Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 884: Long thần: Ngươi có muốn như vậy không…

Long thần: Ngươi có muốn như vậy không…

Cô gái nói chuyện cũng không nổi bật trong đám người, càng giống như tùy tùng hơn.

"Không biết."

Lâm Phàm, anh ta nào biết được đối phương là ai, mới lần đầu gặp mặt mà, nếu biết đối phương là ai, anh ta cũng không thể nào xem như không biết.

Thực lực của đám người kia cũng không mạnh, ngược lại còn hơi gầy yếu, không thể so sánh với cường giả mà anh ta từng gặp.

Anh ta cau mày, hình như đối phương không lễ phép cho lắm.

Trong đám người.

Một cô gái vẻ mặt thờ ơ, dung mạo tuyệt trần, khí chất rất xuất sắc, cảm giác như nổi bật giữa đám đông, khiến cho người ta khó có thể không nhìn cô ta, thoạt nhìn như cô chủ của một tộc lớn.

Những gì đã xảy ra vẫn khiến cho vẻ mặt cô ta lạnh nhạt, không có chút dao động này, đối với cô ta mà nói, có chuyện không cần cô ta quan tâm nhiều.

"Không đứng lên nói chuyện sao?"

Gặp phải con người bản địa, mấy cô gái người tộc Tinh Không này vẫn cảm thấy cao hơn một bậc, cái này đến từ mọi phương diện, ví dụ như huyết thống, sức mạnh vân vân.

Lâm Phàm: "Chúng tôi đang nướng thịt, muốn tham gia à?"

Cô gái vừa mới bắt đầu tức giận kia nhìn cái giá sắt, trên mặt phủ đầy sương lạnh, chậm rãi đi tới, trong lúc bọn họ chưa kịp phản ứng đã đạp đổ giá nướng.

"Không nghe hiểu lời của ta sao?"

Thật bá đạo, thật kiêu ngạo.

Ngang ngược không kiêng nể gì, giống như một kẻ xấu xa.

Cả tộc Tinh Không này lạnh lùng cười, bọn họ đều muốn xem thử, đối diện với tình huống như vậy, những sinh linh bản địa này sẽ làm thế nào. Bọn họ suy nghĩ rất nhiều, con người ở đây sẽ giận dữ mắng chửi gào thét, sau đó liều mạng với bọn họ, nhưng trong cái nhìn của bọn họ, những sinh mệnh bản địa này ngay cả một đường sống để phản kháng cũng không có.

"Thịt nướng của tôi." Ông Trương trợn trừng mắt, đau lòng nhìn giá nướng lăn lộn trên mặt đất.

Đám vệ sĩ đặt tay ở bên hông, sẵn sàng rút súng bất cứ lúc nào.

Tiểu Bảo tức giận trừng mắt, căm tức nhìn đối phương.

"Mấy người là ai, dựa vào đâu mà dám phá giá nướng của tôi, mấy người bồi thường đi."

Cậu ta sẽ chẳng quan tâm gì cả.

Phá hủy đồ của tôi, tôi sẽ mắng mấy người.

"Thật là một thằng nhóc thối làm người ta chán ghét."

Hành vi của Tiểu Bảo khiến cho cô gái tùy tùng trong đám tộc Tinh Không nổi giận.

Lúc này.

Lâm Phàm đứng phắt dậy.

Động tác như vậy làm tộc Tinh Không này giật mình, nghĩ rằng Lâm Phàm hình như muốn liều mạng với họ, các cô cực kỳ khinh thường hành vi này, không hề để vào mắt.

"Ngươi muốn ra tay sao?"

Cô gái tùy tùng trầm giọng hỏi.

Lâm Phàm không có ý muốn đáp lại các cô, ngước mặt lên nhìn bầu trời.

"Đến rồi."

Không ai biết anh ta nói "Đến rồi" rốt cuộc là ai đến, rất nhanh, trên bầu trời xuất hiện chuyện lạ, cả bầu trời đỏ rực, sau đó có một quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống, một uy thế mạnh mẽ đáng sợ ập đến.

Sắc mặt đám người tộc Tinh Không cứng đờ.

Trong lòng đột nhiên run lên.

Uy thế thật đáng sợ, họ giống như chiếc thuyền nhỏ phiêu bạc giữa đại dương, một cơn sóng nhỏ cũng có thể hất văng các cô đi.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ, rốt cuộc là ai đến.

Các cô nhìn lên bầu trời, trong mắt chỉ có quả cầu lửa đỏ rực, càng chăm chú nhìn thì càng kinh ngạc và sợ hãi, từ sâu trong Tinh Không đến chỗ này, quả thật đã gặp phải rất nhiều cường giả.

Đã từng gặp được cường giả cùng bậc cho nên không cảm thấy khiếp sợ, nhưng cường giả xuất hiện bây giờ đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, chỉ bằng nhận thức của các cô thì rất khó để hình dung đối phương.

Sợ hãi!

Hoang mang!

Đủ loại cảm xúc tiêu cực bao phủ.

Nghĩ rằng, đều là đến từ sâu trong Tinh Không, tất nhiên sẽ có liên hệ với nhau, hẳn là không đến vì các cô, hoặc là có thể giao lưu một chút.

Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển.

Ngay khi quả cầu lửa kia sắp rơi xuống đất bỗng biến mất trong nháy mắt, một bóng người xuất hiện, ngay sau đó, một ảo ảnh hình con rồng màu vàng kim bay lên trời, che kín bầu trời, ảo ảnh rồng lớn dữ tợn vô cùng bá đạo, vạn vật trên thế gian đều phải thần phục, trước uy thế tuyệt đối, sinh vật bậc cao nào cũng lộ ra vẻ hèn mọ.

Con sóc trốn trong lòng Tiểu Bảo.

Hai mắt lén lút nhìn về phía trước.

"Khí tức thật đáng sợ, ta chỉ từng cảm nhận qua ở trên người chủ nhân trước kia." Nhân Sâm nói thầm trong lòng, làm sao lại có cường giả như vậy xuất hiện, nghĩ đến sự quý giá của bản thân, nó sợ rằng đối phương đến đây vì nó.

Đám đệ tử tộc Tinh Không xung quanh nhìn thấy bóng dáng rồng lớn thì trong lòng run lên, đó là dấu hiệu của Long tộc, nhưng có thể hình ảnh ảo ảnh đáng sợ thế này thì bọn họ chưa từng thấy qua.

E rằng người đến là một đại năng tổ tiên.

Các cô không dám nói chuyện, cực kỳ ngoan ngoãn đứng yên ở đó, đối lập rõ ràng với dáng vẻ lúc trước, giống như học trò nhỏ gặp phải giáo viên vậy, đâu còn phong thái khi ở trước mặt người nhà."

Trời không sợ, đất không sợ, chỉ sợ giáo viên xuất hiện.

"Ta đến rồi."

Một giọng nói trầm thấp như từ thời xa xưa truyền đến, trông như một câu thuận miệng lại khiến người xung quanh cảm nhận được áp lực rất lớn, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, đều cực kỳ sợ hãi nhìn vị đại năng Long tộc không rõ lai lịch này.

Trong năm dài tháng rộng, không có mấy ai từng gặp ông ta.

Lại càng không cần phải nói đến đám đệ tử này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận