Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1165: Ánh sáng của thành phố Phú Dương. (2)

Ánh sáng của thành phố Phú Dương. (2)

Ngay khi Lâm Phàm chuẩn bị tiếp tục đi sâu vào trong thì tiếng động xung quanh vang lên rất to. Anh ta nhìn quanh, tầm nhìn xa rất tối. Ngọn lửa trên ngón tay dần dần bành trướng, ánh sáng xua tan u tối. Ngay sau đó, khung cảnh sáng lên, cảnh vật chung quanh vừa thấy là biết ngay, không có vật nào có chỗ ẩn núp.

“Rồi toang!”

Lâm Phàm nhận ra mình đã bị bao vây.

Bốn phương tám hướng đều là quái vật kinh khủng dữ tợn, chúng nó giống như đang đi săn, nghe được tiếng động của con mồi liền điên cuồng vọt tới từ khắp nơi.

"Đói!"

"Đói!"

Mỗi một con quái vật đều phát ra âm thanh trầm đục. Đã lâu chưa được ăn uống gì, chúng nó thật sự quá là đói khát rồi, đã nhìn thấy con mồi thì sao có thể tha cho được.

“Chào “các bạn”!”

Lâm Phàm cảm nhận được ác ý nồng đậm từ trên thân chúng nó, đều rất không thân thiện, nhưng anh ta vẫn chào hỏi với chúng nó, hy vọng có thể ngồi xuống trò chuyện trong hòa bình một chút, như vậy có lẽ có thể giảm bớt phẫn nộ trong lòng chúng nó.

Chỉ là...

Lời chào của anh ta chỉ đổi lấy một bầy quái vật xông tới như nổi điên, trong nháy mắt đã bao vây Lâm Phàm.

...

Vùng ngoại thành cách thành phố Phú Dương hơn năm cây số. Ba chiếc xe bọc thép được trang bị đầy đủ đã qua sửa chữa chạy rất nhanh, nhưng bên trong thành phố Phú Dương đột nhiên có ánh sáng chiếu lên làm bọn họ kinh hãi, có chút bối rối.

"Cảnh báo! Cảnh báo!"

“Trong thành phố Phú Dương xảy ra vấn đề."

Trong cỗ xe ở đằng trước, Vương Tiểu Quân quan sát tình huống chung quanh đang nghiêm túc nhìn tình huống ở phía xa xa, kịp thời truyền tin cho người trong hai cỗ xe phía sau. Bọn họ đến thành phố Phú Dương tìm đồ. Lúc thành phố Phú Dương chưa bị phá hủy, nơi đây đã từng là sở nghiên cứu gien trọng yếu nhất, gửi thành quả nghiên cứu gien của quái vật.

Ba chiếc xe bọc thép dần dần thả chậm tốc độ.

“Vãi chưởng! Đây rốt cuộc là vụ gì thế, chưa từng thấy. Chắc không phải là con quái vật nào đó làm đâu nhỉ!?”

"Không có khả năng, quái vật không có năng lực này."

“Tôi cảm thấy là do người làm.”

"Có đi không?"

"Tôi cho rằng phải mau mau đến xem."

" nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là vào thành phố Phú Dương. Cho dù xuất hiện bất cứ tình huống nào cũng phải tiến vào, tôi nghĩ tốt nhất nên cẩn thận một chút, dựa theo kế hoạch mà làm."

“Đồng ý!”

Nếu như hỏi bọn họ kỳ tích là cái gì, thì tình huống hiện tại đối với bọn họ chính là một kỳ tích.

Lúc trước nói có người, chỉ là nói giỡn mà thôi. Bọn họ chưa bao giờ cho là có người có thể sinh tồn ở nơi này. Những quái vật này đâu phải loại ngồi không, kể cả có ba chiếc xe bọc thép, tiểu đội mười lăm người đều là lão luyện bậc nhất, từng chấp hành rất nhiều nhiệm vụ, nắm rõ các loại quái vật như lòng bàn tay giống như bọn họ bây giờ, nhưng muốn sống trong thành phố Phú Dương vẫn rất khó. Tỉ lệ sống sót xa vời đến mức có thể nói không có bất cứ cơ hội nào.

Nội thành.

Ba chiếc xe bọc thép chạy bon bon, ngọn đèn chiếu sáng bốn phía, đồng thời các loại vũ khí cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng không phải là súng ống hay đại pháo, vì những món đồ chơi này hoàn toàn không có chút tác dụng gì với quái vật, ngoài ra còn tạo thành tiếng động rất lớn, rất dễ hấp dẫn những quái vật khác tới. Cho nên tốt nhất là dùng cách dùng lưới kim loại lớn, bao trùm quái vật để hạn chế hành động của chúng nó. Tuy nói không thể hạn chế hoàn toàn, nhưng mà có thể kéo dài một khoảng thời gian.

“Ánh sáng đúng là phát ra từ nơi đó. Nếu như tình hình không ổn thì lui lại trước.”

“Được.”

“Đã hiểu.”

Thời gian dần trôi qua.

Sắc mặt các thành viên tiểu đội thảo phạt có chút thay đổi, dần dần phát hiện tình hình có hơi không giống suy nghĩ của bọn họ. Mùi máu tươi nồng nặc rất gay mũi, nhưng không nhìn thấy miếng thịt nát nào. Thậm chí ngay cả quái vật cũng không nhìn thấy.

"Cẩn thận!"

Một tiếng ầm vang!

Xe bọc thép lái vào một cái hố sâu, cái hố sâu này có hình nửa vòng cong, đã lan rộng về phía xa. Vừa nãy nhìn tình huống chung quanh có chút nhập thần nên không chú ý tình trạng của mặt đất.

“Chết tiệt, thân trước của xe bị sụp xuống rồi. Tất cả mọi người xuống xe phòng bị tình huống chung quanh, dùng tốc độ nhanh nhất kéo xe lên.”

“Vâng!”

Bọn họ ăn ý tuyệt đối. Gặp phải tình huống này cũng biết nên làm như thế nào.

Người đầu tiên xuống xe chính là nhân viên điều tra trong đội ngũ. Hắn nhìn về nơi xa...

Vừa nhìn....

Nhìn rồi liền không thể di chuyển ánh mắt!

“Một người khoẻ mạnh từ bệnh viện tâm thần đi ra” tìm kiếm văn kiện mới nhất.

“Làm gì vậy, đây là lúc để ngây người ra à, mau chú ý xung quanh xem, mang chiếc xe tăng lên đây.”

Vương Tiểu Quân nhìn thấy trinh viên sátđang ngây người, vội vàng hô.

Thành phố bị quái vật chiếm giữ là nguy hiểm nhất, không thể biết được lúc nào nguy hiểm sẽ xuất hiện, quái vật ấn náu trong bóng tối lúc nào cũng canh chừng lúc ngươi sơ ý, xuất hiện sau lưng ngươi, nhe răng nanh ra, một miếng cắn lấy con mồi.

“Mọi người mau qua đây xem.”

“Qua đây đi”

Trinh sát viên hô to.

Mắt trợn tròn lên, như đang gặp ma vậy.

Mọi người nghe thấy tiếng của anh ta liền quay mặt lại, đồng thời chú ý quan sát tình hình xung quanh, lỡ như có chuyện gì không hay xảy ra, đều có thể bỏ chạy trước tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận