm trước."

"Có lẽ các người vẫn chưa thật sự hiểu nó."

"Nhưng các người chỉ cần biết, muốn chống đối với loại tà vật này, chí ít cần mười mấy vị giống như cường giả của Bộ phận đặc biệt thành phố Duyên Hải mới có thể nắm chắc được phần thắng."

"Hơn nữa phần trăm nắm chắc rất thấp."

Khi anh ta nói ra những lời này.

Không chỉ bản thân anh ta cảm thấy sợ hãi, mà ngay cả những người xem livestream cũng cảm thấy sợ hãi. Cư dân trốn dưới tầng hầm thành phố Duyên Hải càng nhiều hơn, ai ai cũng đều kêu gào than vãn.

Không tin được đây là sự thật.

Lúc này, tà vật Xà Ma Vương đã nhìn thấy con người lẫn lộn trong đám tà vật, tức giận mặc sức mà đánh tà vật, khiến nó vô cùng tức giận, đuôi xà vung tới, hóa thành tàn ảnh cuộn lại, nó muốn dùng hai tay xé nát cơ thể của con người này.

"Tao phải báo thù cho Gà Mái."

Lâm Phàm hết quyền này đến quyền khác đánh về phía tà vật.

“Chết đi cho tao.” Tà vật Xà Ma Vương xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, dùng lòng bàn tay sắc bén quơ về phía khuôn mặt của Lâm Phàm, muốn xé toạc gương mặt của anh.

Lâm Phàm không có chú ý đến tà vật Xà Ma Vương.

Một quyền tung ra, trực tiếp đánh vào mặt của tà vật Xà Ma Vương. Bịch một tiếng, đầu của tà vật Xà Ma Vương tiếp xúc với mặt đất, trong giây phút đầu nó tiếp xúc với mặt đất, Xà Ma Vương có hơi ngơ ngác. Sau đó năng lượng tà vật lại bắt đầu sôi trào khủng khiếp, phát ra sóng âm cực sắc bén.

Bịch!

Lâm Phàm lại tung ra một quyền đánh tà vật Xà Ma Vương văng xuống đất. Sau đó, tung một cước nhắm vào bụng nó, chỉ thấy Xà Ma Vương từ dưới đất bay lên, trực tiếp bị đá bay ra ngoài phạm vi chiến đấu của tà vật.

Tà vật Xà Ma Vương ôm bụng, phát ra tiếng xè xè.

Đáng ghét.

Anh dám đánh nó thế?

Lâm Phàm cảm thấy con vật vừa rồi dường như khá là ngứa đòn. Thôi đi, dù sao nó cũng bị anh đánh ba lần. Anh cũng tha thứ cho nó rồi, đừng qua đây nữa.

Có lẽ con người có cao thấp giàu hèn, tà vật cũng có phân rõ mạnh yếu.

Nhưng trong mắt Lâm Phàm ...

Đều đối xử bình đẳng.

Tà vật Xà Ma Vương cấp Thiên Vương khiến cường giả cả thành phố Duyên Hải lo sợ, lúc này đang gặp phải một chuyện cực kỳ nhục nhã trong suốt cả đời này của nó.

Thân là vua trong đám tà vật.

Cách xuất trận lúc nào cũng ngầu nhất.

Những tà vật nghênh tiếp vị vua đến, bỗng chốc hình thành một sự khác biệt rất lớn với tà vật xung quanh, người nào nhìn thấy chắc chắn sẽ nói, tà vật này nhất định không phải là tà vật tầm thường.

Chỉ là bây giờ…

Nó có khác gì với những tà vật xung quanh đâu? Đều là thứ bị đánh, hơn nữa nhân loại còn chưa phát hiện chỗ thần kỳ của nó! Đây là chuyện khiến nó tức giận nhất.

Tà vật Xà Ma Vương đứng ngoài phạm vi, gầm lên một tiếng, trên lưng mọc ra từng miếng da xước, lửa giận bùng cháy dữ dội, đuôi rắn vung lên, vù một tiếng lao về phía Lâm Phàm.

Lâm Phàm bị tà vật bao vậy, hiểu rõ sâu sắc ý nghĩa hai tay khó địch lại bốn tay, phần lưng thường bị tà vật tấn công, mỗi lần sau khi bị tấn công, anh đều tò mò quay đầu lại, sau đó tung một đấm vào mặt tà vật.

Răng rắc!

Chính ngay lúc này.

Tà vật Xà Ma Vương há to miệng, hàm răng sắc nhọn nhe ra nanh độc, hung hăng cắn vào vai Lâm Phàm. Độc tố của nó là độc tố mạnh nhất trên thế gian, thậm chí một giọt cùng có thể độc chết người dân của cả thành phố Duyên Hải.

Những chiếc răng sắc nhọn của nó đủ sắc bén để có thể xé nhỏ mọi vật cứng.

“Sao mày có thể cắn người bừa bãi thế hả?” Lâm Phàm hỏi, sau đó, dưới ánh mắt khó tin của tà vật Xà Ma Vương, đầu của nó bị con người trước mắt này túm lấy, ngay lúc nó muốn phản kháng lại, Lâm Phàm liền vung một đấm vào mặt nó, đánh nó ngã xuống đất.

Cú ngã xuống đất lần này khiến tà vật Xà Ma Vương bình tĩnh hơn rất nhiều.

Hai má nó dán sát đất, cho dù có tà vật giẫm lên người nó, nó cũng không phản ứng lại, quả thật là có hơi lờ mờ, không giống như nó nghĩ.

"Chết tiệt."

Tà vật Xà Ma Vương là một tà vật có phong cách, cách nó ra tay với con mồi đều rất tao nhã đẹp mắt, chẳng hạn như dùng chất độc khiến đối thủ mặt mày tái nhợt rồi ngã xuống.

Hoặc là dùng sức mạnh khủng khiếp của nó, xé nát đối phương.

Chứ không giống như bây giờ, nó bị đánh gục xuống mặt đất, chìm vào trạng thái mơ hồ.

Tà vật Xà Ma Vương chuẩn bị đứng dậy, nhưng lại bị Lâm Phàm vô tình giẫm trúng đầu nó, đạp đầu nó xuống đất, không thể cử động.

Chết tiệt!

Cái tên đáng ghét.

Lâm Phàm căn bản không chú ý đến tình trạng của tà vật Xà Ma Vương. Bây giờ suy nghĩ của anh rất đơn giản, chính là báo thù cho Gà Mái, đánh cho đám động vật đáng ghét này một trận.

Sao có thể thấy thú cưng của anh nhỏ bé yếu ớt thì mặc sức ăn hiếp nó? Bọn chúng bắt nạt nó, thì hãy chấp nhận sự báo thù của anh.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận