Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 542: Thần, tôi là làm theo kịch bản hoàn mỹ của ngài

“Đưa cho Tôn Hiểu một số tiền mua đứt, tôi mua bức ảnh của cậu ta.”

Nhìn hàng chữ bên dưới bức ảnh do Tôn Hiểu thêm vào.

Bản quyền độc quyền, kẻ cắp sẽ bị điều tra.

Bình thường cũng sẽ không để ý, nhưng Độc Nhãn Nam nhà chúng ta là người cẩn thận. Nghĩ lại thì tài liệu này là cho Tôn Hiểu liều mạng có được. Hết cách, ai bảo mình là một người có đạo đức nghề nghiệp, mua.

“Thủ lĩnh, tôi phát hiện anh làm như vậy, nếu như Hải Thần của nước Hải Vân biết được, nhất định sẽ giận điên lên.” Kim Hòa Lị không ngờ là thủ lĩnh nhà mình, khi đã xấu xa thì lại có thể xấu xa đến vậy.

Độc Nhãn Nam cười nói: “Tức thì cho tức, ông ta còn có thể làm được gì tôi chắc. Muốn dựng tượng thần ở Long Quốc, thu hút tín đồ, đúng là nằm mơ.”

“Vũ khí mà Tà Vật để lại trong trung tâm thành phố, có nghiên cứu ra được gì không?”

Kim Hòa Lị nói: “Tạm thời vẫn chưa có, nhưng bên trong có ẩn chứa năng lượng lạ thường dao động. Nếu như có thể sử dụng được năng lượng bên trong một cách linh hoạt, có lẽ có thể mang đến cho chúng ta hiệu quả khác.”

“Ừm, tiếp tục nghiên cứu. Tôi nghi ngờ con Tà Vật đó là do Hải Thần sai đến. Trong thần thoại cổ xưa, cây đinh ba là vũ khí độc quyền đại diện cho Hải Thần.” Độc Nhãn Nam nói.

Ông ta muốn điều tra rõ đây rốt cuộc là tình huống gì.

Mọi thứ đều bắt đầu từ món vũ khí này.

Kim Hòa Lị cầm bản thảo rời đi, nhìn sơ qua một cái, phát hiện thủ lĩnh thật sự là biết phun. Chỉ với bản thảo này, Hải Thần mà nhìn thấy cũng có thể sẽ sung huyết não.

Bên ngoài.

Tôn Hiểu ngồi canh ở ngoài bộ phận, nhìn thấy biển người, anh ta cũng không có bất kỳ suy nghĩ gì. Quá bá đạo. Chỉ có thể cầm điện thoại quay video, sau đó đăng lên diễn đàn.

Xem như là livestream hiện trường.

Em gái ma thần cấp bách muốn hút máu lại. Nhưng mà sau khi nhìn thấy nhiều người như vậy, cô cũng không biết ra tay như thế nào. Cái người cầu hôn đó, cô có chú ý đến.

Có chút mong chờ.

Nếu như Lâm Phàm đồng ý, cũng có thể cô sẽ thử cách này.

Khách sạn.

“Chị Mộ, chúng ta thật sự không rời đi hả?” Ánh mắt nhìn Mộ Thanh của người đại diện đã từ sự trung thành lúc trước, trở thành sự cung kính. Cô ta không ngờ rằng chị Mộ lại lợi hại như vậy.”

Nếu như không phải tận mắt chứng kiến.

Cô ta cũng không dám tin.

Mộ Thanh nói: “Tạm thời không rời đi.”

Cô ta quyết định ở lại thành phố Duyên Hải trước, bất đắc dĩ nhìn điện thoại. Có lúc thân bất do kỷ, chuyện tình không nghĩ đơn giản như vậy. Chỉ là cô ta không thể nói với bất kỳ ai.

Đây là bí mật của cô ta.

Người đại diện rời khỏi phòng.

Mộ Thanh đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn cảnh vật bên ngoài. Cô ta giống như là một chú chim bị nhốt trong lồng, nhìn như có nơi để bay, nhưng mãi mãi đều không ra được.

Ngày hai mươi chín tháng năm.

Thời tiết nắng ráo.

Truyền thông tin tức Long Quốc đã đăng một tin mới ngay trong đêm.

Trên mạng, hay ngoài hiện thực đều có ban bố.

‘Nếu như như vậy cũng coi là thần, vậy thì không khỏi quá khiến người ta thất vọng rồi.’

Tiêu đề rất đơn giản.

Nhìn như không có gì, nhưng ai cũng biết, đây chính là đang phỉ nhổ Hải Thần.

Về nội dung, bất kể là ai nhìn thấy, đều sẽ ngạc nhiên kêu lên một tiếng, đệt mợ, Độc Nhãn Nam của thành phố Duyên Hải hơi bị bá đạo, phát nước bẩn này đủ lợi hại.

Lúc ông cụ Từ ở Hạ Đô nhìn thấy tin này thì cười trong lòng.

Ông ta biết đây chính là phong cách của Độc Nhãn Nam, hoàn toàn không lưu tình, đồng thời rất đồng ý với cách làm của Độc Nhãn Nam. Đây là một chuyện tốt. Chèn ép Hải Thần của nước Hải Vân, để người dân biết, cái gọi là Hải Thần chẳng qua cũng chỉ có vậy.

Theo điều tra.

Khi Hải Thần vừa xuất hiện tại Long Quốc, đã gây nên tiếng động rất lớn. Lòng hiếu kỳ của người dân đối với Hải Thần dâng lên mức cao nhất. Quả thực là có rất nhiều người rục rịch ngóc đầu dậy, muốn tín ngưỡng Hải Thần, nhận được sự che chở.

Điều dân thường muốn chính là sự yên tâm, an toàn, không bị Tà Vật quấy rối.

Nếu như Hải Thần có thể che chở bọn họ, cho dù là tín ngưỡng thì có làm sao.

Mà hiện tại.

Khi bọn họ nhìn thấy những tin tức này, lập tức gạt bỏ ý nghĩ này đi.

Hải Thần chỉ có thực lực như vậy?

Sao cảm giác như đang lừa người.

Mà bọn họ không ngờ đến, nước chúng ta lại có cường giả như vậy, cho dù là Hải Thần cũng đánh bầm dập không tha. Thật sự quá kinh ngạc, nghĩ nghĩ lại cảm thấy cực kỳ tự hào.

Điện Hải Thần.

Ầm!

Hải Thần đạp Madona xuống đất, tức giận nhìn thẳng vào ông ta: “Ngươi nói, đây là gì?”

Madona rất oan ức, quỳ rạp xuống đất: “Chủ nhân, tôi không ngờ rằng Long Quốc lại quá đáng như vậy, bây giờ tôi sẽ đi kháng nghị.”

Hải Thần hối hận vô cùng.

Nếu như biết tình huống sẽ như thế này.

Lúc đầu ông ta nên đích thân đến, mà không phải là chiếu hình, làm cho ông ta chịu phải ảnh hưởng lớn nhất từ trước tới nay.

Còn hiện tại đích thân đến thì cũng đã vô dụng.

Dáng vẻ ông ta bị đánh đều đã bị tất cả mọi người nhìn thấy.

Nghĩ đến là tức.

“Chủ nhân…” Lúc này, có một Tà Vật đến, chính là Tà Vật có thể hình lớn như ngọn núi đứng trên mặt sông trước đó. Thể hình hiện tại của nó đã thu nhỏ lại tình trạng bình thường, bằng cỡ Madona.

Thần thái của Hải Thần ôn hòa đi nhiều: “Cực khổ cho ngươi rồi.”

“Có thể cống hiến sức lực cho chủ nhân, là chuyện thuộc hạ nên làm.” Tà Vật cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận