Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 698: Khổ hạnh tăng: Tôi con mẹ nó phải bạo rồi? (2)

Khổ hạnh tăng: Tôi con mẹ nó phải bạo rồi? (2)

Nếu bị người khác cướp đi thì thật sự rất mệt.

"Không sai, nghỉ hè quả thật là giữa tháng, nhưng tôi thấy trường học nát quá rồi, liền quyên tặng một số tiền dùng để tu sửa trường học, trường học liền cho nghỉ sớm, đây cũng là vấn đề sao?"

Tiểu Bảo kiêu ngạo ghét nhất bị người khác xen vào việc của mình. Ông không phải Lâm Phàm, cũng không phải bạn tốt của tôi, không cần ông quản nhiều như vậy, hơn nữa hiện giờ còn nói điều này có tác dụng gì.

Mọi người đã ở trên máy bay rồi.

Chiếc máy bay này còn là của Tiểu Bảo, vì người dẫn đi có hơi nhiều, máy bay của bộ phận đặc biệt quá nhỏ, dù là mức độ thoải mái hay là điều gì khác cũng không cách nào so sánh được với máy bay của cậu ta.

Lâm Phàm vui mừng xoa đầu Tiểu Bảo, khen ngợi, "Tiểu Bảo thật có tâm, tu sửa tốt trường học có thể khiến học sinh càng thoải mái hơn rồi."

Tiểu Bảo nhận được lời khen ngợi có chút đắc ý.

"Tiểu Bảo tôi luôn rất có tâm mà."

Độc Nhãn Nam không còn lời nào để nói, năng lực tiền bạc chết tiệt, thật sự có chút khó giải, ông ta ghét nhất chính là kẻ có tiền, nhất là loại nhóc con trẻ tuổi có tiền này, không biết kiếm tiền vất vả, lãng phí.

Đừng thấy ông ta là thủ lĩnh của bộ phận đặc biệt, giống như rất có tiền, thật ra rất nghèo, cách ông ta làm với Hách Nhân chính là dùng tới khoản công, còn về tiền gửi ngân hàng có chút ít, nhưng chắc chắn không được nhiều, ngoài miệng nói bản thân là cường giả đã vô cảm với tiền tài, thực ra là không có chỗ kiếm được nhiều tiền hơn.

Núi Trường Bạch.

"Ha ha ha. . . . . ."

Một tiếng thét dài vang vọng đất trời.

Một bóng dáng mạnh mẽ đứng dậy, tiếp theo đó khí thế cả người tăng vọt, vung quyền truyền tới từng sóng dao động.

Hắn chính là Khổ hạnh tăng.

Sau khi liếm nước suối, thực lực bản thân tiến bộ, sau đó còn gặp được cơ duyên, lại tiếp tục tiến bộ, thân là cường giả cấp Thiên Vương, mỗi lần tăng lên một ít tu vi đều là chuyện rất khó khăn, nhưng hiện tại, hắn cũng không phải chỉ tăng lên một chút ít, mà là tăng lên rất nhiều, đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn rồi.

"Như mình dự đoán, vùng đất trù phú như núi Trường Bạch này phải tiếp tục đào móc, xem có thể phá vỡ cảnh giới hiện tại hay không, xem có thể gặp được thứ gì càng tốt hơn không."

Bỗng nhiên.

Khổ hạnh tăng nghe thấy có động tĩnh xung quanh truyền tới.

"Ai?"

Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, có thể xuất hiện ở đây cũng không phải nhân vật đơn giản, kẻ yếu nhất cũng là cường giả cấp Trấn Thành.

"Đừng nhúc nhích, khuyên ông đừng nhúc nhích."

Một đám người thần bí xuất hiện cầm vũ khí nhiệt trong tay, mặc trên người trang phục chiến đấu.

Khổ hạnh tăng nghi hoặc nhìn đám người này, hắn phát hiện mấy người này đều là người bình thường, cho dù cầm vũ khí nhiệt trong tay cũng vô dụng, đối phó với cường giả như hắn, vũ khí nhiệt cũng chỉ giống như đồ chơi mà thôi.

Chỉ là...

Hắn phát hiện sự việc có lẽ không giống như hắn đã nghĩ đây đều là gương mặt của người Trung Quốc, vì sao lại phái người thường đi vào đây, hơn nữa vị trí hiện giờ của hắn so ra có phần bí mật, không tiết lộ cho bất cứ ai mà.

Bởi vậy...

Bọn họ chắc chắn có chuẩn bị mà đến.

Muốn lấy người thường làm vật hi sinh, nếu hắn ra tay đánh chết mấy người thường này, bộ phận đặc biệt của Trung Quốc cũng chính là Độc Nhãn Nam tất sẽ ra tay với hắn, còn về nguyên nhân thì rất đơn giản.

Bọn họ chắc chắn đã biết hắn đã giành được hai quả trái cây.

Nếu trực tiếp ra tay cướp đoạt thì khẳng định cảm thấy thanh danh không tốt, cho nên mới nghĩ ra cách này, Khổ hạnh tăng thông minh đã nghĩ thông điểm này trước tiên.

"Các người là ai?" Khổ hạnh tăng hỏi.

Người đàn ông vạm vỡ cầm súng dẫn đầu kia lớn tiếng quát, "Chớ nhiều lời, giao hết tất cả của quý trên người ông ra đây, nếu không sẽ cho ông biết mặt."

Quả nhiên.

Khổ hạnh tăng đã hiểu được.

Bọn họ đến chính vì bảo bối của mình, ai cũng không biết được hắn giành được hai quả trái cây, nhưng đối phương biết được, hiển nhiên hành tung của hắn vẫn luôn bị kẻ khác theo dõi, nhưng lại không bị hắn phát hiện ra, nói rõ thực lực của đối phương rất mạnh.

Quả nhiên giống như những gì hắn đã nghĩ.

Đám người Long Quốc kia vì thể diện vậy mà phái những người bình thường đối đầu với hắn, một khi hắn ra tay, cường giả Long Quốc có lý do xuất hiện đối phó với hắn, có lẽ sẽ giết chết hắn, có lẽ sẽ trực tiếp cướp đi đồ quý của hắn, đây đều là những sự việc rất có thể xảy ra.

Cục diện lúc này rốt cuộc nên phá giải như thế nào đây?

Khổ hạnh tăng nghĩ.

Nhưng phát hiện thế mà không có cách nào phá giải được, thuộc cục diện khó giải quyết.

Đáng chết!

Người Long Quốc đê tiện.

Sắc mặt của Khổ hạnh tăng âm trầm, nghĩ cách, mà khi hắn đang suy nghĩ về vấn đề này, thì tiếng súng vang lên, một phát súng bắn dưới chân.

"Lề mà lề mề cái gì, nhanh chóng lấy đồ ra, nếu không một súng bắn chết ông."

Quả nhiên là đám giặc cỏ vô cùng hung ác.

Không, hoặc là nói hành động của đám người này rất không tồi, giả vờ rất có phong cách, hơn nữa giả vờ còn rất giống, Khổ hạnh tăng này có trường hợp nào chưa từng thấy qua, có thể sống đến ngày nay chính vì dựa vào đôi mắt hỏa nhãn kim tinh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận