Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 751: Tôn Hiểu thấp bé, theo dõi trực tuyến. (2)

Tôn Hiểu thấp bé, theo dõi trực tuyến. (2)

“Đúng vậy, tôi đã đến từ lâu rồi.” Tôn Hiểu nghĩ đến những gì mình đã trải qua trong thời gian này, cảm thấy quả thật không phải cuộc sống của con người, thật mẹ nó vừa nguy hiểm vừa đau khổ: “Thần tượng, mọi người đang đi đâu vậy?”

Lâm Phàm nói: “Đến di tích cổ.”

Khi đám người Độc Nhãn Nam nghe thấy lời của Lâm Phàm, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng đi lên: “Mau, tắt livestream đi.”

Mọi người trong phòng livestream điên cuồng gõ chữ.

‘Cầu livestream di tích cổ.’

‘Quỳ xuống cầu livestream.’

Bọn họ đều là những người dân bình thường sống trong thành phố, xem kịch thì có thể, nhưng không thể làm chuyện mạo hiểm như đến núi Trường Bạch, dù sao nơi này cũng quá nguy hiểm, rất dễ chết người.

Lâm Phàm nói: “Không sao, không thể dựa vào mình tài giỏi mà cưỡng ép yêu cầu người khác phải thay đổi, chúng ta cũng đâu phải làm chuyện gì mà người khác không thể biết.”

Tôn Hiểu nhìn Độc Nhãn Nam, lại nhìn thần tượng của mình, cẩn thận hỏi: “Có phải là rất quan trọng, không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài không?”

“Cũng tạm, chỉ là đi đến một nơi thôi, không có gì quan trọng hay không.” Lâm Phàm nói.

Độc Nhãn Nam ôm mặt bất lực, đây là nơi rất quan trọng, sao đến miệng anh lại trở thành chỉ một nơi thôi, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi.

Tôn Hiểu tin tưởng lời của thần tượng mình. Anh ta thật sự hơi sợ Độc Nhãn Nam, dù sao ông ta cũng là lãnh đạo của bộ phận đặc biệt ở thành phố Duyên Hải. Hơn nữa tạo hình của Độc Nhãn Nam cứ luôn khiến người khác cảm thấy giống như người chuyên giết heo, vô cùng tàn bạo. Nên đối với người bình thường, ông ta thật sự rất kinh khủng.

Tôn Hiểu yếu ớt hỏi: “Thần tượng, có thể dẫn tôi đi cùng không?”

“Không thể!”

“Không được!”

Độc Nhãn Nam và Tộc Lão cùng lúc mở miệng từ chối.

Lời từ chối đồng đều như vậy, khiến Tôn Hiểu giật mình rụt đầu lại, thật mẹ nó đáng sợ. Một ông già và một ông mắt chột cùng lúc nhìn chằm chằm anh ta, cảm giác đó thật đáng sợ.

“Tôi chỉ hỏi thôi, không có ý gì khác đâu.” Tôn Hiểu vội nói.

Độc Nhãn Nam đến trước mặt Tôn Hiểu, đặt bàn tay lên vai anh ta.

Tôn Hiểu hoảng sợ đến không dám nhúc nhích, sợ ông ta muốn đánh mình, nên bây giờ dùng từ ngữ để miêu tả tình trạng của anh ta là… trơ ra như phỗng.

“Cấp bảy.”

Độc Nhãn Nam ngạc nhiên, rõ ràng là không ngờ sức mạnh của Tôn Hiểu đã đạt đến cấp bảy. Nếu không mất một thời gian dài cố gắng, người thường sợ là rất khó để đạt được.

Thế mà Tôn Hiểu chỉ nhờ một chút cơ duyên thế này mà đã đạt được.

Ôi!

Có lẽ là đã tức chết không ít người.

Tôn Hiểu hơi thấp kém, đừng tưởng rằng thời gian anh ta ở trong phòng livestream rất dài, nhưng ở trước mặt những cường giả này, anh ta rất thấp kém, thậm chí là không dám ngẩng đầu ưỡn ngực.

Có câu nói thế nào nhỉ…

Giới không hợp với mình thì có cố gắng chen vào cũng sẽ rất gượng gạo.

Anh ta dám mở miệng hỏi một chút, thì đã bị từ chối, giống như hỏi bạn bè rằng tôi có thể đi ăn cùng không, bạn bè từ chối nói, đây là bữa cơm của những người cấp cao, không thích hợp với cậu.

“Có thể đi cùng, nếu anh muốn thì tôi có thể dẫn anh đi cùng.” Lâm Phàm nói.

Anh thì không sao cả, hơn nữa anh nhìn ra Tôn Hiểu có sự mất mát sâu sắc, còn có cảm xúc khác mà anh không hiểu, nên vì để đối phương vui vẻ, anh cảm thấy đồng ý với đối phương cũng không có gì.

Lâm Phàm và ông Trương hy vọng những người xung quanh đều luôn vui vẻ.

Đừng vì một vài chuyện mà khiến tâm trạng không vui, việc này rất có hại cho sức khỏe.

Độc Nhãn Nam đi đến bên cạnh Lâm Phàm, nhỏ giọng nói: “Lâm Phàm, chuyện này rất nguy hiểm, dù sao đây là nơi bí mật, mà cậu ta lại đang livestream, sợ là sẽ dẫn đến những rắc rối không cần thiết.”

Sắc mặt Lâm Phàm thản nhiên nói: “Không sao đâu, có tôi ở đây, ông cứ yên tâm.”

Nếu là người khác nói những lời này, Độc Nhãn Nam chắc chắn sẽ tức giận hét lên…

Cậu là ai chứ? Cứ nói là có tôi ở đây, yên tâm cái gì chứ.

Nhưng lời này lại do Lâm Phàm nói, đúng là rất ngang tàng, nhưng dù không tin cũng không được, bởi vì khả năng của người ta vốn dĩ rất lợi hại, lợi hại đến mức bạn không thể nào tưởng tượng được.

Tộc Lão nói: “Cậu chủ, như vậy thật sự ổn sao?”

Ngô Thắng nói: “Không sao, nếu cậu ta không nắm chắc thì sẽ không làm vậy. Hơn nữa phương thức giao dịch đã bàn xong rồi, tôi tin cậu ta sẽ không thay đổi, dẫn theo một người không sao cả.”

“Còn về livestream đó cũng không sao, Chúng ta vào đến di tích cổ có thể lấy được đồ hay không còn phải xem Lâm Phàm, nếu cậu ta cũng không có cách, ông nghĩ có nhiều người đến hơn nữa thì có tác dụng sao?”

Tộc Lão gật gật đầu, đúng là vậy, nghe rất có lý.

Có rất nhiều người xem Tôn Hiểu livestream.

Không chỉ là dân bình thường.

Còn có những cường giả luôn đợi ở núi Trường Bạch.

Bọn họ cũng luôn lăn lộn trong phòng livestream của Tôn Hiểu.

Chính là muốn xem xem tên nhóc này có thể có thu hoạch gì.

Không ngờ…

Thu hoạch này cũng thật lớn.

Tôn Hiểu được Lâm Phàm dẫn theo. Đối với bất kì ai mà nói, ở bên Lâm Phàm thực sự tràn đầy cảm giác an toàn, đi đến đâu cũng không sợ bị người khác bắt nạt, đúng, chính xác là tự tin và bá đạo như thế.

Người xem livestream đang bình luận sôi nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận