Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 600: Em gái Ma Thần đã chuẩn bị dốc hết sức lực

Anh ấy rất muốn biết mảnh thiên thạch đó như thế nào, nếu nó bị hỏng thì trách nhiệm của anh ấy sẽ rất lớn, có lỗi với đất nước và tất cả những người đã đầu tư vào nghiên cứu này.

Máy móc đang vận hành.

Làn khói dày đặc bên trong tan dần.

Rất nhanh.

Một bóng dáng mơ hồ xuất hiện bên trong.

Mọi người đều nín thở.

Như thể thấy quỷ vậy.

Làm sao lại có người bên trong thiên thạch được.

Sư Mật Tư dụi mắt như thể mình đã nhìn nhầm, mọi thứ bây giờ đều vượt quá khả năng nhận thức của anh ấy, trong suy nghĩ của anh ấy, mọi thứ đều có cơ sở khoa học, cho dù là Tà Vật cũng như vậy.

Nhưng bây giờ...

Trong thiên thạch có người ư?

Đây là chuyện hoàn toàn không thể.

Khi làn khói dày đặc bên trong được hút hết, bóng người hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.

"Hình như là... Người Long Quốc?"

"Không phải chứ."

"Tại sao dáng dấp lại giống bọn họ, đây là điều không thể."

Các nhân viên của cơ sở nghiên cứu nhìn đối phương lộ ra vẻ không dám tin, đối với họ mà nói, là chấn động lớn.

Con người xuất hiện không là gì cả.

Nhưng điều mà họ không thể tiếp nhận đó là người xuất hiện lại có dáng dấp của người Long Quốc, là chúng ta không đủ đẹp trai, hay là gen của chúng ta không đủ tốt, có phần cũng hơi thái quá rồi.

Lúc này.

Người xuất hiện từ trong thiên thạch ở trước mặt, trên người mặc trang phục Long Quốc thời kì cổ đại, dáng dấp anh tuấn, khí chất phi thường, tuy rằng nhắm chặt hai mắt, nhưng đối phương lại tỏa ra một uy thế không thể giải thích được.

"Anh ta là ai?"

Sử Mật Tư hết sức kinh hãi, trong lòng chấn động, điều mà anh ấy muốn biết lúc này là lai lịch của đối phương, nhưng trong đầu chỉ có âm thanh nói với anh ấy.

Đừng tiếp xúc quá nhiều.

Nếu không, hậu họa khôn lường.

Không chỉ Sử Mật Tư muốn biết anh ta là ai mà những người có mặt tại hiện trường không ai là không muốn biết.

Không ai trả lời câu hỏi của Sử Mật Tư.

Sau đó.

Có người đã phát hiện số liệu hiển thị trên thiết bị, kinh ngạc nói: "Nhìn vào số liệu năng lượng hiển thị, thật đáng sợ."

Nghe thấy âm thanh.

Sử Mật Tư nhìn vào màn hình hiển thị số liệu.

Hai mắt mở tròn xoe.

Số liệu thật đáng sợ.

Đã dọa chết người rồi.

"Anh ta đã mở mắt rồi."

Bóng người chậm rãi mở mắt ra, hai tia sáng lóe lên, sau đó, tia sáng bị thu lại, trở lại bình thường.

"Đây là đâu?"

Ngô Thắng quan sát xung quanh, theo cảm nhận khí tức, ở đây không có cường giả, họ chỉ là một số kẻ bình thường có một chút bản lĩnh.

Bước về phía trước.

Bước đến trước tấm kính.

Ngô Thắng đưa tay lên, vuốt mặt kính, hơi dùng lực, một tiếng răng rắc, các vết nứt trên kính ngay lập tức xuất hiện.

Chuyện này khiến Sử Mật Tư và những người khác bị sốc và há hốc miệng.

Ngay cả tấm kính này chưa chắc đã có khả năng bị tên lửa phá hủy, nhưng chỉ một cái ấn nhẹ, lập tức có vết nứt.

"Mở đường, tôi muốn nói chuyện với anh ta."

Sử Mật Tư dặn dò.

Mọi người xung quanh nghe thấy lời của lãnh đạo, có chút do dự, thật sự muốn mở ra ư, nếu có chuyện gì xảy ra thì không ai có thể ngăn cản được.

Chỉ là đối với Sử Mật Tư mà nói, các người đang nghĩ cái gì thế.

Đối phương dùng tay ấn nhẹ có thể làm vỡ tấm kính này, có thể gọi là tên lửa hình người, ai có thể cản được chứ.

Vì thế.

Sử Mật Tư cảm thấy chỉ có nói chuyện mới có thể đạt được tiến bộ.

Sau đó, anh ấy nói vào micrô: "Vị khách tôn quý, vui lòng chờ một chút."

Sau đó anh ấy vội vàng đi tới, đối với anh ấy mà nói, nếu làm cho đối phương cảm thấy nơi này nguy hiểm, nhất định sẽ làm ra hành vi nguy hiểm.

Vì vậy, khi đối phương chưa có phản ứng gì cần giữ ổn định trước cho đối phương.

Không cần biết anh ta trông giống người nước nào.

Điều chắc chắn duy nhất là đối phương đến từ ngoài bầu trời, vũ trụ bao la đầy bí ẩn, loài người hoàn toàn không thể khống chế được, hiện tại người này có thể gọi là người ngoài hành tinh, anh ấy phải nắm lấy những tri thức mà những người khác không làm được.

Sử Mật Tư bước đến trước mặt Ngô Thắng, vẻ mặt cung kính nói: "Xin chào, đây là Cơ sở nghiên cứu nước Tinh Thiêu, ngài đến từ bầu trời, ẩn trong một thiên thạch, bị chúng tôi phát hiện, vì vậy mới mang nó trở lại đây, xin ngài đừng tức giận."

"Đây là đâu?"

Ngô Thắng không nghe hiểu đối phương đang nói gì nên thờ ơ hỏi.

Ngôn ngữ Long Quốc.

Sử Mật Tư kinh ngạc, có chút bất lực, không ngờ rằng suy đoán của mình là đúng nhưng anh ấy đã giấu kĩ, không để lộ ra ngoài, thay vào đó anh ấy mỉm cười và giao tiếp với đối phương bằng ngôn ngữ Long Quốc.

"Đây là Cơ sở nghiên cứu nước Tinh Thiêu..."

Anh ấy dịch trực tiếp những gì anh ấy vừa nói.

Ngô Thắng nhìn về phía đối phương, rõ ràng đây không phải là nơi mà anh ta muốn đến, nhưng có lẽ anh ta có thể hỏi thăm một số tin tức.

"Anh biết Tiềm Long Cốc không?"

Sử Mật Tư im lặng, sau đó nói: "Tôi không biết Tiềm Long Cốc ở đâu."

Ngô Thắng đáp: "Làm sao anh biết nói ngôn ngữ mà tôi đang nói?"

"Chúng tôi ở đây có một quốc gia gọi là Long Quốc, bọn họ là dùng ngôn ngữ này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận