Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1096: Có lẽ đây chính là khả năng kiềm chế của người thành công (2)

Có lẽ đây chính là khả năng kiềm chế của người thành công (2)

Ngón tay cử động.

Nhấn vào nút gửi.

Sau đó nghĩ lại, rồi bổ sung thêm một câu.

“Khả nhuận bút.”

Bộ phận.

Kim Hòa Lị cầm điện thoại lên, nhìn thấy tin tức, khóe miệng cô ta lộ ra nụ cười, cô ta dần phát hiện được đặc tính tiềm ẩn của lãnh đạo.

Đúng là một người gian xảo.

Sự chuẩn bị của Độc Nhãn Nam rất đầy đủ, hơn nữa, ông ta còn chụp được rất nhiều hình, thí dụ như các thành viên đẹp trai của bộ phận đặc biệt đứng bên cạnh Tà Vật, đôi tay ôm vai, trên mặt bôi chút bụi, thể hiện sự cố gắng trong lúc chiến đấu với Tà Vật.

Những tấm hình này được chụp rất tốt.

Góc độ rất tinh tế, không ai ngờ được Độc Nhãn Nam lại có kĩ thuật chụp hình như vậy, không biết người dạy ông ta nhiếp ảnh có phải thầy Trần hay không.

Dù sao thì làm được điều này chắc chắn không phải người thường.

Kim Hòa Lị lập tức phát ra thông báo, lãnh đạo đã nhắn tin nói rất rõ với cô ta, lần này là tộc Tinh Không chống lại Tà Vật, nhưng công lao không được cho bọn họ, phải đoạt lấy.

Chỉ cần chạy nhanh, người ta có cưỡi ngựa của đuổi không kịp.

Kim Hòa Lị biết tính quan trọng của việc này, tuy nói là giành công lao là chuyện không tốt, nhưng nếu giành của tộc Tinh Không thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Sao có thể để tộc Tinh Không chiếm lợi được.

Rất nhanh.

Theo sự phát lực của bộ phận đặc biệt, khắp nơi đều là tin tức, cả ti-vi hay trên mạng, chỉ cần là nơi có truyền thông thì sẽ có tin tức thành viên bộ phận đặc biệt chống lại Tà Vật.

Lúc này, toàn bộ thị dân đều thấy lời gợi ý của điện thoại, khi bấm xem, ai nấy đều kinh ngạc vô cùng.

Tà Vật đã biến mất vài tháng, bọn họ ai cũng tưởng rằng từ nay về sau sẽ không còn Tà Vật xuất hiện nữa, nhưng không ngờ là chúng nó vẫn xuất hiện, mà mục đích tấn công lần này lại là thành phố Duyên Hải.

Tà Vật trong ảnh rất to lớn.

Hình dạng có sự khác biệt rất lớn so với các Tà Vật trước đây.

Bọn họ biết đây tuyệt đối không đơn giản là Tà Vật xâm nhập, nhìn hình dạng này là biết, đây chắc chắn là Tà Vật Tinh Anh công thành, cho dù không ở hiện trường, cũng biết kích liệt như thế nào.

“Thành phố Duyên Hải đúng là nhiều tai nạn mà.”

“Đúng vậy, lần nào Tà Vật cũng tấn công thành phố Duyên Hải, nhưng mà tôi nghe nói thành phố Duyên Hải có một vị thần bảo hộ, thực lực rất mạnh, chúng ta có thể sinh sống bình yên là nhờ có anh ta.”

“Thành viên bộ phận đặc biệt của thành phố Duyên Hải rất lợi hại, chỉ là không biết lần chiến đấu này có bao nhiêu người chết trong tay Tà Vật.”

Trong lúc rảnh rỗi, các người dân bình thường đều vô cùng phiền lo.

Hạ Đô.

Lý Quốc Phong sớm đã quay về rồi, lập tức nhận được thông báo, lực lượng Tà Vật đi ngang liên minh Cao Viện, tộc Tinh Không ra mặt đối kháng Tà Vật, bảo vệ liên minh Cao Viện.

Lúc vừa biết được chuyện này.

Lý Quốc Phong rất kinh ngạc, đồng thời cũng biết đám Tà Vật này chính là tự tìm đường chết, không biết tìm hiểu xem ai đang trong liên minh Cao Viện mà muốn làm gì là làm.

Việc đầu tiên ông ta nghĩ đến chính là tuyên truyền, chắc chắn phải tuyên truyền việc này, để mọi người đều biết, lực lượng Tà Vật là bị liên minh Cao Viện cản lại.

Bộ phận đặc biệt có địa vị rất cao trong lòng người dân.

Lý Quốc Phong muốn nâng liên minh Cao Viện lên ngang tầm với bộ phận đặc biệt, thì đây chính là cơ hội tốt nhất.

Nhưng rất nhanh…

“Con mẹ nó!” Sắc mặt Lý Quốc Phong trở nên âm u, vừa bật điện thoại là thấy tin bộ phận đặc biệt đang tuyên truyền tình trạng chiến đấu với lực lượng Tà Vật, xem xong nội dung, máu dâng trào lên, xém nữa phun máu.

Ông ta không ngờ người của bộ phận đặc biệt là mặt dày vô sỉ như vậy.

Giành đi công lao của liên minh Cao Viện.

Đây mà là chuyện của con người làm sao?

“Khốn nạn, mấy người quá đáng lắm rồi đấy, đây rõ ràng là công lao của liên minh Cao Viện bọn tôi, mà lại bị mấy người giành đi, đáng ghét, thật là đáng ghét quá rồi.”

Lý Quốc Phong nổi giận, cầm bình hoa bên cạnh lên, muốn đập xuống, khi đưa bình hoa lên đầu thì ông ta nhớ ra bản thân đã bỏ vài chục triệu để mua bình hoa này, do dự một lúc, rồi ông ta cẩn thận để bình hoa về chỗ cũ.

Sau đó tiến đến trước bàn, giận dữ ném gạt tàn xuống đất.

“Súc sinh!”

Cho dù ngay lúc đang phẫn nộ vô cùng.

Lý Quốc Phong vẫn giữ được lí trí, không ra tay với bình hoa cổ đắt tiền.

Có lẽ đây chính là khả năng kiềm chế của người thành công.

Ông ta biết chuyện này đã bị bộ phận đặc biệt giành công lao rồi.

Cho dù bây giờ ông ta có thanh minh thì cũng chẳng có ích lợi gì, sự tin tưởng của người dân đối với bộ phận đặc biệt vô cùng cao, thậm chí, hành động của ông ta có thể bị xem là ké độ nổi tiếng.

Càng nghĩ càng tức giận.

Nắm chặt nắm đấm.

“Con mẹ nó.”

Cuối cùng, Lý Quốc Phong chỉ có thể dùng ba chữ này để miêu tả tâm trạng lúc này của ông ta, vô cùng buồn bực.

Thành phố Duyên Hải.

Độc Nhãn Nam đọc bình luận trên mạng, gật đầu hài lòng.

Tốt lắm.

Hiệu quả rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận