Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 589: Đây là sự tôn trọng đối với cường giả (2)

Nhưng vẫn chưa đến mức tuỳ tiện là có thể huỷ diệt loài người.

Nhưng bây giờ các vị thần trong thuyền đang dần xuất hiện.

Tình hình sẽ không giống vậy nữa.

Tay sai theo bên cạnh Apollo tâng bốc nói: “Không sai, tên nhóc đó làm sao có thể là đối thủ của Tử Thần, dù sao đến chiến thần Apollo đại nhân vĩ đại nhất của chúng ta còn không phải là đối thủ của Tử Thần mà, cậu ta…”

Nói mãi nói mãi.

Sao cứ cảm thấy có gì đó không đúng.

Tôi đang tâng bốc.

Hay là đang nói Apollo không được vậy.

Sau đó, anh ta dè dặt nhìn Apollo, phát hiện đối phương không hề phát hiện ra có gì không đúng. Nghĩ lại thì cũng có thể hiểu, Apollo đã là người cải tạo, não đã được tăng cường đặc biệt, có lẽ đã ảnh hưởng đến IQ rồi.

Vì vậy mới không nghe ra có vấn đề gì.

Nghĩ lại, thật sự là rất có khả năng như vậy.

Thành phố Duyên Hải.

“Si, thế mà mày lại đến thành phố của loài người tìm tao, chắc không phải là muốn nói mày lại có suy nghĩ mới chứ?” Chị gái ma thần nằm trên sofa, xem phim trên tivi, không thèm nhìn Si đang đứng bên kia một cái.

Si bất lực nhìn cô ta: “Mày là ma thần, thế mà lại bị đồ chơi của con người thu hút, đúng là hơi…”

“Đừng nói mấy lời nhảm nhí này, có chuyện gì thì cứ nói, đây là tập cuối đấy, tao phải nghiêm túc xem.” Chị gái ma thần không kiên nhẫn nói.

Si nói: “Chắc là mày có thể cảm nhận được bọn họ sắp về rồi, và ra tay với hành tinh này. Với sức mạnh bây giờ của loài người thì không thể nào chống lại tên đó, nên tao chuẩn bị ngả bài với loài người, để bọn họ chuẩn bị tốt tâm lý.”

“Oh.” Chị gái ma thần trả lời.

Câu trả lời hơi đơn giản.

Dường như là không để tâm đến.

“Mày không lo lắng chút nào sao?” Si hỏi.

Chị gái ma thần nói: “Không phải loài người có một cường giả sao, không cần lo lắng.”

Si nói: “Đúng vậy, mặc dù có một cường giả, nhưng chỉ có một mình anh ta thì không thể nào chống lại bọn họ được, mày nên hiểu rõ điều này.”

Những huyền thoại cổ đại không phải vô duyên vô cớ được bịa ra như vậy.

Mà là họ thật sự tồn tại.

“Tao hiểu, nhưng mày tìm tao cũng vô dụng. Mày muốn ngả bài với loài người thì cứ đi, tao thật sự phải xem phim, không có thời gian nói chuyện với này. Đi thong thả, không tiễn.” Chị gái ma thần không kiên nhẫn nói.

Thật chán ghét tình trạng thế này.

Phim thật hay.

Nhưng cứ có người nói hết việc này đến việc kia bên tai cô ta, ảnh hưởng đến tâm trạng xem phim của cô ta.

Hiển nhiên là Si cảm nhận được mình là một người khách không mời mà đến.

Nó chỉ có thể bất lực rời đi.

Mẹ nó.

Thật vô tâm.

Thôi kệ.

Nó cũng không muốn quan tâm mấy chuyện này, đợi đến hôm đó rồi nói.

Ngày hai tháng bảy!

“Woa!”

“Lâm Phàm, anh mau nhìn phong cảnh phía dưới xem, cả một mảng vàng rực, thật là đẹp.”

Tiểu Bảo nhìn xuống phía dưới qua cửa sổ máy bay, phấn khích hét lên với Lâm Phàm.

Rõ ràng là con của tỷ phú.

Thế là lại như bạn nhỏ chưa từng nhìn thấy thế giới.

Về phương diện tính cách… kiểm soát thật tốt.

Ông Trương và Tiểu Bảo chẳng có gì khác biệt, đều vô cùng tò mò với sa mạc bên dưới. Sống trong thế giới có Tà Vật xuất hiện thế này vốn dĩ là một chuyện rất bất lực.

Đi xa cũng phải nghĩ xem có gặp nguy hiểm hay không.

Lúc này, tâm trạng của Nuchir vừa mong đợi lại vừa căng thẳng.

Tử Thần đã huỷ diệt đất nước của ông ta.

Ông ta không biết cường giả trước mặt có thể đánh lui Tử Thần hay không.

Từ từ.

“Tôi cảm nhận được một hơi thở cực mạnh.”

Sắc mặt Lâm Phàm nghiêm trọng. Anh đã cảm nhận được, ở một nơi xa có một hơi thở khủng khiếp đang sôi sục.

“Ở đâu?” Nuchir hỏi.

Rất nhanh.

“Không hay rồi, Tử Thần đang tàn sát Áo Thành.”

Thư ký lập tức đi lên báo cáo tình hình.

Nuchir vô cùng gấp gáp, lòng như lửa đốt, đồng thời cũng kinh ngạc, không ngờ đối phương chỉ dựa vào cảm giác mà có thể cảm nhận được phương hướng của Tử Thần, có lẽ ông ta đã làm đúng rồi.

Cậu ấy thật sự có thể cứu đất nước của mình.

Áo Thành.

Sương đen che khuất bầu trời.

Bên ngoài tường thành, những xác sống bị Tử Thần khống chế đang đến gần bên này.

Sự tuyệt vọng bao trùm lên mỗi một người dân.

Tòa thành này có cường giả canh giữ, nhưng đối mặt với sự xâm lược của Tử Thần, anh ta không có cách nào để ngăn cản.

Trong tòa thành thứ nhất có một cường giả cấp Thiên Vương đang ở ẩn.

Nhưng kết quả cuối cùng thì sao.

Kết cục bi thảm.

Không chống đỡ được bao lâu đã bị Tử Thần giết rồi.

Omley là cư dân gốc của Áo Thành, là cường giả đi ra từ khu dân nghèo. Nguyên nhân anh ta không thất vọng với đất nước này chính là vì trên con đường trưởng thành của anh ta, anh ta đã sống dựa vào số tiền nhỏ do đồng hương ở khu dân nghèo cứu trợ.

Vì vậy.

Sau khi tu luyện thành công, anh ta đã trở về Áo Thành, không đi đâu cả, tình nguyện canh giữ thành phố này.

Bây giờ.

Thủ Đô đã bị Tử Thần huỷ diệt.

Áo Thành không nhiều người, tạm thời vẫn chưa bị Tử Thần huỷ hoại. Nhưng bây giờ Tử Thần đã đến rồi, khiến rất nhiều người bỏ mạng.

“Đại nhân, chúng ta không thể nào chống lại sự xâm lược của Tử Thần.” Một thành viên nghiêm trọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận