Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 967: Đám Nhị Thánh ép chết ngươi

Đám Nhị Thánh ép chết ngươi

Hàn Yên nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của muội muội ḿnh.

Lắc đầu.

Muội muội ngốc của ta ơi, tại sao muội lại đơn thuần như vậy, tỷ tỷ thật sự muốn cứu muội, nhưng mà tỷ tỷ rốt cuộc nên làm thế nào mới cứu được muội đây.

Lấy thân ḿnh nuôi ma, tỷ tỷ đă làm rồi.

Nhưng thủ đoạn chơi đùa ḷng dạ con người của ma đầu quá bá đạo, tỷ tỷ không thể làm ǵ được.

Ngày hôm sau, sáng sớm.

Lâm Phàm đă sớm đợi sẵn trước cửa với xe ngựa, Hàn Tiểu Tiểu cầm theo đồ đạc vội vàng đi tới, Hàn Yên không yên ḷng một ḿnh Hàn Tiểu Tiểu ở bên ngoài, dù thế nào cũng phải cùng đi theo.

Thiên Địa Nhị Thánh đeo mặt nạ đi theo, nếu như bọn họ dùng mặt thật xuất hiện chắc chắn sẽ gây ra rắc rối.

Địa vị của bọn họ trong giang hồ hơi cao, có rất nhiều người đều biết tới bọn họ.

Biến mất mấy năm đột ngột xuất hiện, rất rắc rối.

Địa Thánh đề nghị tỷ muội Hàn gia đeo lụa đen lên, không được lộ diện mặt thật, tránh bị người khác nhìn thấy, đến cuối cùng sẽ vô cùng náo loạn, thu hút sự chú ý của hoàng triều, rắc rối như vậy sẽ đến.

"Thật sự phải đeo thứ này sao?" Hàn Tiểu Tiểu cảm thấy cái khăn che mặt này thật xấu.

Hàn Yên nghiêm túc nói: "Nhất định phải đeo."

Nếu đã không thể cản được việc đi ra ngoài, vậy thì chuẩn bị tốt trang phục, ít nhất đừng dễ dàng bị nhận ra là được.

Hàn Tiểu Tiểu bị hàng phục, uy thế của tỷ tỷ vẫn có.

"Nếu không muốn đeo thì có thể không cần đeo, không sao đâu." Lâm Phàm nói.

"Oa!" Hàn Tiểu Tiểu chỉ chờ lời này của Lâm Phàm, hưng phấn ôm lấy cánh tay của Lâm Phàm, cọ cọ trong lòng của anh, "Lâm ca ca tốt nhất!"

Đồng thời vui cười nhìn tỷ tỷ, tuyên bố chủ quyền. Đã thấy chưa, quan hệ giữa ta và Lâm ca ca rất thân thiết, hơn nữa Lâm ca ca cũng không đẩy ta ra, nói rõ trong cảm nhận của hắn, địa vị của ta cao hơn tỷ.

Cô gái nhỏ cũng có tâm cơ đấy.

Tuy rằng có hơi yếu kém, nhưng đây chính là một cuộc so tài đấy.

Thiên Địa Nhị Thánh liếc nhau, rất bất đắc dĩ, ngẫm lại cũng thôi đi. Hàn Yên năm đó khi đến đây, dung mạo đã cố định, nhưng Hàn Tiểu Tiểu khi ấy vẫn còn nhỏ, chưa chắc bị người khác nhận ra.

Huống chi, bọn họ chỉ tới thành thị gần Tử Sơn, cũng không phải đi tới vị trí trung tâm hoàng triều, hẳn sẽ không nguy hiểm như vậy.

"Lão gia, cần chúng ta đi cùng không?"

Đám tỳ nữ hỏi.

Lâm Phàm nhìn mấy người họ, mỉm cười nói: "Mấy cô muốn đi?"

Nếu như là ban đầu, khi anh hỏi như vậy, đối với đám tì nữ mà nói chính là sự bắt đầu của một tai họa.

Nhưng hiện tại không giống như vậy nữa.

"Lão gia, chúng ta đều rất muốn đi, dọc đường cũng thuận tiện chăm sóc cho lão gia."

Các nàng đều đã kìm nén ở đây rất lâu rồi, đều muốn vào trong thành nhìn xem.

"Các cô chuẩn bị chiếc xe đi theo đi." Lâm Phàm nói.

Anh cảm thấy những việc này không sao cả, nếu muốn đi thì nói ra, anh không nói thì ai biết được anh đang nghĩ gì, hơn nữa nhiều người cũng sẽ náo nhiệt, dọc đường đi cũng có người cùng trò chuyện.

Thiên Địa Nhị Thánh sợ hãi than, đây quả thật không sợ bị phát hiện mà.

Mới có suy nghĩ như vậy.

Chắc chắn đã đưa ra quyết định rồi.

Lâm trang chủ còn không sợ, bọn họ có gì mà phải sợ.

Trong mấy năm này, hai người bọn họ đã học được rất nhiều thứ từ Lâm Phàm, nhưng bọn họ không biết được đây cơ bản đều là những thứ chính bọn họ lĩnh ngộ được, có lẽ bọn họ đã cho rằng tất cả sự tiến bộ bản thân có được đều từ Lâm Phàm mà ra.

Hơn nữa, bọn họ đều không nhìn thấu được thực lực của Lâm Phàm.

Hơn nữa, bọn họ đều nhìn không thấu thực lực của Lâm Phàm.

Biết rất mạnh, nhưng không rõ mạnh bao nhiêu.

Đám tỳ nữ đều tươi cười, biết ngay lão gia nhất định sẽ đồng ý với các nàng mà.

"Xuất phát."

...

Thành Hán Nhạc!

Một tòa thành ở gần Tử Sơn, là một tòa thành về thương mại, rất phồn vinh, người người từ năm sông bốn biển tụ hợp tới đây buôn bán.

Hai chiếc xe ngựa chậm rãi chạy vào trong thành.

Hàn Tiểu Tiểu xốc mành xe ngựa lên, tò mò nhìn ra bên ngoài, đã rất lâu không nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng rất kích động, giống như một đứa trẻ chưa từng trải đời vậy.

Lôi kéo cánh tay của Lâm Phàm, chỉ chỉ.

Nhìn bên này, nhìn bên kia...

Thiên Địa Nhị Thánh cưỡi ngạ, giống như hộ vệ bình thường, chạy phía trước xe ngựa, đồng thời cảnh giác tình hình xung quanh, đối với bọn họ mà nói cẩn thận một chút sẽ tốt hơn.

"Nữ tử đẹp quá!"

Người bên đường nhìn thấy Hàn Tiểu Tiểu lộ diện đều giật mình, giống như tiên nữ hạ phàm, nhìn không chớp mắt.

"Rắc rối mà!" Địa Thánh bất đắc dĩ nói.

"Gì cơ?" Thiên Thánh vẫn chưa hiểu lời Địa Thánh nói có ý gì.

"Ngươi nhìn phía sau đi!"

Thiên Thánh quay đầu lại nhìn, phát hiện có một số nam tử phía sau xe ngựa, lại nhìn thấy tình cảnh Hàn Tiểu Tiểu lộ mặt, lập tức hiểu ra được vấn đề.

"Mấy người này chưa từng nhìn thấy nữ tử sao?" Thiên Thánh mắng.

Địa Thánh cười nói: "Đã từng gặp, chỉ là chưa từng gặp qua người xinh đẹp như vậy thôi!"

Thiên Thánh lắc đầu nói: "Hồng nhan họa thủy quả nhiên là thật, xem như đã thấy được rồi, mấy người này đều là dân chúng bình thường, đi theo thì đi theo đi, đợi lát nữa sẽ tản đi thôi, hay là ngươi quát lớn một tiếng, để bọn họ cút đi đi!"

"Loại chuyện này hẳn nên do ngươi làm mới đúng, ta không thích hợp đâu!" Địa Thánh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận